Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông Bố Cực Phẩm Vạn Năm Tuổi - Lâm Trạch (Truyện full)

Lâm Trạch buông tay nhanh như thế khiến ông lão thấy hơi lo lắng.  

 

“Tạm thời chưa chết được”, Lâm Trạch tùy ý nói.  

 

“Bệnh viện chẩn đoán là khí lạnh vào người ông đúng không? Trên thực tế bệnh của ông là khí lạnh vào thận và lá lách, buổi tối ngủ hay chảy nước dãi, thận bị lạnh dẫn đến cơ thể phát lạnh, vô cùng đau đớn”.  

 

“Buổi sáng còn đỡ, nhưng đến tối lại không thể khống chế được khí lạnh, cứ thế kéo dài đến ngày hôm nay, khí lạnh đã vào thận và lá lách, vậy nên ban sáng cũng sẽ phát bệnh”.  

 

“Vậy... vậy phải làm sao?”,  mắt ông Chu sáng rực lên, đây là lần đầu tiên ông lão nghe thấy kết luận chẩn đoán như của Lâm Trạch!  

 

“Châm cứu một lượt, kết hợp với ba tháng uống thuốc bắc dưỡng thận là được”, Lâm Trạch tự tin nói.  

 

Bệnh của ông Chu cũng không quá nghiêm trọng, chỉ là rất kỳ lạ, vậy nên mới khiến các bệnh viện nổi tiếng không thể chẩn đoán ngay được bệnh tình cụ thể.  

 

Ngay cả bệnh cũng không khám ra được nói gì đến việc chữa trị.  

 

Lâm Trạch châm cứu tại chỗ cho ông Chu, đợi sau khi châm cứu xong, sắc mặt của ông lão trở nên hồng hào hơn nhiều.  

 

Quản gia và người phụ nữ xinh đẹp kinh ngạc trợn tròn mắt.  

 

Trước Lâm Trạch cũng đã có rất nhiều bác sĩ Đông y lão luyện châm cứu cho ông Chu, nhưng chưa từng có ai có thể khiến sắc mặt của ông lão hồng hào như thế này!  

 

“Tôi cảm thấy đỡ hơn rất nhiều rồi”, ông Chu giật nảy mình, vẻ mặt bất ngờ, ông lão có thể cảm nhận rõ ràng sự chuyển biến tích cực của cơ thể.  

 

“Vậy là được, tiếp theo tôi sẽ kê đơn thuốc cho ông, uống nửa tháng thuốc dưỡng thận là được”, Lâm Trạch cười nói.  

 

“Nếu mà hồi trẻ tôi thành công thì đã không tự ti...”  

 

Ông cụ chưa nói xong thì chuông điện thoại Lâm Trạch reo lên.  

 

Vừa nhìn cuộc gọi đến, Lâm Trạch liền giao việc ở đây cho Lâm Thanh Tuyết rồi đi ra ngoài.  

 

“Vợ có gì dặn dò sao?”  

 

“Chồng à, anh rảnh không?”, Nhan Khinh Nguyên phối hợp với Lâm Trạch, cô cười dịu dàng rồi đáp: “Hôm nay em không về ăn cơm, em phải đi thuyết phục khách hàng cũ”.   

 

“Khách hàng cũ?”  

 

“Hình như là rắc rối mà tên tổng giám đốc trước để lại, giám đốc bộ phận mua hàng muốn cùng em đi thuyết phục một người khách hàng cũ, người này khá quan trọng”, Nhan Khinh Nguyên giải thích.  

 

Biểu cảm của Lâm Trạch hơi kỳ quái.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!