Gừ!
Hạng Tư Thành gầm một tiếng, năm móng vuốt cắm xuống, năm đường máu liền xuất hiện trên đùi của Doãn Trạch, sau đó hai tay như có ánh sáng hung hãn đập về hướng bả vai của Doãn Trạch với khí thế Thái Sơn đàn áp.
Bốp!
Một tiếng đập thanh thúy vang lên, bả vai của Doãn Trạch lập tức máu thịt lẫn lộn, cơ thể bị Hạng Tư Thành nâng lên như chiếc xe lớn, rồi đập mạnh đi.
Hạng Tư Thành mượn lực khổng lồ này bật mạnh lên, xoay ba trăm sáu mươi độ trong không trung, chân trái đạp mạnh vào sau lưng Doãn Trạch.
A!!!
Một tiếng kêu thảm thiết the thé, cả cơ thể của Doãn Trạch bay qua một cái cây lớn hai người ôm một bên, cơ thể Hạng Tư Thành bỗng hư ảo trong mắt mọi người, không đợi mọi người phản ứng lại, cơ thể của Hạng Tư Thành bỗng xuất hiện bên cạnh cái cây lớn đó, một chân móc vào thân cây, hai nắm đấm đấm một lực khổng lồ về phía Doãn Trạch đang bay đến, cùng với tiếng phá vỡ hư không chói tai.
Bành!
Cơ thể của Doãn Trạch ầm ầm đập xuống đất, nửa bên cơ thể chìm xuống, toàn thân từ trên xuống dưới một màu đỏ máu.
Biểu cảm trên khuôn mặt mọi người lúc này có thể nói là muôn phần sắc thái, nhìn Doãn Trạch nửa sống nửa chết ngã một bên, lúc này, trong lòng tất cả mọi người đều kinh hãi tột độ!
Lang Tước đang từng cao cao tại thượng, lúc này lại nằm ở đó như con chó chết, khiến đôi chân của mọi người lạnh run, Doãn Trạch đẫm máu và nước mắt, nhìn Hạng Tư Thành từng bước từng bước đi về phía mình, cuối cùng khuôn mặt anh ta hiện ra vẻ sợ hãi.
Anh ta là sát thủ, nhưng cũng là con người, là con người, thì sẽ có sợ hãi, đặc biệt là nỗi sợ đối diện với cái chết.
Lúc này, khí thế bá đạo vốn thuộc về Lang Chủ lại tập trung trên người Hạng Tư Thành!
“Doãn Trạch, anh có phục không?”
Doãn Trạch cắn răng, anh ta có phục không? Một người có thể lấy mạng anh ta bất cứ lúc nào, anh lại có tư cách không phục ư?
Trong Quần Lang, chỉ một quy tắc tuyệt đối, kẻ mạnh được tôn vinh!
Nhìn Doãn Trạch cúi đầu, khuôn mặt Hạng Tư Thành vẫn không chút biểu cảm, vì anh biết, Doãn Trạch không phải là tên cứng đầu khó chơi nhất, quả nhiên, trong đám người, tách ra một lối đi, ba bóng người xuất hiện, tất cả sát thủ đều khom lưng, nhìn ba người trước mắt.
Dưới trướng Lang Chủ, duy có ba Lang Vương, mới có được sự tôn quý như vậy!
Huyết Lang Vương, tàn sát đẫm máu!
Cuồng Lang Vương, cuồng ngạo bất kham!
Bạo Lang Vương, bão lửa lạnh lùng!
Danh xưng Lang Vương, đại diện cho vinh dự chí cao vô thương trong Quần Lang!
Thấy ba người họ xuất hiện cùng lúc, ánh mắt Hạng Tư Thành sẫm lại, ba Lang Vương rất ít khi về Quần Lang, mà số lần ba người xuất hiện ở đây cùng một lúc chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Điều này khiến Hạng Tư Thành càng thêm xác định, trong Quần Lang, chắc chắn đã xuất hiện biến cố!
“Không hổ là sát thủ kiệt xuất nhất trăm năm nay của Quần Lang, Hạng Tư Thành, không ngờ ba năm không gặp, thực lực của mày vẫn lợi hại như vậy!”
Hạng Tư Thành nghe lời khen ngợi không chân thành của Lang Vương, khóe miệng nhếch cười nhẹ: “Ba vị Lang Vương, đúng là đã lâu không gặp!”
Nơi sâu trong ánh mắt Bạo Lang Vương hiện lên sát khí bừng bừng: “Đáng tiếc, chúng tao không muốn gặp mày ở đây”.
“Vậy thì đúng là trùng hợp, lần này, tôi cũng không phải chạy đến đây gặp ba vị!”