Chương 146: Kế hoạch của Hướng
Kim Cường thất bại
Nhìn dáng vẻ của Cô Lang, đột
nhiên Hạ Vũ có chút lo lắng.
Giống như cái tên Cô Lang này, ông
ấy như một con sói cô độc, Hạ Vũ
có thể tưởng tượng ra Cô Lang chắc
chắn rất cô đơn."Cô Lang, chú .... chú không cô đơn
à?", Hạ Vũ không nhịn được hỏi.
Cô Lang ngẩng đầu nhìn không
trung: "Kẻ mạnh luôn cô độc, tôi đã
quen từ lâu rồi".
"Được rồi, đi uống rượu với tôi đi,
từ hôm nay trở đi chú không cô độc
nữa, nếu chú không chê thì từ nay
về sau tôi làm bạn với chú", Hạ Vũ
kéo tay Cô Lang.
"Cậu chủ, cảm ơn ý tốt của cậu, tôi
không thể nhận lời mời của cậu
được", Cô Lang vẫn bình tĩnh từ
chối.
"Được rồi, chú không đi thì tôi đi,
chú phải bảo vệ tôi thì kiểu gì chả
phải đi cùng tôi đúng không?"Hạ Vũ nói xong, giơ tay vẫy một
chiếc taxi.
Cô Lang không muốn đi uống rượu
cùng anh nhưng anh vẫn có cách
khiến ông ấy đi.
Mở cửa sau xe taxi ra.
"Lên xe đi, xe của chúng ta bị đâm
nát bét rồi, nếu chú không có xe đi
theo tôi, tôi lại gặp chuyện nguy
hiểm thì chưa chắc chú có thể kịp
lúc đuổi tới đâu", Hạ Vũ cười nói.
Cô Lang ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn
ngồi vào trong xe.
...
Ở một diễn biến khác.Trong biệt thự của Hướng Kim
Cường.
Hướng Kim Cường mở một bình
rượu cất đã lâu, vừa uống rượu,
trong lòng còn ôm một cô gái đẹp,
tâm trạng của ông ta có vẻ rất tốt.
Bởi vì đêm nay là ngày thực kiện kế
hoạch của quân sư.
"Hạ Vũ, để xem đêm nay mày có
sống nổi không, haha".
Hướng Kim Cường cười to, sau đó
uống một ngụm cạn chén rượu.
Hướng Kim Cường tự hỏi, kế hoạch
mà quân sư nói với ông ta không
chút kẽ hở.Nghĩ đến cái đinh trong mắt ông ta
- Hạ Vũ sắp chết, tâm trạng của
ông ta cực kỳ tốt.
Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, quân
sư vội vàng chạy vào.
"Ông Hướng, có biến rồi".
Sắc mặt của quân sư rất xấu.
"Có biến?"
Vẻ mặt vốn đang tươi cười của
Hướng Kim Cường lập tức xám xịt
lại.
"Đến cùng là xảy ra chuyện gì, mau
nói đi", Hướng Kim Cường lập tức
đẩy cô ả trong lòng ra.
"Ông Hướng, kế hoạch ám sát lại...
lại thất bại! Cái tên lái xe đâm HạVũ còn bị bắt lại nữa", quân sư cúi
đầu nói.
"Cái gì?"
Hướng Kim Cường đứng bật dậy.
"Sao lại có chuyện đó đươc, kế
hoạch không một kẽ hở như thế sao
lại thất bại được. Sao thằng ranh
kia tránh được", Hướng Kim Cường
nói ra những lời này như rít gào.
Từ những năm chín mươi, lúc
Hướng Kim Cường phát triển thế lực
của bản thân ở thành phố Thanh
Dương, ông ta cũng hay dùng cách
này đi diệt trừ đối thủ của mình,
cuối cùng giả vờ là tai nạn giao
thông, tìm người gánh tội thay là
được.Cách này của ông ta lúc đó trăm
trận trăm thắng, hiệu quả rất tốt.
"Ông Hướng, tình hình cụ thể tôi
cũng không rõ lắm nhưng tin tức tài
xế đã bị đưa đến đồn cảnh sát là
thật trăm phần trăm", quân sư bất
đắc dĩ nói.
"Bốp!"
"Đồ ngu, chắc chắn là do tìm phải
đứa không đáng tin".
Hướng Kim Cường giận dữ tát quân
sư một cái.
"Ông Hướng, tôi... tôi bị oan mà,
chuyện này lúc trước chúng ta làm
đều do tôi sắp xếp, ông nhìn xem
có lần nào không thành công đâuchứ? Người tôi tìm lần này chắc
chắn đáng tin".
Quân sư ôm mặt, tỏ vẻ oan uổng.
"Thôi, người bị bắt rồi còn làm sao
được nữa?", Hướng Kim Cường bất
đắc dĩ ngồi lại sô pha.
Hướng Kim Cường vốn nắm chắc
lần này chắc chắn có thể giết chết
Hạ Vũ, ai ngờ mộng đẹp của ông ta
lại tan vỡ.
Ngay sau đó, ông ta nhắm mắt, uể
oải nói.
"Người bị bắt có đáng tin không?
Cho tiền trợ cấp chưa? Sẽ không
khai chúng ta ra chứ?""Ông Hướng yên tâm, tuyệt đối
đáng tin. Hắn sẽ gánh hết tội, chắc
chắn sẽ không khai ra nửa chữ",
giọng quân sư chắc nịch nói.
"Tôi không tin cái thằng Hạ Vũ đấy
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!