Lúc Hạ Vũ nói chuyện giọng điệu rất
thờ ơ, vừa nói vừa nhấc ly rượu lên
nhấp một ngụm, chả coi anh Bình
ra gì.
"Ha ha, đúng là to gan thật mà. Cậu
phải biết ở thành phố này, cậu dám
nói chuyện với tôi như vậy sẽ không
sống quá ba giây đâu".
Anh Bình híp mắt, trong mắt lóe lênsự lạnh lẽo.
"Hạ Vũ, anh làm gì vậy".
Tô Yên giận dữ đấm lên lưng Hạ Vũ
một cái.
Sau đó, cô ấy vội vàng đứng dậy
nói: "Anh Bình, anh đừng tức giận.
Bạn trai em chưa trải đời, lại không
khéo ăn khéo nói, anh đừng chấp
nhặt với anh ấy".
Mặc dù Hạ Vũ chỉ là bạn trai Tô Yên
dùng làm lá chắn nhưng cô ấy
không muốn anh gặp chuyện không
may.Sau đó, Tô Yên vội vàng bưng chén
rượu lên.
"Thế này đi anh Bình, em thay bạn
trai em mời anh một ly, xem như
xin lỗi anh".
Cậu Giang ngồi cạnh mư miệng nói:
"Tô Yên, bạn trai em lỡ lời thì cậu ta
phải xin lỗi, làm gì đến lượt em".
Sau đó, cậu Giang lại nhìn Hạ Vũ
nói.
"Thằng kia, mày là một thằng đàn
ông, sao lại để đàn bà con gái che
chở cho mình như thế? Chuyện
mình làm thì mình tự chịu".Anh ta chỉ mong chuyện bé xé ra
to, mượn tay anh Bình xử đẹp Hạ
Vũ.
"Anh im miệng cho tôi", Tô Yên giận
điên người quát lên, cũng trừng mắt
nhìn anh ta.
Anh Bình lại vỗ bàn một cái.
"Rầm!"
"Tô Yên, người im mồm là cô mới
đúng. Hôm nay bạn trai cô chắc
chắn phải xin lỗi tôi. Phải nhớ rằng
tôi nể mặt cô mới tha cho cậu ta,
nếu không hôm nay tôi giã cậu ta rabã ngay tại đây".
Anh Bình vỗ bàn một cái, tất cả mọi
người đều trở nên im lặng, bầu
không khí trong phòng trở nên
gượng gạo.
Trong lòng đám cậu ấm cô chiêu
đều nghĩ, thằng nghèo này lại dám
chọc tức anh Bình, đúng là chán
sống rồi? . Ngôn Tình Tổng Tài
Bọn họ không hiểu nổi sao Tô Yên
lại tìm một người bạn trai như thế
chứ.
Vẻ mặt cậu Giang hả hê vui sướng
hóng chuyện.Còn Hạ Vũ vẫn ngồi im trên ghế
như cũ, giống như chuyện này chả
liên quan gì đến anh.
Mặt mày Tô Yên tái mét nhìn Hạ
Vũ.
"Hạ Vũ, anh mau xin lỗi anh Bình đi,
người có thân phận như anh Bình,
dù anh có xin lỗi cũng không phải
chuyện mất mặt".
Lúc Tô Yên nói thế, giọng điệu cô
ấy như van nài, cô ấy biết rõ nếu
Hạ Vũ còn không xin lỗi thì chuyện
này sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát
của mình.
"Xin lỗi anh ta? Ngại quá, anh takhông đủ trình! Cho dù bố anh ta ở
đây cũng thế! Không! Đủ! Trình!",
Hạ Vũ gằn từng tiếng, giọng nói
đanh lại.
Oa!
Hạ Vũ vừa nói thế, cả phòng đều ồ
lên.
"Trời đất ơi, thằng này vừa mới nói
anh Bình không đủ trình á? Nó còn
bảo ngay cả bố anh Bình cũng
không đủ trình?"
"Thằng này mạnh miệng vãi
chưởng! Một thằng nghèo hèn mà
cũng dám nói thế, đúng là chuyện
cười"....
Tất cả mọi người nhìn Hạ Vũ như
nhìn kẻ điên.
Tổng tài sản của bố anh Bình lên
đến ba tỷ nhân dân tệ, cũng coi
như hàng ngũ người giàu bậc nhất
ở đây, kinh doanh ở thành phố này
cực kỳ tốt.
Thế mà thằng này lại nói bố anh
Bình không đủ trình á?
Mà bọn họ cũng biết thừa, thằng
này lại dám nói chuyện với anh Bình
kiểu đấy, nó chết chắc rồi.
Anh Bình giận đến bật cười: "Ha ha,cậu nói bố tôi không đủ trình, nếu
cậu là con cháu nhà tài phiệt thì tôi
cũng không thấy lạ, nhưng một
thằng nghèo sống ở khu ổ chuột
như cậu lại nói thế đúng là chuyện
cười".
Chỉ có Tô Yên bất đắc dĩ âm thầm
lắc đầu, cô ấy không hiểu Hạ Vũ.
Bởi vì cô ấy biết rõ nhà Hạ Vũ ở khu
ổ chuột, hoàn cảnh khốn khó, cô ấy
nghĩ nát óc không hiểu tại sao Hạ
Vũ nói thế.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người dán
mắt nhìn Hạ Vũ và anh Bình, bọn họ
muốn xem anh Bình sẽ xử Hạ Vũ
thế nào.Vẻ mặt cậu Giang háo hức.
"Thằng ranh, cậu không biết tôi là
ông chủ suối nước nóng Thanh Sơn
này à, tôi chỉ cần nói một tiếng thôi
là bảo vệ ở đây sẽ xông vào giã cậu
ra bã đấy", anh Bình híp mắt nhìn
chằm chằm Hạ Vũ.
"Anh có thể thử xem", nhìn Hạ Vũ
chả có gì là sợ cả.
Có Cô Lang âm thầm bảo vệ anh,
mấy tên bảo vệ là cái đếch gì?
Anh thừa biết Cô Lang mạnh thế
nào.
Mọi người nghe thấy Hạ Vũ nói thếthì cảm thấy nực cười, bọn họ sẽ
trông thấy Hạ Vũ bị hành ngay thôi.
Bây giờ Tô Yên có cuống cũng
không làm sao được, bởi vì Hạ Vũ
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!