Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông bố chiến thần – Vương Tọa

 
             Ước chừng nửa tiếng sau, Cố Vân Sơn và Vương Mỹ cuối cùng cũng từ trong cục Dân chính bước ra, sắc mặt của Vương Mỹ không được tốt lắm, nhưng chuyện đó không mấy quan trọng.  

             Sau khi hai người lên xe, Long Thiên Tiếu cho xe chạy tới dưới chân núi Vân Lan, anh vốn không định đưa Vương Mỹ về, nhưng anh về khu dân cư còn vì một chuyện khác.  

             Về đến cửa nhà, Vương Mỹ liền xuống xe, Long Thiên Tiếu cũng bước xuống.  

             “Làm gì vậy? Cậu không mau đi đi còn ở lại đây làm gì?”  

             Nhìn thấy Long Thiên Tiếu không hề có ý định rời đi, Vương Mỹ chất vấn.  

             “Tôi muốn lấy lại thứ thuộc về tôi”.  

             Long Thiên Tiếu lạnh lùng nói.  

             “Thứ gì thuộc về cậu hả? Nơi này còn có thứ gì thuộc về cậu?”  

             Vương Mỹ hét lên.  

             “Chiếc BMW x7 dùng tên tôi mà mua, là tài sản đứng tên tôi. Vì vậy chiếc xe đó là của tôi”.  

             Long Thiên Tiếu nhếch miệng cười lạnh, sau đó nói.  

             “Mẹ, chuyện này là sao?”  

             Lúc này, Cố Thiếu Duy chống nạng bước ra ngoài hỏi.  

             “Cậu muốn lấy chiếc xe kia sao, cậu nằm mơ đi, chiếc xe đó là của chúng tôi, nếu như cậu dám làm bậy tôi sẽ lập tức báo cảnh sát”.  

             Vương Mỹ vô cùng ngang ngạnh nói.  

             “Báo cảnh sát? Nếu bà cảm thấy báo cảnh sát có tác dụng thì cứ việc báo. Bây giờ, tôi ra lệnh cho hai người giao chìa khóa xe ra đây”.  

             Long Thiên Tiếu lạnh lùng nói, cảnh tượng này anh sớm đã nghĩ đến, dựa theo tính cách của Vương Mỹ, bà ta sẽ không dễ dàng trả lại chiếc xe.  

             “Long Thiên Tiếu, anh còn chút lương tâm nào không, mấy năm nay anh ăn của chị tôi, dùng đồ của chị tôi, bây giờ lại muốn lấy đi chiếc xe duy nhất trong nhà sao?”  

             Cố Thiếu Duy quát lớn, cậu ta tuy rằng sợ Long Thiên Tiếu, nhưng chiếc xe trị giá hơn 2 triệu tệ, cho dù có sợ hãi cậu ta cùng phải giành lấy.  

             Cho dù tên vô dụng này có lợi hại đi chăng nữa, anh ta không lẽ còn dám giết người sao?  

             “Tôi không phải chị cậu, tôi không có người em trai như cậu”.  

             Cố Tuyết Cầm nghe được lời này liền bước xuống xe, ngữ khí lạnh lùng nói.  

             “Chị!”  

             Cố Thiếu Duy lặng người khi nghe được câu này.   

             “Chiếc xe đó vốn dĩ thuộc về chúng tôi, là Thiên Tiếu bỏ ra 2 triệu tệ mua về, cho dù có vướng vào kiện tụng dân sự, chiếc xe đó cuối cùng cũng về tay chúng tôi thôi, về điểm này mãi mãi không thể thay đổi được”.  

             Cố Tuyết Cầm lạnh lùng nói.  

             “Nếu như vướng vào kiện tụng sẽ rất phiền phức. Như này sẽ tốt hơn, tôi ở đây đợi hai người, đợi đến khi hai người chủ động giao chìa khóa xe ra, cứ đợi 10 phút sẽ chặt một ngón tay. Hai người hiện giờ chỉ mất đi 2 ngón tay, vẫn còn không ít ngón có thể chặt nhỉ”.  

             Long Thiên Tiếu nở nụ cười lạnh và nói.  

             “Cậu!”  

             Vương Mỹ và Cố Thiếu Duy nghe xong sắc mặt lập tức tái nhợt đi, bọn họ biết rõ tên vô dụng đó không nói suông, anh ta nhất định sẽ làm ra chuyện như vậy.  

             “Bây giờ tôi cho cậu thêm một cơ hội, giao chìa khóa ra đây”.  

             Long Thiên Tiếu bước tới, nắm lấy cổ áo Cố Thiếu Duy, lạnh lùng nói.  

             “Long Thiên Tiếu, anh không được làm càn, tôi đưa, tôi đưa không được sao?’  

             Cố Thiếu Duy vô cùng hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch đáp lại. Nói xong liền dùng bàn tay nguyên vẹn lục tìm trong túi mình, sau một hồi chật vật cuối cùng cũng lôi ra vài chiếc chìa khóa đưa cho Long Thiên Tiếu.  

             Long Thiên Tiếu cầm lấy chìa khóa xe, sau đó đẩy Cố Thiếu Duy xuống đất.  

             Cố Thiếu Duy ngồi thụp xuống đất, bộ dạng như được ân xá.  

             “Tuyết Cầm, em lái xe Audi đưa bố về nhà, anh lái chiếc BMW kia”.  

             Long Thiên Tiếu quay qua nói với Cố Tuyết Cầm.  

             “Vâng”.  

             Cố Tuyết Cầm gật gật đầu, sau đó ngồi vào ghế lái xe Audi, khởi động xe, đi về phía đỉnh núi. Nhìn thấy Cố Tuyết Cầm lái xe rời đi, Long Thiên Tiếu mới qua chỗ đỗ xe, lái chiếc BMW x7 đi.  

             Nhìn theo bóng Long Thiên Tiếu nghênh ngang lái BMWs x7 rời đi, Cố Thiếu Duy và Vương Mỹ tức giận đến nghiến răng, chiếc xe BMW x7 trị giá hơn 2 triệu tệ lại dễ dàng bị lấy mất như vậy.  

             “Mẹ, bây giờ phải làm sao?”  

             Cố Thiếu Duy có chút thất hồn lạc phách nói.  

             “Thời gian này nên nghỉ ngơi hồi phục sức khỏe trước, sau rồi hẵng hay”.  

             Vương Mỹ cũng căm hận nói.  

             “Tên vô dụng đó rốt cuộc dám làm ra chuyện gì, tại sao lại đột nhiên trở nên cường thế đến vậy. Hơn nữa, còn quen biết với rất nhiều nhân vật tầm cỡ”.  

             Cố Thiếu Duy vô cùng khó hiểu nói.  

             “Mẹ làm sao mà biết được?”  

             Vương Mỹ cắn răng. Trước kia bà ta khinh thường Long Thiên Tiếu, coi thường anh chỉ là một tên vô dụng, bây giờ bà ta căm hận anh, hận không thể ăn tươi nuốt sống Long Thiên Tiếu.  

             Nếu như không phải do tên vô dụng kia, con gái bà ta sẽ không làm vậy, vợ chồng bà ta cũng không có chuyện ly hôn, gây nên hậu quả như ngày hôm nay, tất cả đều do tên vô dụng Long Thiên Tiếu.  

             Nói xong, Vương Mỹ đi thẳng vào nhà, Cố Thiếu Duy nghe vậy cũng theo vào.  

             Ước chừng nửa giờ sau, chiếc xe BMW x7 của Long Thiên Tiếu cuối cùng cũng đỗ trong sảnh của tập đoàn Long Đằng, anh không lập tức xuống xe mà gọi điện cho Phương Thắng Thiên.  

             “Anh Long có chuyện gì sao?”  

             Đầu dây bên kia truyền lại giọng nói cung kính của Phương Thắng Thiên. Do mẫu thuẫn với Đông Thành, Phương Thắng Thiên quả thật đã chịu thiệt thòi không nhỏ.  

             Nhưng kể từ lúc đi theo Long Thiên Tiếu, từ khi tham gia vào kế hoạch nhà họ Vương, hắn ta đã thu được lợi lộc vô cùng lớn.   

             Nếu nói trước đây, chỉ nhờ có Châu Vấn hắn ta mới tin tưởng Long Thiên Tiếu. Thì hiện giờ hắn ta thực sự tâm phục khẩu phục Long Thiên Tiếu rồi.  

             Nếu không phải thủ đoạn cao siêu, Long Thiên Tiếu làm sao có thể điều động nhiều người xuống tay với nhà họ Vương như vậy? Khó lường nhất chính là, anh ta ác ý cấu kết, tiến hành phô trương như thế lại không một ai dám nói gì, đủ để biết năng lực Long Thiên Tiếu quả thật phi thường.  

             Đến khi bức chết Vương Mộng Sinh, sự đáng sợ của Long Thiên Tiếu đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn ta.  

             “Anh Long?”  

             Thấy Long Thiên Tiếu rất lâu không nói gì, Phương Thắng Thiên hỏi lại.  

             “Anh hẹn với Lôi Hổ, nói rằng 2 giờ chiều nay gặp mặt, đến lúc đó tôi sẽ đến chỗ hẹn”.  

             Long Thiên Tiếu nói.  

             “Vâng. Không biết anh Long tìm bọn tôi có việc gì vậy?”  

             Phương Thắng Thiên dò hỏi thêm.  

             “Đến lúc đó anh sẽ biết”.  

             Long Thiên Tiếu không có ý định nói ra, chỉ ngắn gọn đáp.  

             “Được, anh Long còn có chuyện gì khác không?”  

             “Hết rồi”.  

             Long Thiên Tiếu nói. Sau lời tạm biệt ngắn gọn, Phương Thắng Thiên gác máy.  

             Sau khi gọi cho Phương Thắng Thiên, Long Thiên Tiếu liền lên tầng, trực tiếp qua văn phòng của Tần Viễn Lâm. Mấy ngày nay thời gian anh đến tập đoàn Long Đằng không nhiều, việc tập luyện của Tần Tiểu Manh và Lục Thanh Dao căn bản dều do hai người tự giác thực hiện.  

             Lúc này đây, Lục Thanh Dao và Tần Tiểu Manh đang ở trong phòng huấn luyện, nhưng Long Thiên Tiếu không có ý định qua chỗ bọn họ.  

             “Mau mau mau!”  

             Đến văn phòng của Tần Viễn Lâm, Long Thiên Tiếu gõ cửa.  

             “Ai đó?”  

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!