CHƯƠNG 63: NHÂN VẬT LỚN
Tất Thắng ‘Phản bội’ làm cho Tần Dương tức chết.
Ông ta có một dự cảm dường như nhà họ Tần đang đứng trước tai hoạ ngập đầu, không cẩn thận thì nhà họ Tần sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ.
Nhưng dù sao Tần Dương cũng là một người đã quen với sóng to gió lớn.
Sau một lúc phẫn nộ và sợ hãi ngắn ngủi, ông ta hít sâu một hơi, ép mình phải tỉnh táo lên, tập trung suy nghĩ.
Cái gọi là ông trời không chặn đường sống của con người, chắc chắn sẽ có biện pháp giải quyết hoàn cảnh khó khăn trước mắt của nhà họ Tần!
Ông ta nôn nóng đi qua đi lại trong phòng, đầu óc quay cuồng, suy nghĩ cách giải quyết, đồng thời nghĩ đến người đang đối phó với nhà họ Tần là ai.
“Rốt cuộc là ai?”
“Tất Thắng cắt đứt quan hệ với nhà họ Tần, người trong bóng tối nhất định sẽ thừa cơ ra tay, mình phải tìm ra cách vượt qua thời điểm khó khăn này.” Tần Dương nhíu mày, vắt hết óc đi suy nghĩ.
Lúc này, việc đối phó với vợ chồng Tề Thiên Cơ và Dương Mộc Thanh để báo thù cho con trai Tần Đông Quang đã trở thành việc không quan trọng.
Trước hết ông ta phải làm cho nhà họ Tần sống sót, rồi mới có tư cách đi nói chuyện báo thù!
Do dự thật lâu, Tần Dương dừng bước chân lại, ánh mắt mãnh liệt, đột nhiên cắn răng đưa ra một quyết định quan trọng.
Nếu chỗ dựa Tất Thắng đã chạy, thì đi tìm một chỗ dựa khác là được!
Ánh mắt ông ta lấp lóe dữ dội trong chốc lát, cuối cùng ông ta cắn răng lập tức gọi một cuộc điện thoại mà bình thường ông ta không dám liên hệ thường xuyên!
Ông ta đang gọi cho thành chủ thành phố Quang Châu!
“Alo, ai đó?”
Giọng nói uy nghiêm bình thản vang lên, trong đầu hiện ra khuôn mặt hung ác nham hiểm của thành chủ Kỳ Liên Sơn, Tần Dương vô ý thức sợ run cả người.
Tần Dương lập tức nịnh nọt cười nói: “Ha ha, thành chủ Kỳ, tôi là em Tần, Tần Dương đây! Gần đây ngài có khỏe không?”
Trên thực tế, ông ta lớn tuổi hơn Kỳ Liên Sơn, vậy mà lại nịnh nọt cười tự xưng là “Em Tần”, hiển nhiên người tên Kỳ Liên Sơn đã mang đến áp lực lớn lao cho ông ta.
“A, Tần Dương?”
Giọng nói Kỳ Liên Sơn cao hơn mấy phần, dường như thấy hứng thú, giễu cợt nói: “Nhà họ Tần các người còn sống à?”
Cái gì mà “Nhà họ Tần các người còn sống à”?
Tần Dương tức giận trong lòng, nhưng lại giận mà không dám nói gì, trong lòng càng cảm thấy có chuyện không ổn.
Sở dĩ Kỳ Liên Sơn nói như vậy là vì hiển nhiên anh ta đã biết một vài thông tin bí mật!
Tần Dương kiềm chế suy nghĩ lung tung trong lòng, đi thẳng vào vấn đề nói: “Kỳ thành chủ, bây giờ nhà họ Tần đang gặp nạn, tôi muốn xin ngài ra tay cứu giúp!”
“Còn thù lao, tôi nguyện ý dâng hiến 20% xí nghiệp gia tộc của nhà họ Tần cho Kỳ thành chủ!”
Lúc nói đến đây, Tần Dương vô cùng đau lòng.
20% sản nghiệp nhà họ Tần tuyệt đối là một con số dài, có giá trị hơn bảy ngàn tỷ, cho dù là ai cũng không thể từ chối lợi ích này.
Nào có thể đoán được, Kỳ Liên Sơn không cần suy nghĩ đã trực tiếp lạnh lùng từ chối: “Thật có lỗi, tôi không hứng thú.”
Trái tim Tần Dương đập thình thịch, vội vàng tăng giá: “30%! Kỳ thành chủ, tôi nguyện ý cho thêm 10%!
Cộng thêm ba trăm tỷ hàng năm!”
“Ha ha!”
Kỳ Liên Sơn dường như đang nghe một câu chuyện cười, lạnh lùng nói: “Tần Dương à, coi như anh cho tôi 80% tôi cũng không đồng ý đâu, nhà họ Tần sắp đứng trước tai hoạ ngập đầu, tài sản sắp chỉ còn con số 0.”
“0 nhân với bất cứ số gì cũng bằng 0! Cứ như vậy đi, sau này đừng gọi điện cho tôi nữa, tôi sợ bị nhân vật lớn đó hiểu lầm.”
“Từ đã Kỳ thành chủ, coi như không giúp nhà họ Tần, ngài có thể nói cho tôi ai đang nhằm vào nhà họ Tần chúng tôi hay không, để…”
“Tút tút tút tút…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!