Trong lòng Tần Viễn Lâm hiểu rất rõ, có thể nói chuyện dễ dàng với hai đại diện của Đông Thành và Bắc Thành là Lôi Hổ và Phương Thắng Thiên như vậy hoàn toàn là vì có Long Thiên Tiếu.
Với tình thế trước mắt càng khẳng định cho suy nghĩ của Tần Viễn Lâm, bất luận Long Thiên Tiếu trong lòng Lôi Hổ hay Phương Thắng Thiên đều thể hiện được uy tín tuyệt đối.
Dự đoán của ông ta về việc Long Thiên Tiếu muốn thu phục Đông Thành và Bắc Thành dường như đã chắc như đinh đóng cột.
“Đối với chuyện kinh doanh, tôi không rành lắm. Anh Long, ông Tần hai người cũng biết rồi đó, Lôi Hổ tôi chỉ là một người thô lỗ không hiểu gì. Hai người nói thế nào thì là thế ấy, tôi hoàn toàn tin tưởng vào hai người”.
Lôi Hổ nghe vậy chỉ nói.
“Đại ca Phương, cậu thấy sao?”
Tần Viễn Lâm hỏi.
“Nếu chủ tịch Tần và anh Long đã thương lượng rồi, chủ tịch Tần chắc chắn cũng đã ước tính qua việc thành lập một công ty cần bao nhiều tiền, trong lòng chủ tịch Tần đã nắm chắc, ông cứ việc nói ra hết những suy nghĩ trong lòng là được”.
Phương Thắng Thiên nghe vậy liền đáp lại. Nghe thấy lời này của Phương Thắng Thiên, Lôi Hổ có chút khinh bỉ, Phương Thắng Thiên sao lại giống như đàn bà vậy, không thể nói trực tiếp ra sao? Nói tới nói lui khiến hắn ta nghe không hiểu nổi, thật sự khiến người khác chán ghét mà.
“Được rồi, nếu đã vậy tôi sẽ nói thẳng. Muốn lớn mạnh, về phương diện tiền bạc phải có đủ 2 tỷ tệ. Về tỉ lệ bỏ vốn đầu tư, tôi chỉ nói cách nghĩ của mình thôi, nhà họ Tần bỏ ra 1 tỷ 4 tệ lấy 70% cổ phần. 30% còn lại chia đều cho hai người, hai người thấy thế nào?”
Tần Viễn Lâm đưa ra dề xuất mang tính xây dựng.
“70% thì nhiều quá!”
Phương Thắng Thiên suy nghĩ một chút rồi nói.
“Tôi cũng cảm thấy ông Tần lấy 70% là quá nhiều!”
Lôi Hổ hiếm có dịp đồng tình với Phương Thắng Thiên như vậy. Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Long Thiên Tiếu khẽ nhếch lên, nhìn Lôi Hổ thường ngày tùy tiện bất cần, nhưng với đại sự hắn ta lại vô cùng tỉnh táo.
Nếu như bảo Lôi Hổ chỉ là người thô lỗ không biết gì thì quả thật là thiệt thòi cho hắn ta rồi.
“Vậy hai người có đề xuất khác không?”
Tần Viễn Lâm lại hỏi.
“Anh Long, bọn tôi nghe theo anh. Anh Long, 70 % thì quá nhiều, anh nói xem con số, tỉ lệ bỏ vốn nên làm thế nào?”
Phương Thắng Thiên nhìn qua Long Thiên Tiếu rồi hỏi.
“Nhà họ Tần giữ 54%, hai người mỗi người 23%”.
Long Thiên Tiếu thẳng thắn đáp.
“Vậy được, quyết định như vậy đi! Nếu nhà họ Tần chiếm ưu thế, vậy việc thành lập công ty sẽ do ông Tần thu xếp chuẩn bị”.
Lôi Hổ lập tức đưa ra quyết định.
“Nếu anh Long đã nói vậy, về phía tôi cũng không có ý kiến gì, chỉ là anh Long không tham gia vào sao?”
Phương Thắng Thiên ăn nói vô cùng khéo léo, hắn ta lại nhìn qua Long Thiên Tiếu có chút do dự dò hỏi.
“Cậu Long vốn đã tham gia vào rồi, của tôi chính là của cậu Long, của cậu Long vẫn là của cậu Long, cậu ấy chỉ dựa trên danh nghĩa của tôi mà đầu tư thôi”.
Tần Viễn Lâm nghe vậy lập tức nói.
Ánh mắt Lôi Hổ và Phương Thắng Thiên đầy nghi vấn nhìn Long Thiên Tiếu.
“Có thể hiểu như vậy”.
Long Thiên Tiếu không phủ nhận cũng không thừa nhận, chỉ đưa ra câu trả lời mơ hồ.
“Nếu đã như vậy tôi cũng không có ý kiến gì thêm. Về phía tôi, lấy danh nghĩa tập đoàn Khải Thành do tôi đứng tên để đầu tư. Tập đoàn Khải Thành là công ty khoa học kỹ thuật hiện đại do tôi điều hành, nếu như công ty đi theo phương hướng phát triển của hệ thống bảo an, tập đoàn Khải Thành mà đứng ra đầu tư, ấn tượng đối với bên ngoài sẽ bình thường hơn chút”.
Lời này của Phương Thắng Thiên có chút mơ hồ, nhưng những người có mặt đều hiểu được ý của Phương Thắng Thiên. Bọn họ chính là đang giao dịch ngầm, tuy rằng không phải là kinh doanh phạm pháp nghiêm trọng, nhưng cũng không thể hoàn toàn quang minh chính đại hoạt động.
Lấy danh nghĩa một công ty bình thường bỏ vốn đầu tư, sẽ tạo ấn tượng tốt hơn trong mắt mọi người.
“Bên tôi sẽ lấy danh nghĩa tập đoàn Lực Dương để đầu tư. Tập đoàn Lực Dương là thương hiệu thiết bị thể thao tại Đông Thành, nếu dùng tên nó ắt sẽ mang lại cảm giác vô cùng chính thống”.
Lôi Hổ lý trí nói.
Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ khẽ gật đầu, người như Phương Thắng Thiên và Lôi Hổ, trong tay ít nhiều cũng sở hữu những công ty mang vỏ bọc trong sạch, những công ty này kiếm được tiền hay không là một chuyện, quan trọng là để hai người họ có một thân phận trong sạch trong tầng lớp thượng lưu.
“Nếu đã như vậy thì cứ quyết định vậy đi”.
Long Thiên Tiếu dứt khoát nói.
“Nào, vì sự hợp tác vui vẻ giữa chúng ta, vì viễn cảnh tương lai, vì một tương lai chúng ta kiếm được bộn tiền, cụng ly!”
Tần Viễn Lâm đứng dậy, giơ chén rượu lên nói với mọi người. Long Thiên Tiếu, Lôi Hổ và Phương Thắng Thiên đồng loạt đứng dậy, cùng nhau cụng ly, uống một hơi hết sạch ly rượu trong tay.
Tất nhiên, Long Thiên Tiếu dùng trà thay rượu.
Sau khi mọi chuyện được quyết định xong xuôi, mọi người mới rời khỏi khách sạn quốc tế Hán Đình.
Lôi Hổ, Phương Thắng Thiên đều ra về trước, chỉ còn lại Long Thiên Tiếu và Tần Viễn Lâm.
“Cậu Long, nếu như cậu không bận chuyện gì, có thể sang xe tôi ngồi, chúng ta tiếp tục nói chuyện”.
Tần Viễn Lâm nói với Long Thiên Tiếu.
“Được”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy vô cùng hào sảng đồng ý.
“Tiểu Vương, tôi và cậu Long có chút chuyện phải bàn, cậu đi mua cho chúng tôi hai chai nước, sẵn tiện ra ngoài đi dạo một vòng, nghỉ ngơi chút đi”.
Ngồi trong xe, Tần Viễn Lâm nói với tài xế Tiểu Vương.
“Vâng, thưa chủ tịch!”
Tiểu Vương nghe vậy liền đáp, cậu ta hiểu rõ Tần Viễn Lâm làm vậy là cố ý muốn cậu ta rời đi, nếu ngay cả ý tứ trong ánh mắt còn không hiểu thì cậu ta đã không thể trở thành tài xế của Tần Viễn Lâm rồi.
“Ông nói đi. Có chuyện gì sao?”
Long Thiên Tiếu sau khi lên xe liền hỏi.
“Cậu Long, công ty bảo an một khi được thành lập sẽ tượng trưng cho sự chuyển biến vô cùng lớn tại thành phố Lâm Giang. Cho dù là thế lực bên ngoài ánh sáng hay thế lực ngầm bên dưới đều sẽ có biến đổi không hề nhỏ”.
Sau khi Long Thiên Tiếu lên xe, Tần Viễn Lâm vô cùng cảm khái nói.
“Cụ thể thế nào?”
Long Thiên Tiếu dù trong lòng có thể lý giải được, nhưng anh vẫn hỏi, anh muốn nghe ý kiến của Tần Viễn Lâm.
“Nhà họ Tần tôi là gia tộc lớn nhất thành phố Lâm Giang. Phương Thắng Thiên của Bắc Thành có thực lực hùng mạnh nhất trong thế lực ngầm, Lôi Hổ mặc dù xếp cuối trong tứ đại thế lực, nhưng sau khi cậu ta và Bắc Thành hòa giải, ắt sẽ thu hút sự chú ý của Nam Thành và Tây Thành. Hiện giờ Tây Thành và Nam Thành còn chưa nhìn thấu tình hình, một khi bọn họ nhìn thấu rồi, rất có khả năng Nam Thành và Tây Thành sẽ liên kết lại. Đến lúc đó thế lực ngầm ở thành phố Lâm Giang không phải ở thế chân vạc nữa rồi”.
Tần Viễn Lâm chậm rãi nói.