Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông bố chiến thần – Vương Tọa

 
             “Tôi muốn gặp mặt anh cả, bàn bạc về chuyện liên quan đến liên minh sát thủ. Mấy hôm nữa, chỗ tôi sẽ đưa ra bản báo cáo điều tra chi tiết, đánh giá về những động thái gần đây của liên minh sát thủ”.  

             Lâm Hi nói đúng sự thật.  

             “Có thể. Cô sắp xếp thời gian cụ thể nhé”.  

             Long Thiên Tiếu vui vẻ đáp.  

             “Được. Nếu không có chuyện gì nữa, tôi cúp máy trước đây”.  

             Lâm Hi lạnh lùng nói.  

             “Ừm”.  

             Long Thiên Tiếu đáp, sau khi cúp máy, anh liền đi vào phòng tắm.  

             Hôm nay xảy ra hơi nhiều chuyện, sau khi tắm nước nóng, Long Thiên Tiếu cảm thấy trạng thái tinh thần tốt hơn chút.  

             Sau khi giúp Long Tiểu Tịch làm bài tập, Cố Tuyết Cầm liền trở về phòng tắm rửa.  

             Long Thiên Tiếu lại ngồi trên giường đọc tin tức trên mạng, lướt hồi lâu không có tin tức hay ho gì, anh liền ném điện thoại sang một bên.  

             Khoảng 20 phút sau, Cố Tuyết Cầm bước ra khỏi phòng tắm, cô mặc một chiếc áo choàng tắm, áo choàng tắm tuy rộng nhưng vẫn không thể che được thân hình gợi cảm của cô, sau đêm đó, cơ thể cô dường như có chút thay đổi.  

             Nó bớt lạnh lùng hơn trước và quyến rũ hơn.  

             Cố Tuyết Cầm ngồi trước gương, Long Thiên Tiếu tự giác bước tới, cầm máy sấy lên sấy tóc giúp cô.  

             Hầu như tối nào cũng lặp lại cùng một việc, Cố Tuyết Cầm đã quen rồi, nhưng khi thấy người đàn ông phía sau sấy tóc cho mình, trong lòng cô vẫn dâng lên cảm giác ngọt ngào không thể giải thích được.  

             Khoảng 10 phút sau, Long Thiên Tiếu làm xong tất cả mọi chuyện, anh quay trở lại giường, đặt chân vào trong chăn.  

             Cố Tuyết Cầm đi tới, thuận tay tắt đèn.  

             “Chồng ơi, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật có được không?”  

             Long Thiên Tiếu đột nhiên cảm thấy một mùi hương cơ thể phả lên mặt, Cố Tuyết Cầm chui vào chăn, cô theo thói quen rúc vào lòng Long Thiên Tiếu.  

             “Hưởng tuần trăng mật?”  

             Long Thiên Tiếu có chút kinh ngạc nói.  

             “Đúng thế. Khi chúng ta kết hôn, vẫn chưa đi hưởng tuần trăng mật, lẽ nào bây giờ không nên đi bù sao?”  

             Cố Tuyết Cầm tựa đầu vào ngực Long Thiên Tiếu, nói.  

             “Có thể, em muốn đi đâu? Nước ngoài hay trong nước?”  

             Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu hỏi.  

             “Trong nước đi, em muốn đi ngắm biển”.  

             Cố Tuyết Cầm đáp.  

             “Trong nước, có thể ngắm biển, vậy chỉ có thể là tỉnh Đông Hải rồi”.  

             Long Thiên Tiếu ung dung nói.  

             “Được đó được đó, tỉnh Đông Hải cũng được, đợi Tiểu Tịch đi học, chúng ta cùng đi nhé?”  

             Cố Tuyết Cầm tung tăng nói.  

             “Ừm”.  

             Long Thiên Tiếu đáp.  

             “Vậy được, ngủ thôi, hôm nay mệt quá”.  

             Cố Tuyết Cầm nhắm mắt lại, cơ thể cô tựa sát vào Long Thiên Tiếu, cô ôm lấy cổ anh, nói bằng vẻ mặt hài lòng.  

             Chỉ là vào lúc này, Cố Tuyết Cầm vừa mới tắm xong, mùi thơm trên người cô đặc biệt rõ ràng.  

             Điều này khiến Long Thiên Tiếu không khỏi bồn chồn, trong cơ thể anh dâng lên một cỗ nóng bỏng, anh nhẹ nhàng ôm lấy đầu Cố Tuyết Cầm, đặt lên đó một nụ hôn.  

             Anh cũng là một người đàn ông bình thường, hơn nữa còn mạnh hơn những người đàn ông khác. 5 năm, anh tự kìm nén bản thân, cái đêm cùng Cố Tuyết Cầm, anh đã giải phóng dục vọng bị đè nén suốt 5 năm.  

             Điều này giống như một con thú hoang đột nhiên lao ra khỏi chuồng vậy, tự nhiên mất kiểm soát.  

             Hơn nữa, giờ phút này, Cố Tuyết Cầm nằm rất gần anh, anh có thể cảm nhận được đường cong lồi lõm gợi cảm trên cơ thể mềm mại của cô, điều này khiến anh bồn chồn không yên.  

             Có lẽ cảm nhận được sự thay đổi của Long Thiên Tiếu, Cố Tuyết Cầm hơi ngẩng đầu lên hôn vào môi anh, bởi vì không có đủ kinh nghiệm nên động tác của cô có chút cứng ngắc, thậm chí còn có chút căng thẳng, hô hấp ngày càng dồn dập.  

             Cảm nhận được sự chủ động của Cố Tuyết Cầm, Long Thiên Tiếu có chút bất ngờ, nhưng anh vẫn lật người lại, bàn tay to chậm rãi cởi áo choàng tắm trên người Cố Tuyết Cầm ra, Cố Tuyết Cầm lại khẽ nhắm mắt lại, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng lên.  

             Dưới ánh sáng của ngọn đèn ngủ, Long Thiên Tiếu có thể nhìn thấy bộ dạng e thẹn của Cố Tuyết Cầm, trong lòng anh tràn ngập sự yêu thương, anh ôm lấy cô, hận không thể hòa cô vào làm một.  

             Cùng với tiếng ngân nga trầm ấm của Cố Tuyết Cầm, sau đó liền truyền đến những âm thanh lúc trầm lúc bổng, nhất thời cả căn phòng tràn ngập sắc xuân.  

             Thời gian trôi qua rất nhanh.  

             Buổi sáng khi Long Thiên Tiếu tỉnh dậy, Cố Tuyết Cầm vẫn đang ngủ say, trên mặt cô mang theo vẻ mãn nguyện với đường cong ngọt ngào nơi khóe miệng. Tối qua quả thực anh đã giày vò cô không nhẹ, bây giờ cô ngủ sâu như vậy cũng là chuyện bình thường.  

             Long Thiên Tiếu nhẹ nhàng đứng dậy, anh cố gắng không đánh thức Cố Tuyết Cầm, nhưng anh nghĩ quá nhiều rồi.  

             “Chồng ơi, anh đi đâu đó, ngủ thêm lát nữa đi”.  

             Trong giấc ngủ, Cố Tuyết Cầm thấp giọng nỉ non.  

             “Em ngủ đi, anh phải dậy làm đồ ăn sáng”.  

             Long Thiên Tiếu nhẹ nhàng nói.  

             “Không được, em không cho anh đi, không có anh em không ngủ được”.  

             Cố Tuyết Cầm nũng nịu nói, đôi tay ngọc ngà ôm chặt lấy cổ Long Thiên Tiếu, thấy thế, Long Thiên Tiếu đành phải nằm lại, cảm nhận được động tác của anh, Cố Tuyết Cầm mới yên tâm chìm vào mộng đẹp.   

             “Cốc cốc cốc!”  

             Khoảng 10 phút sau, bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa.  

             “Bố, chị Tuyết Cầm, dậy thôi, con sắp muộn học rồi!”  

             Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Long Tiểu Tịch, Cố Tuyết Cầm vốn đang ngủ say lập tức tỉnh lại.  

             “Chết rồi, dậy mau, con bé sắp muộn học rồi”.  

             Cố Tuyết Cầm vội vàng đánh thức Long Thiên Tiếu.   

             Cô ngồi dậy, cơ thể truyền đến cảm giác lành lạnh, nhìn lên người mình, cô đỏ mặt vội lấy chăn che lại.  

             “Không phải em vẫn muốn ngủ à?”  

             Long Thiên Tiếu không vui nói.  

             “Anh có ngốc không vậy? Em kêu anh ngủ anh liền ngủ, dậy mau!”  

             Cố Tuyết Cầm tức giận nói, đều trách tên khốn kiếp này, nếu không phải là bởi vì anh, hôm nay cô sẽ không cảm thấy mệt như vậy, cũng sẽ không ngủ sâu như vậy.  

             “Bố, chị Tuyết Cầm, mọi người dậy mau, con sắp muộn học rồi”.  

             Ngoài cửa vẫn truyền đến giọng nói của Long Tiểu Tịch.  

             “Được rồi, dậy ngay đây”.  

             Long Thiên Tiếu giương giọng nói, mặc xong quần áo, anh mới mở cửa ra, anh phát hiện ra Long Tiểu Tịch đã mặc quần áo, đi giày xong xuôi, đang đứng ở cửa.  

             “Đi thôi, bố lấy đồ ăn cho con, lát nữa đưa con đi học”.  

             Long Thiên Tiếu bế Long Tiểu Tịch xuống lầu, sau đó nói. Lúc này, Long Vận Nhi đang bận rộn trong bếp, bình thường mấy việc như nấu đồ ăn sáng đều do Long Thiên Tiếu làm, hôm nay lại đổi thành Long Vận Nhi làm.  

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!