Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

 

Thấy Giang Thành đầy vẻ kinh hãi, Nhậm Kiến Tường ghé vào tai anh ta nói: “Thật xin lỗi, mày đắc tội nhầm người rồi!”  

 

Giang Thành còn chưa kịp lên tiếng, Nhậm Kiến Tường đã đánh vào vài huyệt đạo trên người Giang Thành.  

 

Trong chốc lát, Giang Thành cảm nhận được cơ thể mình như quả bóng bịt kín, khí tức dâng trào, bên trong cơ thể không ngừng lớn lên.  

 

“Mày đã…”  

 

“Ồ, đúng vậy!”, Nhậm Kiến Tường ngắn lời Giang Thành, lấy từ trong ngực ra một cây kim bạc, cây kim bạc dính đầy nước lá màu đen, đâm thẳng kim vào cổ Giang Thành.  

 

“Độc tam bộ hàm tiếu do mày chế tạo đấy, đừng lãng phí! Mày cũng thử cảm nhận tuyệt vọng đến chết đi”.  

 

Giang Thành trừng mắt nhìn Nhậm Kiến Tường từ trên người mình đứng dậy, nhưng không thể phát ra tiếng, muốn vươn tay ra tóm lấy nhưng lại chẳng còn sức lực.  

 

“Nhậm Kiến Tường, tao có chết cũng không tha cho mày!”, Giang Thành nghiến răng nói từng chữ.  

 

“Nói mấy lời này với tao cũng vô dụng thôi. Mày giữ lại nói với Diêm Vương đi”.  

 

Sau đó, Nhậm Kiến Tường không thèm quan tâm đến anh ta nữa, quay đầu bước đến đỡ Vũ Hàn Thảo dậy khỏi mặt đất.  

 

“Anh ta sẽ không dậy nữa chứ?”, Vũ Hàn Thảo lo sợ Giang Thành đang giả vờ.  

 

Nhưng quay đầu lại nhìn mới phát hiện ra Giang Thành đã chết trợn trừng mắt.  

 

Thật sự là chết không nhắm mắt!  

 

“Hắn chỉ là một tên khốn kiếp chỉ biết hạ độc, có gì phải để ý chứ”, Nhậm Kiến Tường vặn cổ tay, vết thương trên cổ tay vẫn còn nhưng chất độc trên đó đã được giải.  

 

Loại độc do Giang Thành tạo ra quả thực đáng sợ, nhưng anh ta quên mất một điều đó là loại độc này chẳng là gì trước mặt tu vi cao.  

 

Vũ Hàn Thảo lúc này mới yên tâm, quay đầu nhìn về phía cậu chủ họ Ngô lo lắng nói: “Vậy còn hai người họ thì sao?”  

 

“Sau lần châm cứu này, bất luận Ngô Dũng có bệnh hay không thì đều có thể chữa khỏi, lát nữa sẽ không sao nữa”.  

 

Nhậm Kiếm Tường thản nhiên liếc nhìn Ngô Thiên Hựu đang ngất xỉu bên cạnh.  

 

“Còn tên nhát gan này lát nữa sẽ tỉnh lại thôi!”  

 

Vũ Hàn Thảo không tin chuyện này được giải quyết nhanh đến vậy, nhìn Nhậm Kiến Tường với vẻ không tin.  

 

“Anh không sao thật chứ? Lúc nãy… rõ ràng là anh ta đã đầu độc anh!”  

 

“Tôi thật sự không sao!”  

 

Nhậm Kiến Tường lắc đầu, vặn cổ tay.  

 

Sau đó, anh nhặt áo khoác rơi dưới đất lên, ngồi xuống sô pha như ông lớn.  

 

“Qua đây xem tivi đi, kim bạc trên người ông Ngô lát nữa mới có thể rút ra, còn Ngô Thiên Hựu thì cứ để cậu ta tự tỉnh đi”.  

 

Thấy vẻ mặt bình tĩnh của Nhậm Kiến Tường, Vũ Hàn Thảo cũng thấy yên tâm.  

 

Năm phút sau, Nhậm Kiến Tường rút kim bạc ra khỏi người Ngô Dũng, rồi đỡ ông ta ngồi dậy.  

 

Nhìn thấy con trai mình ngất xỉu và Giang Thành đã chết bên cạnh, Ngô Dũng suýt chút nữa lại ngất đi lần nữa vì sợ hãi.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!