Chương 7: Chết không thừa nhận!
“Một cô gái đẹp như vậy, lại giở trò gian lận? Không thể nào!”
“Ai mà nói trước được, anh không biết đấy thôi, đây là một trong 10 mỹ nữ đẹp nhất thành phố Thiên Hải đấy, nghe nói 5 năm trước bị thằng nào đó làm cho ễnh bụng, chưa cưới đã chửa, cuộc sống riêng loạn như vậy, xem ra đạo đức cũng chả tốt đẹp gì!”
Những lời bàn tán xì xào của đám đông lọt vào tai Vân Tịnh Nhã, mắt cô lập tức đỏ lên vì ấm ức, trong giọng nói nghẹn ngào còn có chút cố chấp cuối cùng: “Anh... anh có chứng cứ tôi gian lận không?”
“Chứng cứ?”
Cố Tư Như nhếch miệng, ánh mắt chậm rãi quét qua những người khác: “Cô tưởng rằng phương thức gian lận của mình hoàn hảo tới mức không ai nhìn thấy sao?”
Giọng nói vừa dứt, im lặng trong vài giây, đột nhiên một người phụ nữ cách vị trí của Vân Tịnh Nhã không xa đứng lên: “Chủ quản Cố, tôi nhìn thấy! Vừa rồi tôi nhìn thấy cô ta gian lận”.
Vân Tịnh Nhã trợn to hai mắt, nhìn người phụ nữ vừa nói với ánh mắt hoài nghi: “Cô... tại sao cô lại nói dối?”
“Tại sao lại vu oan cho tôi?”
Bị cô nhìn chằm chằm, người phụ nữ kia không tự chủ mà quay đầu đi hướng khác, nhưng miệng vẫn một mực nói: “Tôi không vu oan cho cô! Tôi lấy nhân cách của mình ra đảm bảo, vừa rồi tôi nhìn thấy cô gian lận!”
“Tôi cũng nhìn thấy!”
Lại một người đàn ông khác đứng lên thề thốt nói: “Vừa rồi tôi cũng nhìn thấy tận mắt cô ta gian lận!”
Hết người này đến người khác đồng loạt đứng dậy nói Vân Tịnh Nhã gian lận, rằng họ tận mắt nhìn thấy, vốn dĩ có một số người ban đầu không tin lắm, nhưng giờ đây bắt đầu nhìn cô với ánh mắt khinh thường.
“Không ngờ cô ta lại làm như vậy thật!”
“Đúng vậy, may mà chủ quản Cố tinh mắt, nếu không cẩn thận tuyển loại người này vào công ty, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!”
“Cút ra ngoài! Nhân phẩm không tốt làm sao xứng đáng tham gia ứng tuyển cùng chúng tôi chứ!”
Cũng không biết là ai đã hét lên, tiếp sau đó, mọi người cũng hét lên, cả căn phòng gần 100 người đồng loạt đòi đuổi Vân Tịnh Nhã ra ngoài.
Sắc mặt Vân Tịnh Nhã tái nhợt, đôi mắt ngấn lệ, ôm lấy tia hi vọng cuối cùng nhìn lên 5 người giám khảo trên bục: “Mọi người thì sao! Mọi người cũng là giám khảo, tôi không gian lận, chẳng lẽ các người không nhìn thấy sao?”
Trước những lời buộc tội của những người khác đối với cô, 5 người đó bất giác quay đầu đi, im lặng không nói.
“Bảo cô cút đi cô không nghe thấy sao?”
Đột nhiên, Cố Tư Như đẩy mạnh Vân Tịnh Nhã một cái, Vân Tịnh Nhã đứng không vững liền loạng choạng ngã xuống đất.
Cả căn phòng vang lên tiếng cười nhạo, Cố Tư Như cúi xuống, trịch thượng nói: “Vân Tịnh Nhã. Bây giờ cô chỉ là người bị người khác gọi là đồ vô dụng, có tư cách gì đấu với tôi!”
“Mẹ ơi!
Một âm thanh trong trẻo vang lên, Vân Tịnh Nhã đột ngột quay đầu lại, Hạng Tư Thành đứng ở ngoài cửa, một tay ôm Vân Yên Nhi một tay cầm hộp cơm, đang nhìn tất cả mọi thứ với vẻ mặt u ám.
Vân Yên Nhi thoát ra khỏi vòng tay của Hạng Tư Thành, vượt qua đám đông và lao đến bên cạnh Vân Tịnh Nhã, dùng hai bàn tay nhỏ đánh vào người Cố Tư Như: “Tại sao cô lại bắt nạt mẹ cháu, cô là người xấu!”
Cố Tư Như nóng nảy dùng chân đá Vân Yên Nhi ngã vào vòng tay của Vân Tịnh Nhã, mỉa mai nói: “Đây chính là đứa con gái của cô?”
“Chậc chậc! Kkhuôn mặt nhỏ nhắn này đúng là xinh đẹp đáng yêu!”
“Có điều, cô phải chăm sóc nó cận thận đừng để đến lúc nó giống như cô, ở bên ngoài vụng trộm với đàn ông không thành, ngược lại còn làm cho cái bụng của mình to lên. Ha ha!”
“Câm miệng lại!”
Giọng của Hạng Tư Thành không lớn nhưng lạnh đến thấu xương, giống như âm thanh gọi hồn đến từ địa ngục, tất cả mọi người bất giác run lên, tiếng cười muốn phát ra đột ngột bị kìm lại.
Ánh mắt băng giá của Hạng Tư Thành nhìn Cố Tư Như trong 3 giây, trong 3 giây này, Cố Tư Như cảm giác như thần chết đang nhìn mình vậy, đợi khi ánh mắt anh rời đi, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm, cả người từ trên xuống dưới đã ướt đẫm.
“Em không sao chứ?”
Hạng Tư Thành đau lòng nâng Vân Tịnh Nhã lên, người phía sau đột nhiên đẩy anh ra, cảm xúc đè nén nãy giờ dường như tìm được nơi để phát tiết: “Anh đến đây làm gì? Ai bảo anh đến!”
“Đều tại anh, tôi mới mất mặt như thế này! Đều tại anh tôi mới biến thành bộ dáng đáng thương ngày hôm nay!”
“Nhìn thấy cảnh này anh hài lòng rồi chứ?”
Hạng Tư Thành cúi đầu không nói gì.
Lúc này Vân Yên Nhi kéo tay áo Vân Tịnh Nhã nhỏ giọng nói: “Mẹ, bố thấy mẹ mãi không về, sợ mẹ không ăn cơm trưa nên đặc biệt đưa con mang bữa trưa đến đây!”
Vân Tịnh Nhã giờ mới phát hiện, vừa rồi cô đẩy anh đã làm hộp cơm trên tay Hạng Tư Thành rơi xuống đất, bữa ăn rất thịnh soạn vẫn còn bốc khói nghi ngút, giờ rơi vãi trên mặt đất.
Vân Tịnh Nhã hít sâu một hơi, kiềm lại cảm xúc mở miệng nói: “Yên Nhi, chúng ta đi thôi!”
Cố Tư Như đột nhiên mở miệng nói: “Vân Tịnh Nhã. Đây chính là người đàn ông của cô?”
“Cả người từ trên xuống dưới không đáng 200 tệ, phải nói rằng, mắt nhìn này của cô đúng thật là quá kém!”
Cô ta đánh giá Hạng Tư Thành một lượt, không khỏi chế nhạo: “Vả lại tôi rất tò mò, làm thế nào mà cô vào được tập đoàn Mộ Tư vậy?”
“À, tôi nhớ ra rồi, hai hôm nay nhà vệ sinh của công ty bị hỏng, e rằng cô lấy thân phận người dọn vệ sinh nên mới được vào đây!”
Tất cả mọi người bật cười, Vân Tịnh Nhã cắn chặt môi kéo Hạng Tư Thành: “Chúng ta đi!”
Nhưng không ngờ, Hạng Tư Thành không hề động đậy, anh nhìn Cố Tư Như đang cười điên cuồng, đôi mắt hơi híp lại nói: “Là cô nói Vân Tịnh Nhã gian lận?”
Cố Tư Như sửng sốt, gật đầu, trịch thượng nhìn Vân Tịnh Nhã nói: “Đúng vậy, là tôi nói!”
“Chủ tịch tập đoàn Mộ Tư này là Tịch Thiên Mộ đúng không?”
Hạng Tư Thành đột nhiên nói một câu như vậy.
“Hừ, chủ tịch công ty tôi có tài sản hàng trăm tỷ, là khách mời thường xuyên của các tạp chí tài chính khác nhau, biết được tên của anh ấy thì có gì lạ chứ!”
“Anh đừng có nói với tôi, loại lôm côm như anh, lại quen biết chủ tịch nhé, ha ha...”
Khóe miệng Hạng Tư Thành cũng nhếch lên, sau đó lấy điện thoại ra bấm một dãy số, điện thoại được kết nối anh trực tiếp nói: “Tôi đang ở tầng 13 của công ty cậu, cho cậu hai phút, xuống đây gặp tôi ngay!”
Cúp máy, Cố Tư Như sững sờ trong vài giây, tiếp đó cười lớn: “Anh đừng có nói với tôi, vừa rồi gọi cho chủ tịch đấy nhé!”
Khóe miệng Hạng Tư Thành vẽ lên một tia đùa giỡn: “Nếu tôi nói đúng vậy thì sao?”
“Ha ha... Vân Tịnh Nhã à, bây giờ tôi thật sự có chút thương hại với cô, không ngờ, người đàn ông của không những nghèo mà còn là một thằng ngốc nữa!”
Vẻ mặt của Vân Tịnh Nhã cực kỳ khó coi, cô giận giữ trừng mắt nhìn Hạng Tư Thành: “Anh làm gì vậy?”
“Chủ tịch Tịch là người có thân phận như thế nào? Sao lại quen biết anh!?”
“Chẳng lẽ còn chưa đủ mất mặt sao?”
“Nhanh đi theo tôi!”
“Chờ đã!”
Cố Tư Như giơ tay ngăn lại: “Nói phét xong còn đòi đi như vậy sao?”
“Sao cô biết những gì tôi nói không phải là sự thật?”
“Chỉ dựa vào anh?”
Cố Tư Như cười khinh thường: “Nếu anh có thể thật sự khiến chủ tịch của chúng tôi xuất hiện tại đây trong vòng hai phút, tôi sẽ đích thân quỳ xuống, thừa nhận tôi có mắt không tròng!”
Lời vừa dứt, tiếng bước chân hỗn loạn từ ngoài vang lên, cánh cửa bị đẩy ra đột ngột, đi đầu là một người đàn ông trạc tuổi Hạng Tư Thành, mặc bộ đồ đắt tiền, ánh mắt hoảng hốt nhìn xung quanh, vào giây phút hai ánh mắt gặp nhau, vẻ mặt anh ta hiện lên tia hưng phấn tột độ, sau đó vội vã gạt đám người sang một bên chạy tới, đứng cách Hạng Tư Thành một bước, trong mắt ánh lên tia lấp lánh.
Hạng Tư Thành cười khẽ: “Bốn năm không gặp, trưởng thành không ít!”
“Anh Thành!”
Tịch Thiên Mộ ôm chặt Hạng Tư Thành, vẻ mặt tràn đầy kích động.
Cả căn phòng im lặng không tiếng động, Cố Tư Như sững sờ ngây ngốc.
Một lúc sau mời rời ra, Tịch Thiên Mộ vẫn nắm tay Hạng Tư Thành, cao hứng nói: “Anh Thành, sao anh đến mà không báo em một tiếng!”
“Để em xuống đón anh!”
“Ha ha...”
Hạng Tư Thành cười nói: “Đón tiếp gì chứ, có người nói tôi giống như một lao công dọn nhà vệ sinh, bảo an công ty cậu liền cho tôi vào!”
Nghe thấy lời này, Cố Tư Như vội vã giải thích: “Chủ tịch, không phải vậy, anh nghe tôi giải thích...”
Bốp!
Tịch Thiên Mộ vung tay lên giáng một cái tát vào má phải của Cố Tư Như, má cô ta lập tức sưng lên rõ rệt, anh ta lạnh lùng nhìn Cố Tư Như nói: “Cô dám xúc phạm anh Thành của tôi?”
Tịch Thiên Mộ thật sự rất tức giận, 4 năm trước, nếu không phải Hạng Tư Thành cứu anh ta một mạng thì làm sao có chủ tịch Tịch Thiên Mộ trăm tỷ hôm nay?
Bốn năm nay, anh ta luôn muốn cảm tạ Hạng Tư Thành nhưng chưa có cơ hội, hôm nay khó khăn lắm mới gặp lại được anh, không ngờ anh lại bị làm nhục bởi nhân viên của mình.
Có thể thống trị một đế quốc kinh doanh lớn như vậy, Tịch Thiên Mộ mặc dù còn trẻ nhưng không bao giờ thiếu đi sự hung ác tàn nhẫn.
“Người đâu, đưa cô ta xuống, dạy dỗ lại cách ăn nói cho cô ta!”
“Đừng! Chủ tịch, đừng mà!”
Cố Tư Như toàn thân run rẩy, cô ta đã nghe đồn về sự tàn nhẫn của Tịch Thiên Mộ, cũng biết được kết cục thảm khốc của những người làm anh ta không vui.
Nhìn thấy hai người đàn ông to lớn đi về phía mình với vẻ mặt vô cảm, Cố Tư Như quỳ xuống trước mặt Hạng Tư Thành van xin: “Xin lỗi, là tôi có mắt không tròng! Coi thường người khác, xin anh bỏ qua cho tôi!”
Thấy cô ta khóc lóc thảm thiết, Hạng Tư Thành hơi nghiêng người, trịch thượng nói: “Tôi có thể chấp nhận lời xin lỗi của cô, nhưng cô vu cáo vợ tôi gian lận, có phải cũng nên xin lỗi cô ấy không?”
“Cái gì!?”
Tịch Thiên Mộ nặng nề vỗ mạnh lên bàn, gân cốt trên trán căng cứng, ánh mặt nhìn Cố Tư Như như muốn nuốt chửng cô ta: “Cô lại dám vu oan cho chị dâu gian lận?”
Tịch Thiên Mộ thậm chí hận không thể róc xương lóc thịt cô ta, ngoài ơn cứu mạng của Hạng Tư Thành, anh ta còn là một doanh nhân, biết được thân phận thật sự của Hạng Tư Thành, anh ta biết rõ giá trị của mối quan hệ này là gì, có thể nói là ngàn cầu không được.
Vợ của Hạng Tư Thành đến đây làm việc chắc chắn là một vinh hạnh vô cùng lớn đối với anh ta.
Nhưng cấp dưới ngu đần này của anh ta lại dám từ chối một cơ hội tốt như vậy.
Nhìn bộ dạng như muốn ăn thịt người của Tịch Thiên Mộ, Cố Tư Như lắc đầu nguầy nguậy: “Tôi không hãm hại cô ta, là những người khác làm chứng, Vân Tịnh Nhã thật sự đã gian lận!”
Không thể thừa nhận!
Có chết cũng không được thừa nhận!
Nếu thật sự thừa nhận đã vu cáo hãm hại Vân Tịnh Nhã, với sự tức giận của Tịch Thiên Mộ, cô ta nhất định sẽ không thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời ngày mai.
Nghĩ đến đây, cô ta vội vàng nhìn về phía mấy người đứng lên làm chứng vừa rồi, trong mắt đầy uy hiếp như muốn nói, chúng ta đều là châu chấu trên cùng một sợi dây, nếu một người phản cung, tất cả sẽ toi đời.
Những người đó cũng hiểu được ý tứ trong mắt cô ta, nặng nề gật đầu, khẳng định chắc chắn vừa rồi Vân Tịnh Nhã đã gian lận.
Tịch Thiên Mộ nổi giận đùng đùng nói: “Con mẹ nó! Chị dâu có thân phận như thế nào, sao có thể làm chuyện đó được!”
“Người đâu! Kéo người đàn bà điên này xuống!”
“Chủ tịch!”
Cố Tư Như đột nhiên đứng lên, bày ra bộ dạng bất bình nói: “Vân Tịnh Nhã và anh có quan hệ với nhau, anh sẵn sàng cho cô ta đi cửa sau, đặc cách thông qua, đó là chuyện của anh, đám người cấp dưới chúng tôi không quan tâm, cũng không có tư cách nói”.
“Nhưng công ty tin tưởng tôi, để tôi làm giám khảo, tôi phải chịu trách nhiệm với công ty, lựa chọn nhân tài tốt nhất, gian lận chính là gian lận, nếu anh nhất quyết minh oan cho cô ta, vậy chẳng phải đối với những người nỗ lực muốn vào công ty chúng ta là không công bằng hay sao?”
Khuôn mặt Tịch Thiên Mộ lập tức trở nên khó coi, không thể không nói, Cố Tư Như đã nắm được điểm mấu chốt, nếu như anh ta kiên quyết bênh vực Vân Tịnh Nhã mà không có bất cứ bằng chứng nào chứng tỏ cô không gian lận, vậy thì dưới sự lan truyền của 100 người này, e rằng sẽ là một đòn nặng nề giáng vào uy tín của tập đoàn!