"Trăng trối xong chưa! Nếu mày đã yêu thương con gái như vậy thì để tao giết con bé trước nhé, để cho mày cảm nhận xem nó có mùi vị như thế nào!"
Ngô Thâm lạnh lùng lên tiếng.
Là một võ giả nên hắn có năng lực vượt qua người thường, cho dù chỉ là hạng vàng nhưng hắn đã vượt qua phạm vi của người thường.
"Lên!"
Ngô Thâm ra lệnh cho hai tên bên cạnh.
Hắn còn chẳng thèm ra tay với Nhậm Kiến Tường, hai tên kia là đàn em của Ngô Thâm, hắn cũng dạy cho bọn chúng vài phương pháp tu luyện, hắn cho rằng hai tên đàn em này cũng thừa xử lý Nhậm Kiến Tường rồi.
Hai tên đàn em gật đầu, vung con dao ngắn về phía Nhậm Kiến Tường.
Nhậm Kiến Tường không tránh mà đứng im chịu đòn.
"Bịch! Bịch…"
Hai tên kia bị một cú đấm giáng thằng vào mặt, máu tươi lập tức phun trào.
Nhậm Kiến Tường lắc đầu: "Thôi mày tự lên đi! Bọn này trình kém quá…"
"Thú vị đấy, người nhà họ Chu nói mày có chút bản lĩnh, thì ra là thật, cũng được thôi, ít nhất thì trận chiến này cũng không vô vị".
Lúc này ánh mắt Ngô Thâm sáng lên, cuối cùng cũng có chút hứng thú, nhưng cũng chỉ có vậy thôi.
Ngô Thâm không rút kiếm ra, hắn vung nắm đấm lên mà những tưởng như tiếng cuồng phong.
Nhậm Kiến Tường không tránh mà vung tay ra đỡ.
"Rắc rắc!"
Tiếng xương khớp nứt vỡ vang lên, hai tên ngã dưới đất tỏ vẻ vui mừng, đúng là đại ca của bọn chúng, báo thù nhanh thật.
"A…"
Nhưng tiếng gào thét tiếp theo khiến niềm vui của bọn chúng kết thúc hoàn toàn, vì tiếng kêu gào thảm thiết đó là do Ngô Thâm phát ra.
Người gãy xương lại là… Ngô Thâm.
"Mày…mày là võ giả hạng đen?", Ngô Thâm ôm cánh tay phải run rẩy hỏi, vì chỉ có cao thủ hạng đen mới có thể dùng một bàn tay đánh gãy được cánh tay của hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!