Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông Bố Siêu Phàm (Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp)

Ánh mắt Lục Trần sáng rực lên, quân đào ngũ của vương thất Madagascar, càng mong muốn giết Barr để báo thù hơn so với các thổ vương lớn.

Nhưng nếu quân đào ngũ không có các thành viên của vương thất Madagascar, thì sẽ không quang minh chính đại đến giúp đỡ cho bọn họ.

Những đều này đều không phải là mấu chốt, Lục Trần tin rằng vương thất Madagascar không có khả năng đều bị Barr giết chết hết, chỉ cần còn lại vương thất chính thống hoặc nhánh phụ, thì khẳng định có thể có được sự ủng hộ của quân đào ngũ.

Tuy nhiên bây giờ Lục Trần không có ý định đi thẳng tới thành phố Marovoay để tìm quân đội của vương thất, bọn họ chạy tới thành phố Marovoay, chắc chắn là muốn tìm thổ vương Sambajilu để hợp tác, Lục Trần biết rằng với bộ dạng sợ hãi của thổ vương Samba kia, chắc chắn sẽ không hợp tác với quân đào ngũ.

Anh dự định chờ sau khi quân đào ngũ thảo luận với Samba, anh sẽ tiếp tục đi gặp thủ lĩnh của quân đào ngũ, cơ hội thành công sẽ tăng thêm nhiều.

"Đám người Đỗ Phi truyền đến tin tức rồi đúng không?" Lục Trần hỏi.

"Đúng vậy, là tin tức nhóm người anh Phi gửi đến." Từ Kinh nói.

"Ừ, cậu bảo Đỗ Phi sắp xếp vài người trông chừng ở phía trước cung điện của Sambajilu, xem khi nào quân đào ngũ liên lạc với Samba, bảo cậu ta báo cho tôi ngay." Lục Trần gật đầu sắp xếp.

"Anh Trần, lỡ may Samba hợp tác với quân đào ngũ thì sao? Nghe nói có hơn mười nghìn quân lính vương thất chạy tới thành phố Marovoay, nhưng cũng có không ít quân lính chạy tới các tỉnh khác, nếu chúng ta không chủ động liên hệ với bọn họ, thì cũng là một tổn thất đối với chúng ta." Từ Kinh nói.

Lục Trần do dự trả lời, "Quân đào ngũ này chắc chắn mong muốn Samba giúp bọn họ giành lại vương thất, chống lại Barr, tôi thấy Samba đã không còn ý chí và lòng dũng cảm để chống lại Barr, ông ta rất có thể sẽ đầu hàng Barr, quân đào ngũ chắc chắn sẽ không hợp tác với ông ta."

Đối với điểm này, Lục Trần vẫn còn tự tin, Samba là một kẻ nhát gan, mà mong muốn từ đầu của quân đào ngũ chắc chắn là báo thù.

Cho dù bọn họ sắp bị các thổ Vương thu phục đồng hóa, cũng chắc chắn cần không ít thời gian, cuối cùng thì sau khi hết hi vọng báo thù, mới có thể nói chuyện đồng hóa và hợp nhất với các thổ vương.

"Ừ, được rồi, vậy tôi đi báo cho anh Phi." Từ Kinh gật đầu, cảm thấy phân tích của Lục Trần rất hợp lý.

Đổi lại nếu là cậu ta, thì cũng không thể nào mới có chút như vậy mà đã hợp tác với Samba.

Hơn nữa lúc này mặc kệ là quân đào ngũ hay Samba, đều có thực lực không thu kém nhau là bao, muốn nói đồng hóa thì không thể làm được trong vài ngày, điều này lại còn ảnh hưởng đến lợi ích của hai thế lực lớn, làm không tốt, thì một hai tháng cũng không bàn bạc được.

Lúc mười giờ tối, Hoàng Hải Đào cuối cùng cũng liên lạc với thổ vương Koopa, địa bàn của thổ vương Koopa là tỉnh Mahajanga, cách Marovoay sáu trăm kilomet, ngày hôm sau thổ vương Koopa ngồi máy bay trực thăng đi thành phố Marovoay, sau khi biết Koopa đi vào địa bàn của mình, Samba cho rằng Koopa tới để tìm ông ta, nên ông ta cố ý rời khỏi cung điện, trốn tránh Koopa, bởi vì ngày hôm qua Koopa đã gọi điện thoại cho ông ta.

Koopa tuổi còn trẻ, chưa đến bốn mươi, đúng là độ tuổi tràn đầy tham vọng, ông ta khá phấn khởi, khi nghe tin có người Hoa Hạ có ý muốn giúp ông ta dành lại đất nước.

Cho nên còn chưa hỏi rõ ràng thực lực ở phía sau Lục Trần, đã đi thẳng tới thành phố Marovoay.

Bởi vì Hoàng Hải Đào gọi điện thoại, ông ta còn tưởng rằng quân đội Hoa Hạ muốn trợ giúp bọn họ.

Cho nên khi gặp Lục Trần, ông ta còn hơi kϊƈɦ động.

Thậm chí còn lầm tưởng rằng Lục Trần chính là người đại diện cho quân đội Hoa Hạ, là ông trùm chân chính, nên trong lòng ông ta cũng thêm tôn kính hơn đối với Lục Trần.

"Koopa xin chào đại nhân tôn kính!" Koopa cung kính hành lễ với Lục Trần.

Ông ta là một trong số những thổ vương muốn giành lại vương thất của mình nhất.

Thậm chí khi Barr gọi điện thoại cho ông ta, ông ta đều từ chối Barr thẳng thừng, còn mắng chửi Barr một trận.

"Thổ vương khách sáo quá rồi, ngồi đi." Lục Trần gật đầu với Koopa, hết sức thân thiện hiền lành.

Koopa thấy Lục Trần không kiêu ngạo giống như đám ông trùm kia, thiện cảm trong lòng dành cho Lục Trần cũng tăng lên không ít.

Ông ta ngồi xuống đối diện Lục Trần, chờ Lục Trần nói.

"Tôi muốn biết, ông có bao nhiêu lòng tự tin đánh bại được Barr?" Lục Trần mở lời hỏi trước.

Koopa nhìn Lục Trần, cũng không biết Lục Trần có ý gì, ông ta suy nghĩ một lúc rồi nói: "Có đội quân Hoa Hạ hỗ trợ, đánh bại Barr chắc chắn là một truyện rất nhẹ nhàng."

Lục Trần nghe vậy thì lập tức biết rằng Koopa có thể đã hiểu lầm ý của anh.

Anh duỗi hai tay ra, nói: "Ngài thổ vương, tôi cảm thấy ông có thể là đã hiểu nhầm thân phận của tôi. Được rồi, bây giờ tôi giới thiệu bản thân một chút.”

“Tôi tên Lục Trần, là tổng tư lệnh của Điện Sát Thần, đồng thời cũng là ông chủ của công ty khoa học công nghệ lớn nhất Hoa Hạ – Công nghệ Di Kỳ.

Tôi không phải đại diện cho quân đội Hoa Hạ, quân đội Hoa Hạ cũng không thể giúp ông giành lại vương thất.

Nhưng tôi có lòng tin giúp ông đánh bại Barr, giúp ông bước lên ngôi vua của Madagascar."

"A?" Koopa vừa nghe thấy Lục Trần không phải là quân đội Hoa Hạ, thì hơi thất vọng, thậm chí ông ta còn có cảm giác bị mắc mưu.

Mặc dù trong lòng khá thất vọng, nhưng thân phận của Lục Trần vẫn khiến ông ta không thể không tôn trọng.

Điện Sát Thần là một tổ chức quân phiệt vũ trang quốc gia ở Myanmar, nghe nói bọn họ có được sự hỗ trợ của quân đội Hoa Hạ, vũ khí và trang bị đều vô cùng tân tiến, còn tân tiến hơn cả đám người lính đánh thuê.

Tổng tư lệnh của Điện Sát Thần có thể còn có thanh danh lớn hơn nhiều so với thổ vương như ông ta.

Thậm chí không khách khí mà nói rằng, quốc vương của bọn họ cũng phải tự mình tiếp đón những ông trùm như vậy.

Hơn nữa, ông chủ của Công nghệ Di Kỳ mới là ông trùm lớn thật sự.

Mỗi một khoa học kỹ thuật tân tiến, đều có thể làm cho đế quốc M cảm thấy lạnh run lẩy bẩy, thậm chí nghe nói đế quốc M và các cường quốc phương Tây, đang chuẩn bị muốn ám sát ông chủ của Công nghệ Di Kỳ.

Một ông trùm như vậy, không phải một thổ vương nho nhỏ như ông ta dám làm càn.

"Hóa ra là tư lệnh Lục, nhưng mà tư lệnh Lục này, người của Điện Sát Thần tới Madagascar rồi sao, cậu thật sự có lòng tin có thể đánh bại Barr ư? Phải biết rằng ở đằng sau Barr còn có đội quân vương quốc Anh và đội quân của Millet." Sau khi kinh ngạc, Koopa nói ra nghi vấn trong lòng.

"Điện Sát Thần chúng tôi đã có bốn nghìn quân đi vào Marovoay, muộn nhất là buối tối ngày mai, sẽ còn có mấy nghìn quân lính tới, về phần thực lực của Điện Sát Thần, thì ông không cần phải hoài nghi, chắc chắn đám binh lính của ông có thể đem ra so sánh được.”

“Nhớ kỹ, tôi giúp ông giành lại San Juan, thậm chí dùng hết sức giúp ông lên làm quốc vương và thống nhất Madagascar là một vụ giao dịch.”

“Đất nước của các ông phải cho chúng tôi khai thác mạch khoáng sản đất hiếm và mỏ dầu, chúng tôi sẽ tự xây lên tất cả các cơ sở hạ tầng và cơ sở thiết bị, nhưng giá khai thác mạch khoáng sản đất hiếm và dầu mỏ chắc chắn phải thấp hơn thị trường."

Lục Trần dựa người vào ghế sofa, nhìn thổ vương Koopa và nói ra điều kiện của anh.

Đây là giao dịch.

Nếu đã là giao dịch, vậy thì đương nhiên trước sau gì chuyện quan trọng cũng cần phải nói rõ ràng.

Thậm chí còn phải ký kết hiệp ước.

Anh không thích phiền toái, không thích sau khi giúp Koopa gây dựng đất nước, Koopa lại đến nói chuyện điều kiện với anh.

Cho nên chỉ cần Koopa đồng ý, ký kết hiệp ước, anh có thể danh chính ngôn thuận ra quân giúp Koopa tấn công San Juan.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!