Anh chưa từng gặp thứ nào như vậy, phải đạt tới cảnh giới Tiên Thiên mới mở ra được. Anh còn trẻ đã trở thành cao thủ Tiên Thiên, có lòng kiêu ngạo của bản thân, cảm thấy mình khá may mắn, nhưng lúc này mới phát hiện ra rằng đối mặt với thế giới, năng lực của anh vẫn quá nhỏ bé.
Thế nhưng, thứ quan trọng nhất với anh là thời gian. Tuổi trẻ là vốn liếng, tuy rằng những lão già thành tinh ấy rất đáng sợ, nhưng người ta ăn muối còn nhiều hơn anh ăn cơm, cần gì phải than vãn? Nghĩ đến đây, Hạng Tư Thành điều chỉnh lại tâm trạng của mình, anh cuộn quyển sách lại: “Chi bằng để anh kiểm nghiệm xem suy nghĩ ấy có đúng không. Thực lực của em chưa đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, em có muốn thử xem không?”
Vân Tịnh Nhã luôn rất tò mò về mấy thứ đồ kỳ lạ như thế này, bèn vươn tay ra ấn, và quả thật là quyển sách chẳng có phản ứng gì cả: “Woa, thứ này xịn vậy, rốt cuộc bí mật trong đó là gì?”, Vân Tịnh Nhã thốt lên, Hạng Tư Thành ấn một cái, mở sách cuộn ra xem.
Không nằm ngoài dự đoán của anh, trong đó toàn là văn cổ, tối nghĩa khó hiểu, thậm chí có một số chữ còn không biết là chữ gì. Vân Tịnh Nhã nhìn một lát là hết sạch hứng thú, cô mít đặc về văn cổ, nhất là loại văn tự từ thời viễn cổ như thế, huống chi là hiểu ý của nó. Vân Tịnh Nhã chán nản: “Toàn cái gì thế này, chắc không phải Giang Bách Thần giỡn mặt với chúng ta đấy chứ? Ai mà hiểu được mấy thứ này! Tiểu hòa thượng, chúng ta có cần đi tính sổ với anh ta không?”
“Nếu trong quyển sách này toàn những câu từ đơn giản thì anh mới nghĩ là Giang Bách Thần lừa chúng ta, thông tin từ một ngàn năm trước, đâu có dễ hiểu như vậy.
Không sao đâu, lúc trước dạy anh y thuật, sư phụ anh luôn bắt anh học thuộc lòng các phương thuốc cổ, vậy nên anh cũng hiểu đôi chút về văn cổ. Đợi lúc nào anh dành thời gian nghiên cứu là được”, Hạng Tư Thành cười nói, cuộn quyển sách lại rồi cẩn thận cho vào va li, sau đó khóa nó lại.
Bởi vì không còn sớm, không bao lâu nữa sẽ tới giờ dự tiệc tối, theo sự hiểu biết của anh về Vân Tịnh Nhã, kiểu gì cô cũng phải ăn diện tỉ mỉ, đó là phép lịch sự cơ bản nhất của một cô gái hiểu lễ nghĩa.
Hạng Tư Thành thúc giục Vân Tịnh Nhã đi thay quần áo, còn anh thì ngồi chờ trong phòng dành cho khách, tiện thể ngồi xuống kiểm tra cơ thể. Tự kiểm tra cơ thể là kỹ năng cơ bản nhất của người đạt cảnh giới Tiên Thiên, đương nhiên cũng không làm khó được Hạng Tư Thành. Anh kiểm tra cơ thể mình, thấy không có gì đáng lo mới đi ra ngoài, kiên nhẫn chờ đợi Vân Tịnh Nhã.
Cẩn thận là trên hết, quyển sách cuộn đó có thể tự động thăm dò và phán đoán được thực lực của cao thủ Tiên Thiên, tất nhiên là phải có điểm đặc biệt của nó, nhưng không ai biết nó là tốt hay xấu, cứ cẩn thận vẫn hơn.
Sau khi kiểm tra xong, Hạng Tư Thành vẫn không hề phát hiện ra rằng ở đan điền của mình có một luồng khí chạy dọc theo kinh mạch anh, để lại những đường vân nhỏ trên kinh mạch.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!