“Lưu Y Y, cô có ý gì!”
Con cá sắp đến tay bị Lưu Y Y chọc gậy xen ngang, đương nhiên Tống Khoát vô cùng tức giận, Lưu Y Y vẫn bình tĩnh hòa nhã nhìn ông ta, cười nói: “Bác Tống, nhà họ Lưu cũng có hứng thú với sòng bạc nhà họ Chu, cạnh tranh công bằng, chẳng lẽ có vấn đề gì sao?”
“Cô!...”
Tống Khoát ấm ức: “Lưu Y Y, ở đây không phải trò đùa! Há để cô gái như cô làm chủ? Hơn nữa, nhà họ Lưu các cô, có thể lấy ra nhiều tiền như vậy sao?”
“Không phiền bác Tống lo lắng! Khi Y Y đến đây, đã được sự ủy quyền của gia chủ, làm chủ hoàn toàn, hơn nữa, trước mặt nhiều trưởng bối ở thành phố Bất Dạ, Y Y không có gan đùa cợt với thiếu soái Hạng!”
“Ồ, đúng rồi, nhân tiện nói thêm, số cổ phiếu trái phiếu đó, đều là sản nghiệp minh mạch mà nhà họ Lưu đầu tư ở nước ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể đổi thành tiền mặt, còn số bất động sản kia, cũng đều có thủ tục giấy tờ bất động sản theo quy định, tính ra giá trị, ít nhất cũng phải ba tỷ, nhưng nhà họ Lưu chỉ đặt cọc hai tỷ, thiếu soái Hạng, có đồng ý không!”
Hạng Tư Thành nhướn lông mày, nhìn cô gái xinh đẹp này, hồi lâu sau, anh nhếch khóe miệng: “Đương nhiên là được!”
Lưu Y Y hài lòng cười: “Đã như vậy, nếu không có ai trả giá cao hơn, sòng bạc nhà họ Chu, thuộc về nhà họ Lưu rồi!”
Tống Khoát không nói gì, ông ta muốn cạnh tranh, nhưng thực sự là lòng thì có thừa, nhưng lực thì không đủ, nhà họ Tống cũng có thể lấy ra mười hai tỷ, nhưng sau khi lấy ra, chuỗi vốn của nhà họ Tống hoàn toàn trống rỗng, hơn nữa, nhìn khí thế của Lưu Y Y, kể cả mình có trả giá cao hơn cô ta, cuối cùng cũng chưa chắc cạnh tranh được với cô ta!
Ông ta nghĩ, hay là từ bỏ đi, nhưng, trong lòng vẫn hơi thắc mắc, trong bảy gia tộc lớn thành phố Bất Dạ, nhà họ Lưu khá khiêm tốn, hơn nữa trước nay chưa từng kinh doanh liên quan đến bài bạc cá cược, sao đột nhiên muốn bỏ ra số vốn lớn như vậy để lấy sòng bạc nhà họ Chu đây?
“Cậu chủ, chúng tôi…”
Ông năm Chu vẫn lặng lẽ đứng xem đột nhiên bước tới, vừa lên tiếng, Chu Tử Tu dường như biết ông ta muốn nói gì, liền khoát tay, nhàn nhạt nói: “Kệ họ đi!”
“Nhưng cậu chủ, dù sao đây cũng là sòng bạc của nhà họ Chu chúng ta, chúng ta hoàn toàn có thể bỏ tiền ra mua lại!”
Ông năm Chu vẫn không muốn từ bỏ!
Trong mấy năm nhà họ Chu nắm quyền điều hành liên minh dòng dõi hoàng triều, đương nhiên không thể thiếu sự quan tâm đến gia tộc mình, trong bảy gia tộc dòng dõi hoàng triều, nhà họ Chu có thể nói là tài lực lớn mạnh, đối với họ mà nói, tuy mười hai tỷ không phải là con số nhỏ, nhưng tuyệt đối lấy ra được!
“Không cần đâu! Tôi tự có tính toán!”
“Cậu chủ, cậu không suy nghĩ thêm thật sao?”
Chu Tử Tu liếc mắt nhìn, toàn thân ông năm Chu lập tức run run, cúi đầu: “Lời tôi nói, không muốn lặp lại lần thứ hai, tôi sẽ đích thân giải thích với bố tôi!”
Giá cả đã được định ra, dường như Lưu Y Y đã chuẩn bị trước, đặt chi phiếu chuyển khoản và một xấp giấy chứng nhận cổ phiếu bất động sản vào trong một chiếc hộp đưa cho Hạng Tư Thành: “Thiếu soái Hạng, đây là tất cả giấy tờ bất động sản và cổ phiếu cùng chi phiếu mười tỷ, mời anh xem!”
“Không cần đâu! Bản thiếu soái tin vào uy tín của nhà họ Lưu!”
Hạng Tư Thành trực tiếp chuyển nhượng quyền sòng bạc nhà họ Chu cho Lưu Y Y, sau đó nhìn sang Tống Khoát, Tống Khoát lập tức hiểu ý, vội nói: “Việc đã xong rồi, thiếu soái Hạng, chúng ta về nhà họ Tống nghỉ ngơi đi!”
Hạng Tư Thành gật đầu: “Chúng ta đi thôi!”
“Xin thiếu soái Hạng đợi một chút!”