CHƯƠNG 65: XUẤT HIỆN LỘNG LẪY
Chu Tuệ soi gương trang điểm, thúc giục nói: “Cơ này, lái nhanh lên.”
“Đừng nghe mẹ cậu nói, lái chậm chậm thôi, an toàn là quan trọng nhất.” Dương Tây trầm giọng nói.
“Không sai, cô giáo từng nói, không được lái xe nhanh.” Đồng Đồng nói.
Dương Mộc Thanh xoa đầu cô bé, “Đồng Đồng nói đúng, phải lái chậm.”
Tề Thiên Cơ mỉm cười, bình tĩnh lái xe, đi thẳng đến địa điểm diễn ra cuộc tụ họp hằng năm.
cuộc tụ họp hằng năm của nhà họ Chu được cử hành tại biệt thự nhà họ Chu.
Giờ phút này này, trong sân biệt thự rộng rãi có vô số những chiếc xe sang trọng đậu lại, nhưng phần lớn là ô tô của hãng Mercedes-Benz hoặc Audi.
Trong phòng tiệc, khách quý đứng chật nhà, tiếng nói cười không ngớt.
“Dượng tư, đồng hồ đeo tay của dượng thật đẹp, ít nhất cũng phải hơn ba trăm triệu đúng không?”
“Không đắt không đắt! Vacheron Constantin cũng chưa đến một tỷ, chỉ là số tiền nhỏ, còn kém người ta gần chục tỷ.”
“Nghe nói dự án gần đây của con trai cậu hai kiếm được không ít?”
“Chuyện đó, cũng không có nhiều, chưa đến mười chữ số! Chỉ tùy ý làm theo bạn bè thôi.”
Các lời khoác lác nâng đỡ lẫn nhau có thể nghe được ở khắp nơi, có rất nhiều chị em bạn dì đều không ngừng ganh đua so sánh với dáng vẻ vui vẻ hòa thuận.
Nhất là dượng tư đeo Vacheron Constantin, nói đến tiền là kiêu ngạo đầy mặt.
“À, sao cô ba Chu Tuệ còn chưa tới?”
Không biết ai nói ra câu này, trong phòng tiệc lập tức yên tĩnh trong chớp mắt, sau đó ngầm hiểu nở một nụ cười đắc ý.
“Sợ là không có mặt mũi tới rồi?”
“Đúng đấy, nợ nhà họ Tần mấy chục tỷ, làm gì còn có mặt mũi tham gia tiệc gặp mặt của gia tộc?”
“Không chừng là như vậy? Đã nghèo đến nỗi không có cơm ăn, phải đến nhà mẹ đẻ ăn nhờ ở đậu, mọi người cần phải giám sát chặt chẽ túi tiền đó, nói không chừng cả nhà họ sẽ vay tiền chúng ta.”
Đám người nghe vậy thì cười vang.
“Em ba cái gì cũng tốt, chỉ có ánh mắt quá kém, lúc trước đã khuyên cô ấy đừng lấy tên phế vật Dương Tây, mà cô ấy không nghe, lần này là do gieo gió gặt bão!”
“Đáng đời!”
“Không chỉ có chồng cô ta, con rể cô ta càng kém cỏi muốn chết.”
“Dương Mộc Thanh sao? Không phải chồng con bé là con trai nhà họ Tần Tần Đông Quang sao?”
“Vậy cô không biết rồi, nghe nói chồng cô ta về từ nước ngoài, là một người thích diễn kịch, số tiền kiếm được trong năm năm qua đều lấy ra để mời diễn viên đóng kịch hết rồi.”
“Ha ha ha, tôi biết, cậu ta còn tìm người đóng giả Tướng quân Tất, thật là không biết trời cao đất rộng!”
“Mẹ con hai người đó thật sự là không cứu nổi.”
Đám người nhìn nhau cười vang lần nữa, giọng điệu tràn ngập vẻ trào phúng Tề Thiên Cơ và Chu Tuệ.
Lúc mọi người ở đây nghị luận ầm ĩ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom lái vào sân nhà họ Chu dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người.
“Mẹ nó! Rolls-Royce Phantom! Nhà họ Chu chúng ta có người lái nổi loại xe này từ lúc nào vậy?”
Trong sân, tiếng hô của một người trẻ tuổi lập tức làm mọi người ùa ra khỏi sảnh tiệc, đi vào trong sân quan sát.
Nhìn thấy Rolls-Royce Phantom có hình dáng tuyệt đẹp, cảm nhận thân xe xinh đẹp, tất cả người thân vô cùng kinh ngạc, trợn mắt hốc mồm, trong lúc nhất thời không nói nên lời.
Trong mắt tất cả mọi người đều tràn ngập vẻ hâm mộ đố kỵ.
Xe Rolls-Royce không phải có tiền là có thể mua được, đây là biểu tượng của thân phận.
“Không phải, xe này không đến nhầm nhà chứ!”
“Đúng vậy! Chiếc xe này có thể lên đến hàng chục tỷ đồng đó!”
“Một cái bánh xe cũng đắt hơn xe của tôi!”
Đám người nghị luận ầm ĩ với thần sắc hâm mộ, ghen ghét, tiếc hận, đỏ mắt không thôi.
Rolls-Royce Phantom là một chiếc xe sang trọng, là tiêu chuẩn thấp nhất của các gia tộc hạng ba!
Nhà họ Chu cũng chỉ là gia tộc hạng năm, không ai có tư cách lái loại xe này!
Đúng lúc này, cửa sau xe được mở ra, Chu Tuệ mặc bộ quần áo thời trang, ăn mặc chỉnh tề xinh đẹp, trông trẻ hơn hai mươi tuổi xuống xe đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!