“Không biết cậu Long tìm tôi có chuyện gì?”
Tần Viễn Lâm vừa rót nước cho Long Thiên Tiếu vừa hỏi.
“Phía nhà họ Vương thế nào rồi?”
Long Thiên Tiếu uống một ngụm nước, nhàn nhạt hỏi.
“Sản nghiệp của nhà họ Vương đã bị ngâm nước 95%. Hơn nữa, sau khi ông cụ Vương chết, bọn họ đã hết chỗ đứng ở thành phố Lâm Giang. Theo tin tức mà tôi biết, cả gia tộc bọn họ định chuyển đến thành phố Lạc Thủy, ở thành phố Lạc Thủy, có một số tài sản của nhà bọn họ không bị ảnh hưởng bởi cơn giông tố lần này, miễn cưỡng đủ để cho bọn họ duy trì cuộc sống”.
Tần Viễn Lâm từ tốn nói.
“Thành phố Lạc Thủy?”
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu lại khẽ cau mày nói.
“Chính là thành phố Lạc Thủy. Tuy rằng thành phố Lạc Thủy thuộc tỉnh Giang Nam, nhưng lại là một trong những thành phố kém phát triển nhất, muốn tồn tại thì bọn họ cũng chỉ có thể đến nơi như vậy. Tại sao cậu Long đột nhiên hỏi cái này?”
Tần Viễn Lâm giới thiệu sơ qua.
“Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi”.
Long Thiên Tiếu đáp.
“Cậu Long, cậu xem có nên dồn ép nhà họ Vương một lần nữa không. Dù sao, giữ lại đám người bọn họ là mối tai họa. Nói không chừng, một ngày nào đó, bọn họ sẽ gây rắc rối cho cậu. Phải biết rằng, ông cụ Vương tự vẫn ở quảng trường trung tâm thành phố có mối quan hệ nhất định với cậu”.
Tần Viễn Lâm nói.
“Tạm thời không cần, cảnh báo bọn họ, kêu bọn họ không được hành động thiếu suy nghĩ, nếu có bất kì ý nghĩ báo thù nào, tôi sẽ giết cả nhà bọn họ”.
Long Thiên Tiếu lạnh giọng nói. Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng anh không nhất định nghĩ như vậy, giữ lại nhà họ Vương, trên thực tế là mối họa ẩn chứa nhiều nguy hiểm.
Phần lớn tài sản của nhà họ Vương đều bị phá hủy. Nhưng người, chỉ có Vương Mộng Sinh và Vương Như Lực chết thôi.
“Được rồi, để tôi cảnh cáo bọn họ. Lật đổ nhà họ Vương, nhà họ Tần chúng tôi cũng là chủ lực. Nếu bọn họ muốn trả thù, chắc chắn sẽ không chỉ trả thù mình cậu, mà còn kèm theo nhà họ Tần chúng tôi. Cho nên, cho dù cậu Long không phân phó, tôi cũng sẽ làm những chuyện này”.
Nghe xong, Tần Viễn Lâm lại nói. Không thể phủ nhận, Tần Viễn Lâm nói rất có lý. Chỉ cần nhà họ Tần có thể trấn áp nhà họ Vương, Long Thiên Tiếu không phải lo nhà họ Vương báo thù. Nếu nhà họ Vương còn không an phận, bọn họ chỉ có đường chết.
Mặc dù làm như vậy, dường như có chút tàn nhẫn, nhưng anh không trừ diệt tận gốc rễ đã là rất rộng lượng rồi, anh hy vọng nhà họ Vương có thể hiểu được điều này.
“Còn có một chuyện. Tôi muốn vay ông chút tiền”.
Long Thiên Tiếu nói tiếp.
“Ồ? Không biết cậu muốn vay bao nhiêu. Mặc dù lần này lật đổ nhà họ Vương tốn không ít tiền, nhưng nếu cậu Long không cần nhiều, nhà họ Tần tôi vẫn chưa nghèo tới mức không lấy ra được mấy tỷ”.
Nghe thấy vậy, Tần Viễn Lâm có chút bất ngờ nói.
“Không phải mấy tỷ, tôi chỉ cần 700 triệu tệ thôi, vả lại rất nhanh có thể trả lại cho ông”.
Nghe được lời này, Long Thiên Tiếu lại được một phen cạn lời, trong đầu Tần Viễn Lâm này nghĩ cái gì vậy? Có mấy tỷ tệ, trong mắt ông ta còn coi là người nghèo?
“Không thành vấn đề. Nếu cậu Long cần dùng tiền, bây giờ tôi sẽ kêu người lo liệu”.
Tần Viễn Lâm hào phóng nói. Ông ta cũng không hỏi Long Thiên Tiếu muốn làm gì, không nói hai lời lập tức đồng ý.
Có lẽ, đây chính là có tiền tùy hứng trong truyền thuyết!
Nói xong, Tần Viễn Lâm liền rút điện thoại ra, gọi cho ai đó.
“A lô, Tiểu Lưu phải không?”
Tần Viễn Lâm hỏi.
“Bây giờ cậu chuyển 700 triệu vào tài khoản của cậu Long, tôi sẽ gửi thông tin tài khoản của cậu Long cho cậu”.
Tần Viễn Lâm hành động dứt khoát, cúp máy xong, ông ta đi đến trước máy tính, thao tác gì đó.
“Cậu Long, cậu nhập thông tin tài khoản của cậu vào đây”.
Tần Viễn Lâm khách sáo nói.
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu liền bước tới, gõ máy tính lách cách, nhập thông tin tài khoản của mình vào, một phút sau, Long Thiên Tiếu đã làm xong mọi việc.
“Được rồi”.
Long Thiên Tiếu nói.
“Cậu Long đợi chút”.
Tần Viễn Lâm tiếp tục thao tác trên máy tính.
“Ok rồi, cậu Long, lát nữa, cậu ta sẽ chuyển tiền cho cậu”.
Sau khi thao tác một hồi, Tần Viễn Lâm lại nói với Long Thiên Tiếu.
“Cảm ơn, tôi sẽ trả tiền cho ông trong thời gian sớm nhất”.
Long Thiên Tiếu nói lời cảm ơn.
“Haizz, cậu Long nói gì vậy? Còn cảm ơn tôi? Chút tiền này, cậu mượn thì cứ mượn đi, trả hay không trả tùy cậu, vấn đề không lớn”.
Tần Viễn Lâm hào phóng nói, nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu lại đảo đảo mắt, bây giờ nhà họ Tần phung phí đến mức này sao?
Anh chỉ biết nhà họ Tần giàu có chứ không biết rốt cuộc nhà bọn họ có bao nhiêu tiền, xem ra, mấy năm nay, Tần Viễn Lâm thật sự tích lũy được rất nhiều vốn liếng.
“Còn một chuyện, chính là chuyện thành lập công ty an ninh mà lần trước tôi nói với ông. Chiều nay tôi hẹn Phương Thắng Thiên và Lôi Hổ ra ngoài, ông xem phía công có thể lập phương án hợp tác đại khái không. Hai giờ chiều nay, ông cùng qua với tôi, mấy người chúng ta bàn bạc!”
Long Thiên Tiếu lại nói.
“Ok. Tôi sẽ kêu người lên kế hoạch, vẫn còn hai ba tiếng nữa, đủ thời gian”.
Tần Viễn Lâm nhìn đồng hồ, sau đó nói. Long Thiên Tiếu cũng gật gật đầu, với tư cách là doanh nghiệp đẳng cấp nhất thành phố Lâm Giang, tập đoàn Long Đằng có đội ngũ kinh doanh rất hùng hậu và chất lượng.
“Vậy tôi về trước đây, ông thu xếp công việc nhé”.
Long Thiên Tiếu nói.
“Ok, cậu Long đi thong thả”.
Nghe thấy vậy, Tần Viễn Lâm liền đứng dậy tiễn Long Thiên Tiếu đến cửa.
Ra khỏi phòng làm việc của Tần Viễn Lâm, điện thoại Long Thiên Tiếu liền vang lên, anh nhìn vào màn hình hiển thị, là Phương Thắng Thiên gọi tới.
“Có chuyện gì?”
Long Thiên Tiếu hỏi.
“Anh Long, tôi đã hẹn với Lôi Hổ rồi, hai giờ chiều nay, khách sạn quốc tế Hán Đình”.
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Phương Thắng Thiên.
“Ừm, tôi sẽ đến đúng giờ”.
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.
“Được, đến lúc đó tôi sẽ đợi anh Long ở cửa”.
Phương Thắng Thiên nói, sau khi nói chuyện ổn thỏa, Long Thiên Tiếu liền cúp máy rồi trở về phòng làm việc của mình.
Chỉ là vừa mới trở lại phòng làm việc, điện thoại anh lại vang lên, lần này là Cố Tuyết Cầm gọi tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!