"Anh có thể bảo vệ được mình á?
Hừ, nếu anh đã không cần thì thôi.
Khi cậu Giang trả thù, đừng trách
tôi không giúp anh", Tô Yên bĩu
môi.
Với tính khí của Tô Yên, chắc chắn
cô ấy không thể thuyết phục thêm
được nữa, đây không phải là phong
cách của cô ấy.“Không có chuyện gì nữa đúng
không, tôi về đây”, Hạ Vũ lại xoay
người.
“Dừng lại, tôi còn chưa nói xong!”,
Tô Yên hét lên.
“Còn có chuyện gì nữa, nói một lần
cho hết đi”, Hạ Vũ bất lực quay
người.
"Thứ bảy ngày mai sẽ tổ chức một
bữa tiệc nhỏ. Cậu Giang đi, tôi cũng
đi. Vì hôm nay anh giả làm bạn trai
của tôi, nhất định phải giả vờ đến
cùng. Ngày mai anh đi cùng tôi để
sau cậu Giang không quấy rầy tôi
nữa”, Tô Yên nói."Bữa tiệc nhỏ à? Những người tham
gia là ai?", Hạ Vũ hỏi.
“Họ đều là những người giàu có,
hơn chục người”, Tô Yên nói.
"Nhưng, tại sao tôi phải giúp cô?
Cho tôi một lý do để giúp cô", Hạ
Vũ nói.
“Vì tôi là hoa khôi Tô Yên, bao
nhiêu người muốn giúp tôi còn chưa
có cơ hội kìa”, Tô Yên tự tin nói.
“Xin lỗi, tôi không phải bọn họ, tôi
không phải loại hạ đẳng đấy, cho
nên lý do của cô chả có nghĩa gì với
tôi, cô tìm người khác đi”, Hạ Vũ
phản bác."Anh……"
Hoa khôi Tô Yên biến sắc, cô ấy
đường đường là hoa khôi, thế mà
tên này lại chẳng nể mặt cô ấy tí
nào.
Ngay sau đó, Tô Yên đổi giọng:
"Được, vậy thì như này đi, nửa
triệu! Tôi bỏ ra nửa triệu để thuê
anh giúp tôi tiếp tục giả vờ. Dù sao
hôm nay anh cũng đã giúp tôi một
lần rồi, tôi không thể đổi người
khác".
“Cô cho rằng tôi thiếu tiền sao?”,
Hạ Vũ cười hỏi.
"Anh không thiếu sao? Năm trămnghìn, đây nhất định là một khoản
tiền rất lớn đối với anh, thậm chí
còn đủ để đổi đời, chỉ cần đóng giả
bạn trai tôi là có thể lấy được nhiều
tiền như vậy, giao dịch này đáng
giá thế cơ mà", Tô Yên nói.
Hạ Vũ suy nghĩ một chút, sau đó
nói:
"Cho tôi địa chỉ của bữa tiệc".
Hạ Vũ suy nghĩ một chút, thôi thì đã
giúp rồi thì nên giúp cho chót.
Dù sao Hạ Vũ cũng đã giúp cô ấy
giả vờ một lần rồi, giúp thêm lần
nữa cũng không sao.
Dù sao Hạ Vũ cũng ngứa mắt vớicậu Giang đó, hơn nữa ngày mai
thứ bảy tình cờ Hạ Vũ cũng không
có việc gì, nên coi như là đi chơi đi.
"Có nghĩa là anh đồng ý? Hừ. Tôi
còn tưởng anh cành cao cơ, còn
không phải là khuất phục trước tiền
đấy à", Tô Yên cười.
Dựa vào quần áo của Hạ Vũ, Tô
Yên xác định gia cảnh của Hạ Vũ
nhất định không tốt, cho nên cô ấy
nhận định Hạ Vũ nhất định sẽ
không thể từ chối một số tiền lớn
như vậy.
“Đừng nói nhảm nữa, nói địa chỉ đi,
nếu không tôi đổi ý đấy”, Hạ Vũ sốt
ruột nói.Hạ Vũ đường đường là cháu trai của
người giàu nhất tây nam, anh thiếu
500.000 này chắc? Đương nhiên Hạ
Vũ không vì tiền, nhưng Hạ Vũ cũng
chả buồn giải thích nhiều như vậy.
Hạ Vũ sẽ không lấy nửa triệu của
Tô Yên, bởi vì Hạ Vũ không thèm.
“Anh cho tôi địa chỉ nhà, sáng mai
tôi sẽ lái xe đến đón”, Tô Yên nói.
Hạ Vũ suy nghĩ một chút rồi báo địa
chỉ cho Tô Yên.
...
Sau khi trở lại lớp học.“Hạ Vũ, cậu may thật đấy. Đây là
hoa khôi Tô Yên đấy”, cậu mập hâm
mộ nói.
“Phiền phức cũng lắm”, Hạ Vũ bất
lực nói.
“Đúng vậy, Hạ Vũ, ví dụ nói bị hiểu
lầm đi, nhìn lớp trưởng Vương Tuệ,
có vẻ hơi mất mát. Cô ấy sẽ không
hiểu lầm chứ?”, cậu mập thì thào.
Hạ Vũ ngẩng đầu nhìn Vương Tuệ
trước mặt, sau đó cười khổ.
Hạ Vũ muốn giải thích, nhưng sau
lại nghĩ lại, anh và Vương Tuệ
không phải bạn trai bạn gái, nênchủ động giải thích cũng không tốt,
đúng không?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!