Chương 6: Cháu quyết không lấy anh ta!
Nghe ông cụ Diệp nói vậy, mấy người nhà họ Diệp có mặt trong buổi họp bỗng nở nụ cười đắc ý, Diệp Siêu vỗ tay, chỉ cần được nhà họ Chu nâng đỡ thì nhà họ Diệp chắc chắn sẽ có bước tiến vững chắc.
"Cháu quyết không lấy anh ta!", Diệp Yến thẳng thừng đáp lời, gương mặt xinh xắn vô cùng lạnh nhạt.
"Hỗn xược! Cháu đúng càng ngày càng ngỗ ngược, chuyện hôn nhân đại sự, trước giờ vốn là chuyện người lớn quyết định, ông bảo lấy cháu thì cháu phải lấy người đó".
Thái độ của ông cụ Diệp rất cứng rắn, trong lòng cụ ta cũng đã tính toán sẵn, nếu Diệp Yến không chịu nghe lời thì đành phải ra chiêu khác.
"Ông làm vậy mà cũng đáng làm bậc bề trên sao? Rõ ràng ông biết tên Chu Tử Hào đó là thứ cặn bã, vậy mà ông vẫn muốn gả cháu cho anh ta? Đây là việc mà bậc bề trên nên làm sao?", hai mắt Diệp Yến rưng rưng, cô thật sự thất vọng về gia đình, mọi người trong nhà chẳng ai thèm nghĩ cho cô cả.
"Đừng nói thêm gì nữa, ông sẽ chọn ngày lành tháng tốt để tổ chức hôn lễ cho hai đứa, từ giờ trở đi cháu hãy ngoan ngoãn ở yên trong nhà họ Diệp, đừng mong bước ra ngoài nửa bước".
Những người trong buổi họp đều là những người lão làng, bọn họ biết rõ ông cụ Diệp đang muốn giam lỏng Diệp Yến, trong lòng đều âm thầm đồng tình với quyết định này, chỉ cần nhà họ Diệp và nhà họ Chu kết thân với nhau thì cả hai bên đều nhận được không ít lợi ích.
"Ông à, ông đúng là một người ông tốt!"
Đúng lúc này, cửa phòng họp chợt mở ra, đứng trước cửa là một người có vóc dáng cao lớn.
"Yến Nhi, anh đến rồi đây, mọi chuyện cứ để anh lo!"
Người đó chính là Nhậm Kiến Tường, nhìn thấy dáng vẻ tội nghiệp, nước mắt ngắn nước mắt dài của Diệp Yến, anh không đành lòng, bèn bước đến bên cạnh Diệp Yến, nắm lấy tay cô.
Có lẽ vì quá đau lòng nên lần này Diệp Yến không hề phản kháng, mặc cho Nhậm Kiến Tường nắm tay.
“Nhậm Kiến Tường, lại là cậu, cậu đừng ức hiếp người quá đáng, cậu cút ngay khỏi nhà họ Diệp cho tôi, cháu gái tôi không có quan hệ gì với cậu cả", thấy Nhậm Kiến Tường đến, ông cụ Diệp bực dọc nói thẳng.
Nhậm Kiến Tường năm lần bảy lượt làm rối mọi chuyện, cụ ta không thể để anh hủy hoại tiền đồ của nhà họ Diệp. Những người khác của nhà họ Diệp vừa nhìn thấy Nhậm Kiến Tường đều tỏ vẻ khinh thường.
"Chẳng phải ông muốn nhà họ Diệp có một tiền đồ xán lạn sao? Không cần phải hợp tác với nhà họ Chu, tôi có thể trực tiếp khiến tập đoàn Thiên Vũ hợp tác với nhà họ Diệp, như vậy nhà họ Diệp bên ông hài lòng chưa?", Nhậm Kiến Tường thong dong nói.
Câu nói này của anh không những không được nhà họ Diệp coi trọng mà còn trở thành trò cười cho họ.
"Này nhóc, cậu chưa tỉnh ngủ à? Tập đoàn Thiên Vũ sao? Cậu ở đó mà mơ đi!", Diệp Siêu khinh bỉ nói.
"Nhậm Kiến Tường, cậu đừng ở đây dây dưa nhiều lời nữa, mau cút khỏi nhà họ Diệp cho tôi!"
"Đúng vậy đó, mau cút đi".
...
Chỉ trong chốc lát, Nhậm Kiến Tường đã trở thành mục tiêu công kích của mọi người.
"Ha ha! Thật hay giả, cứ đợi ba ngày sau, mọi người sẽ biết kết quả thôi!"
"Ha ha, lại chơi nước đi trì hoãn, sau ba ngày nữa cậu định tính sao? Chuyện này phải có đánh cược mới đúng", Diệp Siêu vẫn không chịu buông tha.
"Anh muốn thế nào?"
"Nếu như cậu khiến tập đoàn Thiên Vũ đồng ý hợp tác, đương nhiên chúng tôi chẳng đôi co gì cả, nếu như tập đoàn Thiên Vũ không đồng ý hợp tác, thì cậu phải bò quanh nhà họ Diệp như một con chó, và không bao giờ được làm phiền em gái Yến Nhi nhà chúng tôi nữa".
"Được chứ! Nhưng nếu tôi khiến tập đoàn Thiên Vũ đồng ý hợp tác, thì anh cũng phải chịu phạt giống như tôi vậy, cũng phải bò quanh nhà họ Diệp như chó".
"Được! Cứ quyết định vậy đi", Diệp Siêu hoàn toàn không lo chuyện Nhậm Kiến Tường có thể khiến tập đoàn đồng ý hợp tác.
Cả gia đình nhà họ Diệp cũng thi nhau/nhao nhao/rối rít đồng tình.
Trong buổi họp, người nhà họ Diệp ai ai cũng cười hả hê hệt như có thể nhìn thấy viễn cảnh Nhậm Kiến Tường chịu thua, phải bò quanh nhà họ vậy.
"Được thôi! Vậy tôi cho cậu ba ngày, sau ba ngày nữa, cậu phải giữ đúng lời hứa, nếu không đừng trách nhà họ Diệp chúng tôi không khách khí", ông cụ Diệp lạnh lùng nói.
Ông cụ Diệp đồng ý với Nhậm Kiến Tường không phải vì tin anh có thể khiến tập đoàn Thiên Vũ đồng ý hợp tác mà là muốn anh cút đi thật xa, có như vậy, nhà họ Chu mới vui lòng.
"Nếu đã như vậy thì tôi sẽ dẫn Yến Nhi đi cùng!"
Nhậm Kiến Tường bước đến kéo tay Diệp Yến đi ra cửa, Diệp Siêu thấy vậy, định ngăn lại nhưng lại bị ông cụ Diệp cản lại.
"Ông sẽ sai người theo dõi nó! Những chuyện khác cứ đợi ba ngày nữa rồi tính tiếp!"
Diệp Yến mặc cho Nhậm Kiến Tường kéo cô đi, sau khi ra khỏi cửa, cô mới bắt đầu vùng vẫy.
"Cảm ơn anh đã giúp em hai lần, nhưng chuyện của em, anh không cần quan tâm đâu".
“Yến Nhi, em sao vậy?", Nhậm Kiến Tường khó hiểu, nhờ sự góp mặt của Diệp Uyên Thư mà Diệp Yến mới miễn cường đón nhận anh, chẳng qua cũng là vì không muốn Uyên Thư còn nhỏ mà phải sống trong cảnh vắng bóng bố. Nhưng thái độ ngày hôm nay của cô bỗng chốc trở nên lạnh lùng đến bất ngờ, điều này khiến Nhậm Kiến Tường hoàn toàn khó hiểu.
"Hờ... hờ! Anh nghĩ anh thông minh lắm sao? Anh có biết rằng dù anh có kéo dài thời gian thêm ba ngày nữa thì chúng ta cũng không làm được không? Anh cũng đừng mong chạy thoát, mặc dù nhà họ Diệp không phải gia tộc đứng đầu, nhưng họ có thể dễ dàng tìm ra tung tích của chúng ta đấy".
"Thì ra là vậy! Thì ra là em không tin anh có thể gọi được gia tộc Thiên Vũ đến đây", Nhậm Kiến Tường lầm bầm nói.
"Yến Nhi! Anh đã nói lần này về, anh sẽ bảo vệ em! Anh đã nói thì nhất định sẽ làm được! Tin anh đi, được không?"
Diệp Yến nhìn ánh mắt chân thành của Nhậm Kiến Tường chốc lát rồi yên lặng, cô cảm thấy ánh mắt của anh vô cùng sâu thẳm.
Nhưng ngay sau đó, nét mặt của Diệp Yến lại bình tĩnh lại, cô biết rõ thực lực của tập đoàn Thiên Vũ, Nhậm Kiến Tường sao có thể qua lại được với tập đoàn Thiên Vũ, chỉ trong phút chốc, cô mất niềm tin vào mọi thứ, nếu đúng như vậy thật thì ba ngày nữa, cô phải chấp nhận bị gả cho nhà họ Chu rồi.
Nhậm Kiến Tường đưa Diệp Yến về nhà, dặn dò Diệp Uyên Thư an ủi mẹ xong liền ra về.
Nhậm Kiến Tường sẽ đến tập đoàn Thiên Vũ tìm Vũ Hàn Thảo, anh tin rằng với địa vị của Vũ Hàn Thảo, cô ấy có thể giúp được anh.
“Phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ!", Nhậm Kiến Tường cười gượng, lầm bầm nói. Hiện tại, đến cả Diệp Yến cũng không tin anh, anh không thể nào yên lòng để vợ nghĩ anh là kẻ ba hoa khoác lác được.
Trước cửa tập đoàn Thiên Vũ...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!