“700 triệu tệ? Mẹ, tình hình nhà bọn con thế nào, mẹ cũng biết rồi, sao nhà con có thể lấy ra nhiều tiền như vậy?”
Cố Vân Sơn khó xử nói.
“Chú ba, chúng tôi biết chú không có tiền, nhưng con rể và con gái chú thì sao?”
Cố Vân Đông nói.
“Anh cả nói không sai. Chú ba, tôi rất ngưỡng mộ chú đó, tìm được đứa con rể có năng lực như vậy. Một gia tộc khủng bố như nhà họ Vương, một câu nói của cậu ta, nói lật đổ là lật đổ, ép ông cụ Vương treo cổ tự tử. Chú nói xem nếu không có tiền không có quan hệ, có thể làm những chuyện này không?”
Cảm xúc của Cố Vân Hải có chút phức tạp, ông ta nói.
Ai có thể ngờ rằng, một Long Thiên Tiếu ban đầu bị người người mắng chửi, người người coi khinh lại có năng lực kinh khủng như vậy, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm của hiện tại không chỉ nắm trong tay 73% lợi nhuận từ dự án hợp tác với nhà họ Tần mà điều đáng sợ hơn là, một câu nói của Long Thiên Tiếu có thể khiến nhà họ Vương sụp đổ sau một đêm.
“Tiền của Thiên Tiếu, sao tôi có thể quyết định được? Bây giờ con gái tôi đã lập gia đình, cho dù nhà con bé có tiền, tôi nói cũng không tính!”
Cố Vân Sơn cười khổ nói.
“Tôi không kêu anh quyết định, chúng tôi chỉ muốn anh nói giúp vài câu thôi”.
Bà cụ Cố nói.
“Mẹ, mẹ cũng biết rồi đấy, những năm qua thằng bé ở trong nhà chúng ta như thế nào, ông bố vợ như con, sợ rằng không có trọng lượng gì trong lòng nó”.
Cố Vân Sơn từ chối, thực sự ông không muốn dính líu đến những chuyện này, ông sợ Long Thiên Tiếu sẽ chán ghét, ảnh hưởng đến tình cảm giữa Long Thiên Tiếu và con gái ông.
Hai đứa nó có thể đi đến ngày hôm nay, quả thực không dễ dàng gì.
Với tư cách là bố đẻ Cố Tuyết Cầm, bố vợ Long Thiên Tiếu, ông đã tận mắt chứng kiến mọi chuyện xảy ra trong suốt 5 năm qua.
“Với tính cách của anh, anh cũng không đến nỗi làm gì quá đáng với Long Thiên Tiếu đúng chứ? Cho dù trước mặt Long Thiên Tiếu, anh không có tiếng nói, lẽ nào trước mặt Tuyết Cầm anh cũng không có tiếng nói sao? Tôi nhớ rằng, quan hệ giữa hai bố con anh khá tốt”.
Nghe xong, bà cụ Cố lại nói.
“Cái này…”
Cố Vân Sơn không còn lời nào để phản bác. Vương Mỹ và Cố Thiếu Duy tương đối thân thiết, còn tính cách của Cố Tuyết Cầm lại giống ông. Ông thương yêu đứa con gái này hơn Cố Thiếu Duy, Cố Tuyết Cầm thông minh hiếu thuận, tính cách dịu dàng thùy mị, nội tâm trong sáng lương thiện. Trong lòng ông, đứa con gái này mạnh hơn con trai ông rất nhiều.
“Bây giờ anh gọi điện thoại cho hai đưa nó đi, nói là tối nay chúng tôi qua tìm chúng nó nói chuyện bàn bạc, cái này chắc không khó chứ?”
Bà cụ Cố nói tiếp, bà ta biết Cố Vân Sơn không giỏi nói dối.
“Được, nhưng hai đưa nó có đồng ý hay không, con không dám chắc đâu”.
Nghe thấy vậy, Cố Vân Sơn chỉ nói.
“Vậy anh gọi luôn đi!”
Bà cụ Cố lại nói. Cố Vân Sơn gật gật đầu, ông lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của Long Thiên Tiếu rồi bấm gọi.
Thấy thế, đám người cũng chờ đợi.
Không lâu sau, cuối cùng Long Thiên Tiếu cũng bắt máy.
“A lô, bố, có chuyện gì vậy?”
Giọng nói của Long Thiên Tiếu truyền đến trong điện thoại, mặc dù không mở loa ngoài, nhưng lúc này, mọi người vẫn có thể nghe thấy giọng nói bên trong điện thoại.
“Thiên Tiếu à, chuyện là thế này. Phía gia tộc sắp mua lại mấy công ty, bây giờ thiếu chút tiền. Bọn họ hy vọng hai đứa có thể giúp một tay, sẽ không để cho hai đứa giúp không đâu, nếu có thể, tối nay bọn họ muốn tìm cậu nói chuyện, cậu thấy thế nào?”
Cố Vân Sơn nói bằng ngữ khí thương lượng.
“Được, nhưng con không có nhiều thời gian, 8 giờ tối nay, nếu giá cả phù hợp, con sẽ xem xét”.
Đầu dây bên kia, Long Thiên Tiếu quyết định dứt khoát.
“Ok, tôi kêu bọn họ tối nay qua”.
Nghe xong, Cố Vân Sơn có chút vui mừng nói, đứa con rể này, suy cho cùng vẫn nể mặt ông.
“Ừm. Nếu không có chuyện gì nữa, con làm việc trước đây”.
Long Thiên Tiếu nói.
“Ừm, cậu làm việc tiếp đi, tôi cúp máy trước đây”.
Cố Vân Sơn nói, nói xong, ông liền cúp máy.
“Thế nào rồi?”
Bà cụ Cố hỏi.
“Thằng bé nói có thể, nó kêu mọi người 8 giờ tối nay qua, nhưng nó không có nhiều thời gian đâu. Hơn nữa, nếu giá cả phù hợp nó mới giúp đỡ”.
Cố Vân Sơn đáp.
“Được, nếu vậy thì tốt rồi”.
Nghe được lời này, bà cụ Cố vui mừng nói, Long Thiên Tiếu đồng ý gặp bà ta, chứng minh rằng chuyện này có cơ hội thương lượng.
“Mẹ còn có chuyện gì nữa không?”
Cố Vân Sơn hỏi.
“Tạm thời không có. Tuy nhiên, người làm mẹ này vẫn muốn nhắc nhở anh. Anh là đàn ông, đừng để cho phụ nữ bắt nạt. Ba anh em các anh, cũng chỉ có nhà anh xảy ra chuyện hoang đường như vậy”.
Bà cụ Cố nói bằng vẻ mặt lạnh lùng.
“Đúng thế, chú ba, không phải tôi nói chú. Những chuyện đó, là chuyện con người có thể làm ra sao? Tôi hết nhìn nổi rồi”.
Người nói chuyện là Cố Vân Đông, ông ta lắc lắc đầu, nói.
Một người là mẹ, một người là em trai.
Một người mẹ đưa con gái mình lên giường một người đàn ông lạ, một đứa em trai bày mưu tính kế trong đó, phim truyền hình cũng không dám diễn như vậy.
“Chú ba, chú giải quyết cho ổn thỏa đi, nên xử lý thế nào thì xử lý thế đó”.
Người nói chuyện là ông hai nhà họ Cố- Cố Vân Hải, ông ta vỗ vỗ vào vai Cố Vân Sơn, sau đó nói.
Mặc dù bọn họ không thích đứa em trai này, nhưng bây giờ đã khác xưa, con gái người ta gả cho một người đàn ông lợi hại, cho dù bọn họ không nể mặt Cố Vân Sơn, cũng phải nể mặt con gái và con rể người ta.
“Mẹ, con biết rồi, con sẽ giải quyết ổn thỏa và cam đoan rằng sau này sẽ không xảy ra những vụ lùm xùm như vậy nữa”.
Cố Vân Sơn có chút xấu hổ nói.
“Ừm được rồi, nếu không có chuyện gì nữa, chúng tôi về trước đây”.
Bà cụ Cố khẽ gật đầu, sau đó nói, nói xong, bà ta liền đứng dậy, dẫn theo đám người đi ra ngoài.
Cố Vân Sơn tiễn bọn họ đến cửa rồi mới quay lại.
“Choang!”
Khi Cố Vân Sơn về đến cửa, một chiếc đĩa bay tới, đập vào khung cửa, vỡ tan tành trên mặt đất.
Nếu chuẩn thêm chút nữa, chiếc đĩa này trực tiếp đập vào trán Cố Vân Sơn.
“Vương Mỹ, bà điên cái gì vậy?”
Cố Vân Sơn lớn giọng quát mắng.
“Choang choang choang!”
Lại có thêm một vài món đồ rơi loảng xoảng, Cố Vân Sơn không tránh kịp, cuối cùng một chiếc đĩa vẫn đập thẳng vào trán ông, máu chảy ròng ròng.