Chương 5: Đánh cược
Chu Tử Hào đang định rời đi thì bị Nhậm Kiến Tường ngăn cản.
“Anh đừng quá đáng quá!”
Chu Tử Hào nghiến răng nghiến lợi nhìn Nhậm Kiến Tường như thể muốn ăn tươi nuốt sống anh.
“Đã đồng ý đánh cược thì phải làm theo, chẳng lẽ còn muốn tôi giúp anh sao?”
Nhậm Kiến Tường nhếch miệng cười lộ ra hàm răng trắng sáng.
“Nhậm Kiến Tường, đừng đắc ý mà gây chuyện với người khác!”
“Dù mày có thể phân biệt được đồ cổ bằng ngọc thì mày cũng không xứng với Yến Nhi. Có bản lĩnh thì mày giúp Yến Nhi giành lại tập đoàn đi!”
Bà Diệp lớn tiếng với Nhậm Kiến Tường, trong lòng bà ta, Chu Tử Hào vẫn là ứng viên con rể sáng giá nhất.
“Con đã nói rồi, con sẽ giúp Yến Nhi lấy lại mọi thứ mà cô ấy đã mất”.
“Trong vòng ba ngày con sẽ giúp Yến Nhi ngồi lên vị trí tổng giám đốc tập đoàn Vạn Nguyên!”
Nhậm Kiến Tường thờ ơ nói, rất có tự tin.
“Hừ hừ, nói khoác mà không biết ngượng mồm! Nếu như anh có năng lực này tôi sẽ quỳ xuống dưới chân anh!”
Chu Tử Hào nghe vậy cũng cười nhạt.
“Trước khi quỳ xuống anh cứ giải quyết chuyện đánh cược lúc nãy trước đi đã!”
Nghe vậy, Chu Tử Hào câm lặng.
“Nếu ba ngày sau mày không làm được thì tao sẽ đuổi mày ra khỏi nhà họ Diệp!”
Sắc mặt bà Diệp tối sầm lại, bà ta cho rằng Nhậm Kiến Tường chỉ đang muốn phá hoại ấn tượng của Chu Tử Hào với nhà họ Diệp.
Bốp bốp bốp!
“Tôi chờ anh cút khỏi nhà họ Diệp!”
Chu Tử Hào cắn chặt răng, thẳng tay tát vào mặt mình ba bạt tai, sau đó hung tợn nói với Nhậm Kiến Tường.
“Anh vẫn nên nghĩ xem ba ngày sau nên quỳ gối khuất phục như thế nào đi!”
Nhậm Kiến Tường xem thường nói.
Chu Tử Hào rời đi, bởi vì chuyện Nhậm Kiến Tường đã hứa nên ông bà Diệp tạm thời không đuổi Nhậm Kiến Tường ra khỏi nhà.
Trong phòng Diệp Yến, lúc này chỉ còn lại hai người Nhậm Kiến Tường và Diệp Yến.
“Ở đây không có gì thay đổi so với năm năm trước”.
Nhậm Kiến Tường nhìn cách sắp xếp trong phòng, trong mắt ngập tràn vẻ phức tạp.
Anh đã từng ngủ ở sàn căn phòng này năm đêm.
“Tối nay anh vẫn nên ngủ dưới đất đi”.
Diệp Yến mở lời.
Giữa cô và Nhậm Kiến Tường chưa từng có tình cảm.
Nếu không phải là vì chuyện năm đó, nếu không phải vì sự xuất hiện của Diệp Uyên Thư thì cô ấy vốn không thể nào có bất cứ quan hệ gì với Nhậm Kiến Tường.
“Được!”
Nhậm Kiến Tường gật đầu đồng ý ngay, chuyện tình cảm vốn không thể quá nóng vội.
Anh sẽ từ từ khiến Diệp Yến yêu anh.
Chỉ là đến đêm khuya, Nhậm Kiến Tường và Diệp Yến lại xuất hiện phiền toái.
“Con muốn bố mẹ ôm Uyên Thư ngủ!”
“Các bạn nhỏ khác trong lớp con cũng giống vậy!”
Cô bé con rất cố chấp, khiến khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Yến đỏ ửng.
Nhậm Kiến Tường dù cũng hơi chần chừ nhưng không dám tự quyết định.
“Mấy ngày nữa bố sẽ ôm Uyên Thư, tối nay Uyên Thư ngủ chung với mẹ trước đi”.
“Không được! Con muốn bố mẹ ôm con ngủ cơ!”
Đôi mắt to tròn của Diệp Uyên Thư đỏ lên như sắp khóc.
“Anh lên đây đi, đừng suy nghĩ bậy bạ”.
Diệp Yến khẽ cắn đôi môi đỏ mọng nói.
Đây là lần đầu tiên Nhậm Kiến Tường nằm lên giường của Diệp Yến.
Nhìn Diệp Uyên Thư, giờ khắc này Nhậm Kiến Tường cảm nhận được một cảm giác chưa từng có!
“Mình cũng có gia đình”.
Mãi đến đêm khuya Diệp Uyên Thư đang phấn khích mới cười mãn nguyện chìm vào giấc ngủ.
“Anh dùng máy tính của em một chút”.
Nhậm Kiến Tường bước từ trên giường xuống, không hề có ý đồ được voi đòi tiên.
Đã rất lâu không đụng đến máy tính, nhìn sản phẩm khoa học kỹ thuật trước mắt, Nhậm Kiến Tường còn có cảm giác như đang nằm mơ.
Nhậm Kiến Tường truy cập trang web tin tức của thành phố Hoa Tây.
Anh muốn tìm phương pháp giúp Diệp Yến lấy lại tập đoàn Vạn Nguyên một lần nữa.
“Tập đoàn Thiên Vũ hùng mạnh vừa tiến vào thành phố Hoa Tây đã trở thành doanh nghiệp dẫn đầu của thành phố Hoa Tây, nhà họ Vũ đứng sau trở nên giàu có hưng thịnh, là một gia tộc siêu cấp…”
Đột nhiên một tin tức hàng đầu mới toanh thu hút sự chú ý của Nhậm Kiến Tường.
Thiếu nữ thiên tài Vũ Hàn Thảo – tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Vũ.
Vũ Hàn Thảo xuất hiện khiến người dân thành phố Hoa Tây lại một lần nữa nhắc tới Diệp Yến, dù sao tuổi tác hai người chênh lệch không nhiều, năm đó ở thành phố Hoa Tây, Diệp Yến cũng là một nữ thần có một không hai.
“Thế mà lại là cô ấy”.
Nhìn thấy bức ảnh của Vũ Hàn Thảo, khóe miệng Nhậm Kiến Tường khẽ nhếch lên một nụ cười.
Vũ Hàn Thảo này chính là cô gái mà anh đã cứu ở vùng ngoại ô.
Tập đoàn Thiên Vũ tiến vào thành phố Hoa Tây khiến các gia tộc trong thành phố đều phấn khích, mong mỏi kết nối được quan hệ hợp tác.
Nhưng lại không có mấy gia tộc có thể hoàn thành được mục tiêu này.
“Nhà họ Diệp chẳng qua chỉ là gia tộc hạng ba, chắc là rất muốn hợp tác với tập đoàn Thiên Vũ nhỉ?”
Nhậm Kiến Tường tắt máy tính, trong đầu nảy sinh một kế hoạch.
“Ngày mai em có đến tập đoàn Vạn Nguyên không?”
Nhậm Kiến Tường nhỏ giọng hỏi Diệp Yến một câu.
“Gần đây gia tộc gặp chút vấn đề về vốn, ngày mai gia tộc mở hội nghị thường niên, em buộc phải đến đó”.
Diệp Yến trả lời.
Nhậm Kiến Tường gật đầu không nói gì nữa.
Một đêm yên lặng trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm sau Diệp Yến đưa Diệp Uyên Thư đến trường mẫu giáo, rồi đi thẳng đến tập đoàn Vạn Nguyên.
Nhậm Kiến Tường chờ Diệp Yến rời khỏi nhà không bao lâu cũng đi về phía tập đoàn Vạn Nguyên.
Nhậm Kiến Tường rất quen thuộc với tập đoàn Vạn Nguyên.
Dù sao anh cũng từng làm nhân viên bảo vệ ở đây hơn một năm.
Trong phòng họp tầng mười bảy tập đoàn Vạn Nguyên.
Người nhà họ Diệp hầu như đều đến đông đủ, ngồi ở vị trí chủ trì là ông cụ nhà họ Diệp, cũng là người nắm quyền nhà họ Diệp.
“Yến à, nghe nói tên bảo vệ biến mất năm đó đã trở về rồi, là thật sao?”
Hội nghị thường niên vẫn chưa bắt đầu, một người đàn ông bỗng nhiên hỏi với nụ cười chế nhạo.
Hắn là anh họ Diệp Yến, cháu đích tôn nhà họ Diệp, tên là Diệp Siêu.
“Anh cả, anh nhiều chuyện quá rồi đấy”.
Diệp Yến hờ hững nói.
“Ha ha, nghe nói lần này thằng đó trở về là muốn làm lại từ đầu với em?”
“Theo ý anh thì tên đó không xứng ở trong nhà họ Diệp chúng ta, Chu Tử Hào là cậu chủ nhà họ Chu, cậu ấy mới là ứng viên tốt nhất làm con rể nhà họ Diệp”.
Diệp Siêu ra vẻ tận tình giảng giải khuyên nhủ Diệp Yến.
“Chuyện của em không phiền anh cả nhọc lòng!”
Sắc mặt Diệp Yến lập tức tối sầm lại.
“Hôm nay Chu Tử Hào đã đưa sính lễ đến, chỉ cần em gả cho cậu ấy thì nguy cơ trước mắt của nhà họ Diệp có thể giải quyết dễ dàng”.
“Hơn nữa có một chuyện em còn chưa biết, nhà họ Chu đã giành được tư cách hợp tác với tập đoàn Thiên Vũ, em biết chuyện này có ý nghĩa gì không?”
Khuôn mặt Diệp Siêu mang theo nụ cười mỉm.
Trong lòng Diệp Yến thoáng bừng tỉnh, chẳng trách hôm nay Diệp Siêu lại đứng về phía Chu Tử Hào như vậy.
“Yến à, Chu Tử Hào quả thực là người thích hợp với em nhất”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!