Đúng lúc hội phó Trần đang nghĩ nên nói thế nào, có một người từ phía sau sân khấu đi lên, chính là Huân Nhi, người dẫn Nhậm Kiến Tường tới hội trường.
Lúc mới gặp thầy giáo gọi Nhậm Kiến Tường là tiền bối, cô ta đã thấy kỳ lạ, cô ta cũng đùa đùa hỏi Nhậm Kiến Tường có phải là y thuật cao hơn cả thầy rồi, có điều cũng chỉ là hỏi đùa mà thôi. Đông y phải dựa vào kinh nghiệm tích lũy, bản thân từ nhỏ đã bắt đầu học Đông y, đến bây giờ cũng đã có chút thành tựu, thứ cần phải học vẫn còn rất nhiều. Người đàn ông xấp xỉ tuổi mình này lại được thầy giáo tôn sùng gọi là tiến bối.
Cô ta lại muốn xem xem anh có khả năng thế nào.
"Huân Nhi, sao em lại hồ đồ như vậy”, hội phó Trần tức giận nói, nói xong lập tức quay đầu nhìn Nhậm Kiến Tường với ánh mắt áy náy, vốn muốn đóng góp chút công lao cho sự nghiệp Đông y, ai ngờ lại xảy ra chuyện này, là do bản thân đã quá hấp tấp vội vàng sao?
Trong lòng hội phó Trần ai giỏi người đó xếp trước, không phân già trẻ, nhưng ông ta lại không ngờ mọi người lại có phản ứng gay gắt đến thế.
"Anh Nhậm, tối muốn so tài với anh một trận, là thi châm cứu, tôi rất tò mò về Thiên Tinh Thất Châm trong lời thầy tôi nói”, Huân Nhi lách qua người hội phó Trần đi thẳng tới trước mặt Nhậm Kiến Tường kiêu chiến.
"Đấu một trận!"
"Đấu một trận!"
"Đấu một trận!"
...
Nhất thời dưới sân khấu hô lên, bọn họ đều muốn xem xem y thuật của Nhậm Kiến Tường có thật sự vượt xa bọn họ hay không.
Nghe thấy những tiếng hò hét này, Nhậm Kiến Tường rất nhức đầu, mà điều càng khiến anh nhức đầu hơn là trong những người hô vang còn có cả Diệp Viên Viên. Sau khi bị anh phát hiện còn lè lưỡi với anh, còn tiện thể dùng khẩu hình uy hiếp anh, không đấu thì sẽ nói với Diệp Yến. Cô nhóc này nắm trúng tử huyệt của mình, biết mình bây giờ không muốn để lộ ra một vài chuyện.
"Tôi đấu với cô”, Nhậm Kiến Tường đứng dậy nói, việc này đương nhiên không chỉ là vì sự uy hiếp của Diệp Viên Viên, tình hình như bây giờ nếu anh không đấu một trận thì một là sẽ ảnh hưởng tới uy tín của hội phó Trần, hai là cho dù bây giờ anh có rời đi thì chuyện này cũng sẽ không thể ngừng lại, lên thời sự thì cũng không phải chuyện gì tốt.
"Được”.
Huân Nhi bật cười, hội phó Trần cũng kích động nhìn Nhậm Kiến Tường, cuối cùng cũng có phúc chứng kiến y thuật thần kỳ của Nhậm Kiến Tường thêm lần nữa.
"Đấu thế nào?"
"Tìm sáu người bệnh trong bệnh viện, chia thành hai nhóm, mỗi nhóm một loại bệnh giống nhau, một người chữa cho một bệnh nhân, chúng ta dùng châm cứu để trị bệnh, thời gian của ai nhanh nhất, kết quả tốt nhất thì thắng”.
"Để công bằng thì anh có thể lựa chọn bệnh nhân”, Huân Nhi nói tiếp, bởi vì có những bệnh nhân, triệu chứng nhìn thì có vẻ bình thường nhưng bệnh tình lại khác hoàn toàn, vậy nên để tránh một bên gian dối trong lúc chọn bệnh nhân, những trận đấu thế này đều để cho đối thủ chọn trước.
"Không cần, ưu tiên phụ nữ”, Nhậm Kiến Tường không để tâm nói, chọn trước chọn sau đối với anh mà nói cũng chẳng có gì khác biệt, y thuật của bản thân cũng không phải là thứ mà những phàm phu tục tử này có thể tưởng tượng được. Chỉ là nếu để lộ ra thì lại phải gặp những rắc rối không đáng có, thật là khiến người ta phiền lòng.
"Tôi đi chuẩn bị người”, lúc này Chu Phong đứng dậy nói, đúng là trời cũng giúp mình! Bây giờ trong lòng Chu Phong cũng vô cùng vui mừng, không ngờ cơ hội lại tới nhanh như vậy. Hắn và Huân Nhi đều là học trò của hội phó Trần, nên hắn đương nhiên biết Huân Nhi có sở trường ở lĩnh vực gì, chỉ cần bản thân đụng tay đụng chân trong lúc chọn ca bệnh, một kẻ lừa đảo như Nhậm Kiến Tường dựa vào đâu mà có thể thắng chứ!
Một lúc sau Chu Phong đã dẫn theo sáu người đi vào, sáu người này đều là do hắn lựa chọn kỹ càng. Sáu người ba loại bệnh khác nhau, việc này hắn không làm giả, chỉ là ba loại bệnh này đều là sở trường của Huân Nhi.
"Anh chắc chắn không chọn trước sao?", Huân Nhi hỏi lại lần nữa, cô ta vẫn muốn Nhậm Kiến Tường chọn trước, cô ta nhìn ra được trong lúc chọn bệnh nhân Chu Phong đã hơi thiên vị, nếu lại để bản thân chọn trước thì quá bất công. Mặc dù cô ta có thể chọn người có bệnh tình nghiêm trọng nhưng mà miệng đời khó đoán, chung quy lại khó mà chặn được miệng của tất cả mọi người.
"Không cần, cô chọn trước là được”, Nhậm Kiến Tường không chút để ý nói, với anh chuyện này không phải là vấn đề lớn, không nói đến chuyện mình sẽ không thua, cho dù có thua thì sao chứ? Sự nghiệp cả đời của mình sao phải để ý tới ánh mắt người khác?
"Được rồi, nếu anh đã khăng khăng như vậy thì tôi sẽ chọn trước”, nói rồi Huân Nhi chọn một người phụ nữ trung niên làm bệnh nhân đầu tiên của mình.
Bệnh nhân ở tổ đầu tiên là hai người bị bệnh phong thấp, một nam một nữ, tình trạng bệnh cũng tương tự nhau, không có sự khác biệt quá lớn, Huân Nhi chọn người phụ nữ cũng là để thuận tiện trong lúc chữa bệnh.
Một nam một nữ này đều bị bệnh phong thấp ở đầu gối, việc này Chu Phong xử lý không tệ, để Nhậm Kiến Tường không có gì để nói, hai người bệnh đều bị thấp khớp ở đầu gối. Thế này thì Nhậm Kiến Tường hết cơ hội tìm lý do.
Huân Nhi quan sát triệu chứng của người phụ nữ để hiểu thêm về tình trạng căn bản. Mặc dù cô không thể nào trị dứt điểm bệnh phong thấp, nhưng cô ta lại có thể giảm bớt đáng kể triệu chứng của bệnh phong thấp, cả về khoảng cách phát bệnh, cả về mức độ đau nhức, nên bệnh phong thấp Chu Phong chọn đã có sự dối trá rồi.
Sau khi tiến hành tìm hiểu, Huân Nhi quyết định dùng phương pháp cứu ngải và châm cứu để giảm bớt triệu chứng bệnh. Thời gian người phụ nữ mắc bệnh phong thấp không dài, dùng kỹ thuật cứu ngải có thể loại bỏ bỏ khí lạnh trong cơ thể nhiều nhất, rồi châm cứu để khai thông kinh mạch. Vì vậy áp chế được khí lạnh bùng phát, từ đó giảm bớt triệu chứng bệnh.
"Châm cứu nhanh thật!"
"Đúng vậy, anh nhìn Huân Nhi đi, đặt kim vừa chuẩn xác vừa nhanh chóng, không hổ là học trò của hội phó Trần”.
"Cũng không biết, tại sao hội phó Trần lại phải đi tâng bốc một tên trẻ tuổi không chút liên quan”.
"Đúng vậy”.
"Quả thật, xuống kim quá nhanh, hoàn toàn không nhìn rõ, một vài bác sĩ Đông y lớn tuổi chưa chắc có được tốc độ châm cứu nhanh như vậy”.
Nhất thời tiếng khen ngợi vang lên khắp cả hội trường, hội phó Trần nhìn biểu hiện của Huân Nhi cũng liên tục gật đầu, có điều nhớ tới Thiên Tinh Thất Châm thần kỳ của Nhậm Kiến Tường thì ông ta lại âm thầm lắc đầu trong lòng, chỉ hy vọng Huân Nhi sẽ không phải chịu đả kích quá lớn.
Ước chừng một tiếng qua đi, Huân Nhi hoàn thành cả quá trình điều trị.
Tập trung cả thể xác và tinh thần, đến lúc này mồ hôi đã ướt đẫm trán cô ta, đừng nhìn cô ta chỉ tùy tiện cắm vài cây kim mà lầm, cường độ mạnh yếu, nông sâu khi châm cứu có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, có thể chỉ vì cắm kim sâu một chút mà lấy luôn cả mạng người, vậy nên quá trình này vô cùng hao tâm tổn sức.
"Thời gian của cô Huân Nhi là một tiếng mười phút”, lúc này trọng tài tuyên bố thời gian, một tiếng mười phút, thời gian có vẻ không có gì xuất sắc, vậy phải xem hiệu quả trị liệu.
Bệnh của người phụ nữ trung niên chính là do sống lâu năm ở nơi ẩm thấp, thêm vào đó là thể chất thuần âm, vậy nên khí âm đi vào cơ thể, tích tụ ở đầu gối, từ đó mà dẫn đến bệnh phong thấp, vốn là dựa vào thuốc để giảm bớt đau đớn, nhưng thuốc giảm đau dùng nhiều hết tác dụng nên mới tới thử chữa bằng Đông y.
Lúc tới đây, đầu gối của bà vẫn còn đau đớn khó chịu, chỉ là vị mọi người cứ nhìn chăm chăm nên bà vẫn luôn nhịn đau.