“Trương Thiên Thu, thực ra anh không bị bệnh, mà là anh nên nghỉ ngơi”, Nhậm Kiến Tường nói một cách chắc chắn.
Trương Thiên Thu sững sờ, sau đó cúi đầu xuống, cả người như chìm vào im lặng, sau đó thì thào nói: "Tôi biết, nhưng tôi không thể dừng lại”.
“Tại sao?”, lúc này Nhậm Kiến Tường nhẹ nhàng nói, chứ không bày ra tư thế hùng hổ dọa người với Trương Thiên Thu như trước.
"Trước kia khi bắt đầu đi làm tôi còn quá trẻ, không hiểu gì, do đó đã kí một bản hợp đồng với công ty, yêu cầu tôi phải làm việc cho công ty trong vòng mười năm!"
“Mười năm!”, Tần Vũ không khỏi tặc lưỡi!
Một đời người có thể có bao nhiêu mười năm chứ? Tuổi trẻ bỗng chốc không còn nữa!
"Lần này tôi xin nghỉ phép một tuần vì mấy năm nay tôi không ngừng làm việc để dành kỳ nghỉ! Nếu không, tôi thậm chí sẽ không có kỳ nghỉ!"
Trương Thiên Thu bi quan nói.
"Tôi sống trong một căn biệt thự trị giá một trăm triệu tệ, mọi người ngưỡng mộ lắm nhỉ! Tôi phải dùng sức khỏe để đánh đổi đấy”.
"Tôi có hàng triệu người hâm mộ trên Internet, mọi người ngưỡng mộ lắm nhỉ! Tôi phải dùng thanh xuân để đánh đổi đấy”.
"Mọi người đều ngưỡng mộ tôi! Nhưng tôi cũng mệt mỏi lắm!"
Nhậm Kiến Tường nhìn Trương Thiên Thu, im lặng một lúc, đột nhiên nói: "Khi nào thì hết hạn hợp đồng? Mức phạt là bao nhiêu?"
Trương Thiên Thu suy tư một chút: “Hợp đồng còn năm năm nữa, tiền phạt nếu vi phạm hợp đồng khoảng tầm hai trăm triệu tệ”.
“Hai trăm triệu tệ ư?”, Tần Vũ kinh ngạc hét lên.
Nhậm Kiến Tường suy nghĩ một lúc: “Tôi sẽ thanh toán!"
“Ồ!”, Trương Thiên Thu thản nhiên đáp, rồi đột nhiên phản ứng lại: “Cái gì?”
“Anh điên rồi!”, Tần Vũ cũng hét lên.
Nhậm Kiến Tường gọi điện thoại cho bộ phận tài chính của công ty, trước khi cuộc gọi được kết nối, anh giải thích với hai người họ: “Vẫn còn ba trăm triệu tệ tiền vốn lưu động trong tài khoản cá nhân của tôi, yên tâm đi”.
"Không phải! Ý tôi không phải là nói anh không có tiền!", Trương Thiên Thu nhảy dựng lên: “Tôi không thể ký hợp đồng mười năm với anh đâu!"
“Không!”, Nhậm Kiến Tường dứt khoát nói: “Tần Vũ đã có kế hoạch, trong đó có đầy đủ tài liệu chi tiết, nếu không hiểu gì thì có thể hỏi lại cậu ấy”.
Trương Thiên Thu và Tần Vũ nhìn nhau.
"Trương Thiên Thu, anh nghĩ tại sao Kiến Tường lại muốn ký hợp đồng với anh! Tôi cảm thấy tiếc cho số tiền đó quá!", Tần Vũ nói thật.
Mặc dù giá trị của Trương Thiên Thu xứng đáng với số tiền này, nhưng Tần Vũ đã xem kế hoạch của Nhậm Kiến Tường, hoàn toàn không có dự định để Trương Thiên Thu làm việc cho bản thân Nhậm Kiến Tường.
Nhậm Kiến Tường đang định nói thêm gì đó, thì lại nhận được phản hồi từ tài vụ, Nhậm Kiến Tường bình tĩnh giải thích tình hình cho người bên kia điện thoại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!