Chương 144: Thoát khỏi nguy hiểm
"Haiz... haizzz...."
Hạ Vũ nhìn thấy thế mới thở phào
một hơi.Giờ trên trán anh đầm đìa mồ hôi,
khoảng khắc kinh hồn lúc nãy dọa
anh sợ mất mật.
"Vương Tuệ! Vương Tuệ!"
Hạ Vũ gọi mấy tiếng, cũng giơ tay
xem thử hô hấp của Vương Tuệ, cô
vẫn còn thở.
Hạ Vũ không dám chần chờ, nhanh
chóng rút điện thoại gọi xe cứu
thương.
"Rầm".
Sau khi Cô Lang bước đến trước xe
của Hạ Vũ, ông ấy giơ tay dùng sức
kéo cánh cửa ở buồng lái của chiếc
Lamborghini ra, cánh cửa vốn đã bịbiến dạng lập tức bị kéo văng
xuống đất.
"Cậu chủ có sao không?", Cô Lang
cúi đầu nhìn Hạ Vũ trong xe.
"Tôi không sao", Hạ Vũ xoa cái trán
đẫm mồ hôi, chui ra khỏi xe.
Dù cả ngươi Hạ Vũ đau ê ẩm nhưng
giờ anh cũng không có thời gian để
ý đến chuyện này.
Trên trán Cô Lang cũng rướm máu,
chắc là vừa nãy lúc xe tải đâm vào
xe của ông ấy khiến ông ấy bị
thương.
"Cô Lang, vết thương của chú thế
nào rồi?", Hạ Vũ vội vàng hỏi.Hạ Vũ biết ông ấy bị thương là vì
ông ấy chịu thay anh.
Nếu vừa nãy Cô Lang không đẩy xe
của anh ra thì chiếc xe tải đâm vào
xe anh một lần nữa, sợ là Hạ Vũ
không chết cũng bị thương nặng.
"Cậu chủ đừng lo, vết thương nhỏ
này đối với tôi chả ăn nhằm gì", Cô
Lang bình tĩnh nói.
Hạ Vũ nghe thấy thế, miễn cưỡng
thở phào một hơi.
"À, Cô Lang, chú có biết sơ cứu
không? Bạn cháu ngất trong xe rồi",
Hạ Vũ lo lắng nói."Tôi cũng biết sơ sơ, để tôi đi xem
thế nào, tên này tôi giao cho cậu
chủ".
Cô Lang vừa nói vừa đưa dao găm
cho Hạ Vũ, cũng giao tên lái xe tải
cho anh.
Hai tay tên lái xe đã bị Cô Lang trói
phía sau lưng rồi.
Hạ Vũ cầm lấy dao găm, đặt trên cổ
tên lái xe, tên này vừa nãy suýt
chút nữa thì đâm chết anh, anh
đương nhiên giận ngút trời.
Lúc này vẻ mặt tên này trắng bệch,
có vẻ rất sợ hãi.
"Nói! Ai bảo mày tới! Là ai sai khiến
mày làm thế".Hạ Vũ nhìn chòng chọc tên lái xe,
trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, bàn tay đang cầm dao
găm của anh hơi dùng lực, trên cổ
tên lái xe lập tức hằn lên vết máu.
"Không... không ai bảo cả! Không ai
sai khiến tao hết", tên đó cắn răng
nói.
"Tao với mày vốn không hề quen
biết, mày bảo không có ai sai khiến
mày, mày thấy tao có tin được
không?", Hạ Vũ híp mắt nói tiếp.
Vừa nãy Hạ Vũ không cho Cô Lang
giết chết tên lái xe này vì anh biết
đây chắc chắn là kế hoạch mưu sát.Mà tên lái xe này chính là một quân
cờ, Hạ Vũ phải thông qua quân cờ
này để tìm ra thủ phạm phía sau.
"Mày tin hay không thì tùy, dù sao
cũng không có ai sai tao hết, đây là
một vụ tai nạn giao thông bình
thường mà thôi", tên đó khăng
khăng nói thế.
"Tai nạn giao thông? Ồ, mày có biết
cái tội cố ý mưu sát của mày có
mức phạt cao nhất là tử hình không
hả", Hạ Vũ híp mắt nói.
"Muốn chém muốn giết tùy mày,
không có ai sai khiến tao hết", tên
lái xe cười dữ tợn, bày ra dáng vẻ
điếc không sợ súng.
"Thằng chó!"Hạ Vũ giận điên người, đấm mạnh
một quyền lên mặt tên đó.
Hạ Vũ nhìn thái độ của tên này là
biết, chắc chắn là hắn đã nhận
được phí bịt miệng, muốn hắn khai
ra kẻ đứng sau là chuyện rất khó.
Bởi vì hai tay bị trói sau lưng nên
sau khi bị chịu một đấm của Hạ Vũ,
tên này mất đi thăng bằng, ngã
sõng soài ra đất.
"Mẹ nhà mày!"
Hạ Vũ giận sôi máu, vừa mắng vừa
lao lên giơ chân đạp mạnh vào tên
lái xe.
Lúc này Cô Lang bước tới."Cậu chủ, bạn cậu chỉ tạm thời ngất
đi mà thôi, có bị thương ngoài da
nhưng không nguy hiểm đến tính
mạng", Cô Lang nói.
Hạ Vũ nghe Cô Lang nói thế, miễn
cường thở phào một hơi.
Mục tiêu của tên lái xe này rõ ràng
là Hạ Vũ, Vương Tuệ chỉ là bị liên
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!