Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết


Chương 145: Cô Lang cô độc

"Hướng Kim Cường, có lẽ là ông ta

nhưng cũng không chắc", Hạ Vũ thì

thào nói.

Người đầu tiên mà anh nghi ngờ

đương nhiên là Hướng Kim Cường.

Nhưng Hạ Vũ nghĩ kỹ lại thì thấy

gần đây anh cũng đã đắc tội với

mấy kẻ thù khác, ví dụ như tên cậu

Giang đã muốn xử anh từ lâu rồi,

hoặc là hôm nay anh có xử cái tên

đi Audi ở trường, vân vân.

Thế nên Hạ Vũ cũng không dám

chắc kẻ đứng sau là ai.Lúc này, xe cứu thương đã tới, sau

khi sơ cứu thì Vương Tuệ cũng đã

tỉnh.

"Vương Tuệ".

Nhìn thấy Vương Tuệ tỉnh lại, Hạ Vũ

mới hoàn toàn yên tâm.

"Hạ Vũ, đến cùng là xảy ra chuyện

gì thế?", Vương Tuệ nằm trên cáng

cứu thương, vẻ mặt ngờ vực hỏi

anh, dáng vẻ ngây thơ của cô khiến

người khác đau lòng.

"Vừa nãy xảy ra tai nạn xe cộ,

nhưng may mà cậu không sao, chỉ

bị ngoại thương chút xíu, cần phải

đến bệnh viện xử lý", Hạ Vũ mỉm

cười nhìn Vương Tuệ.Hạ Vũ cũng không nói cho Vương

Tuệ biết chuyện mưu sát, anh

không muốn dọa sợ cô, càng không

muốn khiến cô lo lắng.

Ngay sau đó, Hạ Vũ chuyển Vương

Tuệ lên xe cứu thương.

Bởi vì anh còn phải xử lý chuyện ở

đây nên không đi cùng xe cứu

thương đến bệnh viện, nhưng anh

đồng ý với Vương Tuệ đợi xử lý

xong chuyện ở đây sẽ đến bệnh

viện thăm cô.

Còn vết thương của Hạ Vũ toàn là

vết thương ngoài da không nghiêm

trọng, ví dụ như khuỷu tay bị bầm

tím, đầu gối bị trầy da các kiểu.Mấy vết thương này của Hạ Vũ anh

đã quen từ nhỏ rồi, chả sao cả,

không cần đến bệnh viện.

Xe cứu thương vừa mới đi, hai chiếc

xe cảnh sát đã đến.

Mấy người cảnh sát vừa xuống xe,

nhìn thấy chiếc Lamborghini bị đâm

nát, bọn họ đương nhiên không

dám làm qua loa.

Mấy người cảnh sát lập tức chạy lại

kiểm tra hiện trường, còn một nam

một nữ cảnh sát khác thì bước đến

trước mặt Hạ Vũ.

Nữ cảnh sát nhìn khá trẻ, cũng rất

xinh."Xin hỏi ai là người báo cảnh sát,

nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện

gì", nữ cảnh sát hỏi.

"Xin chào, tôi là Hạ Vũ - chủ tịch tập

đoàn Hoa Đỉnh chi nhánh Thanh

Dương", Hạ Vũ tự giới thiệu.

Hai người đó nghe thấy Hạ Vũ nói

mình là chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh

thì hơi sửng sốt, ngay sau đó thái

độ của hai người càng thêm nhiệt

tình.

Đùa chứ, đây là chủ tịch tập đoàn

Hoa Đỉnh đấy.

Ngay sau đó, Hạ Vũ đã nói cho bọn

họ nghe chuyện vừa mới xảy ra, kể

cả chuyện tên tài xế định đâm chết

mình."Xem ra đây là một vụ cố ý mưu sát

rồi", nữ cảnh sát híp mắt nói.

"Nói thừa, chứ còn gì nữa", Hạ Vũ

cạn lời luôn.

"Vậy... chủ tịch Hạ, anh với tài xế

này có mâu thuẫn gì không?", nữ

cảnh sát hỏi.

"Tôi không quen hắn, thế nên chắc

chắn có người sai khiến hắn, còn cụ

thể là ai thì tôi hy vọng mọi người

sẽ điều tra ra", Hạ Vũ nói.

"Chủ tịch Hạ yên tâm, đây là trách

nhiệm của chúng tôi", nữ cảnh sát

và nam cảnh sát bên cạnh đồng

thanh nói.Ngay sau đó nữ cảnh sát áp tải tên

tài xế vào trong xe cảnh sát.

Hạ Vũ cũng đi theo đến cục cảnh

sát lấy lời khai.

Còn những chuyện điều tra, thẩm

vấn, Hạ Vũ giao hết cho phía cảnh

sát, anh vẫn hy vọng cảnh sát có

thể thông qua tên lái xe bắt được

kẻ đứng sau.

Cho dù kẻ này có là ai thì tội cố ý

mưu sát cũng sẽ khiến kẻ đó ăn đủ.

Sau khi bước ra khỏi cục cảnh sát,

Hạ Vũ gọi xe, cùng Cô Lang đi bệnh

viện thăm Vương Tuệ trước, vết

thương của cô đã được xử lý cẩn

thận, chỉ cần nằm viện quan sát

một ngày là ổn.Việc còn lại là phải bắt được thủ

phạm.

Sau khi ra khỏi bệnh viện.

"Cô Lang, hôm nay thật sự cảm ơn

chú, nếu không có chú thì tôi đã

gặp bất trắc rồi", Hạ Vũ nghiêm túc

nhìn Cô Lang nói.

Tuy là bình thường Cô Lang rất thờ

ơ nhưng Hạ Vũ phát hiện những lúc

mấu chốt ông ấy vẫn là người đáng

tin nhất.

Nhất là hôm này, vì không để xe Hạ

Vũ bị đâm mà ông ấy đã dùng xe

mình chịu thay cho Hạ Vũ.

Ông ấy dùng tính mạng của bản

thân để bảo vệ tính mạng của anh.Điều này khiến cho Hạ Vũ có chút

xúc động, cũng cảm động.

"Cậu chủ, tôi vâng mệnh bảo vệ

cậu, đây là điều tôi nên làm, không

cần cảm ơn", Cô Lang bình tĩnh nói.

"Hay là thế này nhé, tôi mời chú

uống hai chén, coi như lời cảm ơn,

được không?", Hạ Vũ cười nói.

Hạ Vũ không biết phải cảm ơn Cô

Lang thế nào, nhìn dáng vẻ của Cô

Lang thì có lẽ ông ấy không đặt

nặng vấn đề tiền nong, mà chắc

chắn ông ngoại cũng trả công ông

ấy xứng đáng.

Hạ Vũ ngẫm nghĩ, thế thì mời ông

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!