Hạng Tư Thành chậm rãi đi về phía ông ta, đến trước mặt, giọng nói u ám: “Ông đã hại biết bao mạng người, bản thân, hẳn là cảm thấy tội lỗi?”
Bụp!
Cửu Gia lập tức quỳ trên mặt đất: “Chú em…à không, ông anh, là tôi có mắt không thấy núi Thái Sơn, ông anh đại lượng, bỏ qua cho tôi lần này!”
“Tôi bỏ qua cho ông, ai sẽ báo thù cho những người đã bị ông giết hại?”
“Đào mộ trộm châu báu, vốn là việc người người oán trách, người mất không được yên nghỉ, trong mộ lại thêm oan hồn mới, loại người như ông, phải xuống địa ngục sám hối!”
Nói xong, trong mắt hiện lên tia sắc bén, vung tay về phía đỉnh đầu Cửu Gia!
“Đợi chút!”
Khoảng cách còn ba ngón tay, Hạng Tư Thành dừng lại, Vân Tịnh Nhã bước nhanh đến, liếc nhìn Cửu Gia đang quỳ rạp trên đất, hung hăng đạp ông ta một cái, sau đó nói: “Tư Thành, dù gì ông ta cũng là một mạng người, anh đừng giết ông ta!”
Trong mắt Hạng Tư Thành hiện lên một tia nghiêm nghị: “Kẻ xấu giống như ông ta, không giết, còn để cho ông ta tiếp tục gây họa sao?!”
Con ngươi Vân Tịnh Nhã khẽ xoay chuyển: “Em có cách!”
Cô lấy điện thoại ra, mở chức năng ghi âm, đá Cửu Gia hai phát: “Tôi hỏi ông, có muốn chết không?”
Cửu Gia run rẩy lắc lắc đầu, nói thừa, có thể sống ai mà muốn chết chứ!
“Vậy nói hết những việc xấu mà ông đã làm trong những năm này ra!”
“Nhưng tôi cảnh cáo ông, nếu dám nói dối một câu, lập tức cắt đứt lưỡi ông!”
Một tia do dự thoáng hiện ra trong mắt Cửu Gia, ông ta sao lại không biết Vân Tịnh Nhã đang ghi âm chứ, phải biết rằng, những người bị ông ta hại trong những năm này, không thiếu những người cùng nghề, nếu bị truyền ra ngoài, bản thân ông ta không thể làm được nghề này nữa!
“Không nói?”
Vân Tịnh Nhã nhìn bộ dạng của ông ta, nhướng mày: “Vậy không còn cách nào khác nữa!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!