Chương 140: Nói thật
Anh lại chọn thêm mấy bộ nữa
trong cửa hàng cho Vương Tuệ
rồi mới đưa thẻ cho ông chủ.Ông chủ nhận thẻ, gói ghém cẩn
thận rồi tận tay đưa lại cho Hạ
Vũ.
Sau khi ra khỏi cửa hàng.
"Đi, cùng tôi sang cửa hàng bên
cạnh".
Hạ Vũ vung tay lên, dẫn giám đốc
cùng các quản lí cấp cao tiến vào
cửa hàng lúc trước Hạ Vũ tiến
vào đầu tiên.
Vừa vào trong.
Những nhân viên ở đây nhìn thấy
các giám đốc bước vào thì sợ run
lên.Quản lí của hàng dẫn theo nhân
viên vội vàng đón tiếp.
"Tổng giám đốc Tưởng, sao mọi
người cùng đến đây vậy".
Quản lí là người phụ nữ trung
niên nhuộm tóc hồng, vẻ mặt bà
ta cười xán lạn.
"Chúng tôi theo chân chủ tịch Hạ
đến đây, đây chính là chủ tịch tập
đoàn Hoa Đỉnh chi nhánh Thanh
Dương của chúng tôi", tổng giám
đốc Tưởng bình tĩnh nói.
"Chủ tịch Hoa Đỉnh?"
Bọn họ nghe thấy cái danh xưng
này, cả đám sợ mất mật.Sau đó, bọn họ vội vàng cúi chào
Hạ Vũ nói.
"Chào chủ tịch Hạ".
Thái độ của bọn họ cực kì lễ
phép, thậm chí còn có chút sợ
hãi.
Đùa nhau à, đây là chủ tịch tập
đoàn Hoa Đỉnh đấy.
Ngẫm lại thì đây chính là người
có chức vị cao nhất mà bọn họ
từng được tận mắt nhìn thấy.
"Giờ cũng biết chào hỏi rồi à?
Vừa nãy tôi với bạn tôi bước vào,
các cô có thèm để ý đến chúngtôi đâu, mặt mũi cũng lớn thật
đấy", Hạ Vũ cười khẩy nói.
Hạ Vũ vừa nói thế, quản lí và
mấy nhân viên lập tức nhớ ra
khoảng hai mươi phút trước hình
như Hạ Vũ và cô gái bên cạnh
cùng nhau vào đây.
Nhưng bọn họ nhìn quần áo Hạ
Vũ mặc toàn là hàng chợ, nhìn là
biết nghèo rớt nên không hề đón
tiếp anh.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của quản lí
và mấy nhân viên lập tức trở nên
sợ hãi."Chủ tịch Hạ, chúng tôi, ... chúng
tôi..."
"Không cần giải thích, thời gian
của tôi rất quý, không rảnh dây
dưa với các cô".
Hạ Vũ lập tức ngắt lời bọn họ.
Ngay sau đó, anh quay đầu ra
lệnh cho tổng giám đốc Tưởng.
"Đuổi hết nhân viên cửa hàng
này cho tôi".
"Vâng, thưa chủ tịch", tổng giám
đốc Tưởng lập tức gật đầu.
"Hả?"Quản lí và mấy nhân viên cửa
hàng nghe thấy thế thì trợn tròn
mắt.
"Chúng ta đi thôi".
Hạ Vũ kéo thẳng Vương Tuệ ra
ngoài.
Anh mặc kệ những lời cầu xin của
đám nhân viên.
Những người mở mắt chó ra coi
thường người khác thế này, chỉ
cần Hạ Vũ thấy thì anh chắc chắn
sẽ dạy cho bọn họ một bài học.
Ra khỏi cửa hàng, Hạ Vũ lại dặn
dò tổng giám đốc Tưởng, để ông
ta thông báo cho tất cả nhân viêncác cửa hàng trong Hoa Đỉnh
Plaza phải nâng cao tố chất của
nhân viên, không được khinh
thường người khác.
Những nhân viên khinh thường
người khác sau khi bị phát hiện
sẽ bị sa thải.
...
Sau khi mua quần áo xong thì
trời cũng đã tối, Hạ Vũ đề nghĩ
ăn cơm ở tầng một của Plaza.
Trong một nhà hàng ở tầng một
của Hoa Đỉnh Plaza.
Hạ Vũ và Vương Tuệ ngồi ở một
vị trí gần cửa sổ."Hạ Vũ, giờ cậu có thể nói thật
cho tôi biết tất cả mọi chuyện
được chưa?", Vương Tuệ cắn đôi
môi đỏ mọng hỏi.
Vương Tuệ muốn Hạ Vũ nói tất
cả mọi chuyện cho cô nghe từ
vừa nãy rồi, nhưng Hạ Vũ bảo
đến nhà hàng anh sẽ kể tỉ mỉ mọi
chuyện cho cô.
Hạ Vũ ngồi thẳng lên, vẻ mặt
nghiêm túc nói.
"Vương Tuệ, như những gì cậu
đã nghe đấy, tôi là chủ tịch tập
đoàn Hoa Đỉnh chi nhánh Thanh
Dương, cũng là cháu ngoại của
người giàu nhất Tây Nam - LiễuChí Trung, xe thể thao là tôi mua,
nhà hàng Thịnh Diên cũng vậy".
Nếu lúc trước Hạ Vũ nói thế, chắc
chắn Vương Tuệ sẽ không dám
tin.
Nhưng hôm nay cô được tận mắt
chứng kiến những giám đốc và
quản lí cấp cao của Hoa Đỉnh
Plaza lễ phép gọi anh là chủ tịch
Hạ.
Chuyện này khiến cô không tin
cũng phải tin.
Sau khi biết Hạ Vũ là chủ tịch tập
đoàn Hoa Đỉnh, cuối cùng cô ấy
cũng hiểu tại sao Hạ Vũ có thể dễdàng mua lại nhà hàng Thịnh
Diên, dễ dàng mua một chiếc
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!