Chương 144: Ông trời có mắt
Lúc ở bệnh viện, Tưởng Đại Huân từng nói muốn nhận cha mẹ nuôi, anh không mấy để ý. Nếu Tưởng Đại Huân là con trai của Tưởng Thiên Tề thật thì vụ kết nghĩa này thật sự rất có giá trị.
Cháu gái nuôi của đại nguyên soái, nếu là ở cổ đại, thân phận này khác gì công chúa đâu!
Lúc này, Tưởng Đại Huân bước tới, nói với vẻ mặt áy náy: "Cậu Hạng, Yên Nhi tỉnh lại là đòi gặp cậu, Tịnh Nhã bảo anh đưa cô bé tới. Cậu yên tâm, có ông cụ nhà anh ở đây, không ai dám làm khó cậu đâu!"
Thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Vân Yên Nhi nhào về phía mình, thái độ của Tưởng Thiên Tề thay đổi chóng mặt. Ông ấy cười tươi như hoa, ôm Yên Nhi vào lòng: "Tiểu Yên Nhi, để ông nội ôm một cái nào!"
Vân Yên Nhi túm lấy râu của Tưởng Thiên Tề, bi bô nói: "Ông nội, Yên Nhi sợ lắm, bọn họ nhốt Yên Nhi vào lồng, còn định bán Yên Nhi đi. Nếu sau này Yên Nhi không gặp được ông nội nữa thì phải làm sao? Hu hu..."
Nghe vậy, Tưởng Thiên Tề lập tức quát ầm lên: "Kẻ nào dám!"
"Nếu ai dám bắt nạt Tiểu Yên Nhi, ông nội sẽ cử xe tăng bắn kẻ đó!"
"Chính là bọn họ!"
Bàn tay của Vân Yên Nhi chỉ vào đám Giang Thiếu Sách, phồng má nói: "Bọn họ muốn bán Yên Nhi, không cho Yên Nhi tìm ông nội!"
Khuôn mặt của Tưởng Thiên Tề đen kịt đi, ông ấy nhìn Giang Cố: "Lão Giang chó chết, tiên sư nhà ông, bây giờ ông còn gì để nói nữa?!"
Hạng Tư Thành nhìn Yên Nhi với vẻ mặt quái dị, Yên Nhi cũng cảm nhận được, cô bé nháy mắt với Hạng Tư Thành, khiến anh dở khóc dở cười.
Nhân tài đây rồi!
Không ngờ boss lớn nhất lại là con gái mình!
Khá, khá lắm, không hổ là con gái của Hạng Tư Thành này!
Lúc này, đám Giang Cố hoảng thật rồi, không cần biết có phải ruột thịt không, Tưởng Thiên Tề cứ yêu thương chiều chuộng Vân Yên Nhi như cháu gái ruột thì bọn họ làm gì được đây?
Như vậy thì việc Tưởng Thiên Tề tới kiếm chuyện với bọn họ cũng là hợp tình hợp lý, có ông ấy chen vào, e rằng chuyện ở đây sẽ chẳng dễ giải quyết chút nào.
Trong lúc mấy gia chủ hào môn không biết làm sao, tiếng chuông điện thoại vang lên. Lúc này Giang Cố làm gì có tâm trạng nghe điện thoại, ai ngờ tiếng chuông cứ vang lên không ngừng, khiến ông ta đành phải bắt máy: "Có chuyện gì chờ tôi về rồi nói!"
Đầu bên kia lập tức vang lên một giọng nói hốt hoảng: "Ông chủ, không hay rồi!"
"Tám hào môn của thủ đô bị công kích trên thương trường, chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, tổng tài sản đã giảm đi một nửa!"
"Cái gì?!"
Giọng nói trong điện thoại vọng vào tai của tám gia chủ hào môn, tất cả đều kinh hoàng đến mức tái mét mặt mày. Sở dĩ tám hào môn có thể đứng vững ở thủ đô, ngoại trừ quyền thế thì không thể không kể đến tác dụng của tiền tài.
Từ xưa đến nay, quyền thế và tiền tài đi liền với nhau, tiền tài có thể trợ giúp cho quyền thế, quyền thế có thể sinh ra tiền tài.
Trong lúc bọn họ còn đang khiếp sợ, Hạng Tư Thành lấy điện thoại ra, khóe môi nhếch lên. Anh mở loa ngoài, giơ về phía bọn họ: "Có người muốn nói chuyện với các ông!"
Sau đó, trong điện thoại vang lên một giọng nói trầm thấp: "Xin chào các gia chủ của tám hào môn!"
"Xin tự giới thiệu, tôi là Tống Chí Đông, vừa mới trở thành người giàu có nhất tỉnh Lỗ. Tôi gọi cuộc điện thoại này chỉ là để thông báo với các người rằng tôi đã hợp tác với chín người giàu có nhất trong tỉnh, tiến hành công kích tám hào môn về mặt kinh tế. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, vào thời khắc mặt trời mọc ngày mai, e rằng tám hào môn sẽ không còn là hào môn nữa!"
Tống Chí Đông khựng lại một chút, giọng nói bỗng trở nên âm trầm: "Dám làm hại anh em của tôi, cho dù khuynh gia bại sản, tôi cũng sẽ khiến các người phải trả giá đắt!"
Điện thoại tắt cái rụp, sắc mặt của tám gia chủ hào môn hoàn toàn trắng bệch.
Bọn họ tự xưng là có thực lực hùng hậu, nhưng cho dù có hùng hậu đến mấy thì cũng đâu thể chịu nổi sự công kích bất ngờ của chín người giàu có nhất tỉnh?
Từ xưa đến nay, quyền thế và tiền tài đi liền với nhau, tiền tài có thể trợ giúp cho quyền thế, quyền thế có thể sinh ra tiền tài.
Trong lúc bọn họ còn đang khiếp sợ, Hạng Tư Thành lấy điện thoại ra, khóe môi nhếch lên. Anh mở loa ngoài, giơ về phía bọn họ: "Có người muốn nói chuyện với các ông!"
Sau đó, trong điện thoại vang lên một giọng nói trầm thấp: "Xin chào các gia chủ của tám hào môn!"
"Xin tự giới thiệu, tôi là Tống Chí Đông, vừa mới trở thành người giàu có nhất tỉnh Lỗ. Tôi gọi cuộc điện thoại này chỉ là để thông báo với các người rằng tôi đã hợp tác với chín người giàu có nhất trong tỉnh, tiến hành công kích tám hào môn về mặt kinh tế. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, vào thời khắc mặt trời mọc ngày mai, e rằng tám hào môn sẽ không còn là hào môn nữa!"
Tống Chí Đông khựng lại một chút, giọng nói bỗng trở nên âm trầm: "Dám làm hại anh em của tôi, cho dù khuynh gia bại sản, tôi cũng sẽ khiến các người phải trả giá đắt!"
Điện thoại tắt cái rụp, sắc mặt của tám gia chủ hào môn hoàn toàn trắng bệch.
Bọn họ tự xưng là có thực lực hùng hậu, nhưng cho dù có hùng hậu đến mấy thì cũng đâu thể chịu nổi sự công kích bất ngờ của chín người giàu có nhất tỉnh?
"Chúng... Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Gia chủ nhà họ Hồ tuyệt vọng ra mặt.
Giang Cố cắn răng: "Không cần sợ!"
"Con cháu của tám gia tộc lớn trải rộng khắp các ban ngành, nắm giữ nhiều chức vụ quan trọng, chỉ cần có bọn họ, tám hào môn sẽ không sụp đổ!"
"Giang Cố! Có phải ông nghĩ nhiều quá rồi không?"
Lúc này, Tần Nguyên Đỉnh đứng ra, lạnh lùng nhìn ông ta: "Tôi quên nói cho ông biết, trước khi tới đây, tất cả con cháu chi chính của tám hào môn đã bị ông già này diệt trừ hết rồi!"
"Nói cách khác, hiện tại các người không có tiền mà cũng chẳng có người, đã rơi vào đường cùng rồi!"
Gia chủ của tám gia tộc lớn im phăng phắc, đứng ngây ra trong gió.
Bịch!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!