Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông bố chiến thần – Vương Tọa

 
Sau khi đưa Cố Tuyết Cầm đến tập đoàn Cố Thị, Long Thiên Tiếu quay về tập đoàn Long Đằng, bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau, sau khi anh quay về tập đoàn Long Đằng thì điện thoại cứ đổ chuông không ngừng.  
 
Dù sao thì hành động lần này tương đối lớn, các gia tộc và tập đoàn tham gia vô cùng nhiều, vì vậy có rất nhiều việc cần anh xử lý.  
 
“Buzz buzz buzz”.  
 
Lúc này, điện thoại lại đổ chuông, là Lâm Hi gọi tới.  
 
“Có việc gì thế?”, Long Thiên Tiếu hỏi.  
 
“Anh cả, gia tộc ở Đế Đô đó đã đồng ý không ra tay nữa rồi”, Lâm Hi nói với giọng lãnh đạm.  
 
“Rất tốt”.  
 
Long Thiên Thiếu nghe thấy vậy thì vô cùng hài lòng, nếu như gia tộc ở Đế Đô nhúng tay vào thì sự việc sẽ có chút phiền phức.  
 
“Nhưng nhà họ Vương là quân cờ mà bọn họ đã nuôi dưỡng nhiều năm ở thành phố Lâm Giang. Tôi thấy ngoài miệng thì bọn họ nói không ra tay nhưng khó tránh được trong lòng ghi hận”, Lâm Hi lại nói với giọng thản nhiên.  
 
“Thế thì cũng là chuyện của sau này, chẳng ai nói trước được chuyện sau này, bọn họ nếu không chịu mở to mắt ra thì bọn họ sẽ phải trả giá”, Long Thiên Tiếu nói chắc nịch.  
 
“Anh cả nói đúng”, Lâm Hi cung kính nói.  
 
“Tình hình thị trường chứng khoán bây giờ như thế nào?”, Long Thiên Tiếu hỏi.  
 
“Một lượng vốn khổng lồ đã đổ vào thị trường và bắt đầu mua vào với số lượng lớn, nhưng bây giờ nhà họ Vương dường như vẫn chưa phát hiện ra. Lôi Hổ và Phương Thắng Thiên đã bao vây chặt chẽ nhà riêng của nhà họ Vương, bọn họ bây giờ đang sứt đầu mẻ trán, có vẻ như không có tâm tư để ý đến xu hướng của thị trường”.  
 
Lâm Hi nói một cách mạch lạc, cô ấy vốn không giỏi về thị trường chứng khoán nhưng bởi vì nhà họ Lâm cũng có vốn đầu tư nên mới bỏ công sức ra tìm hiểu.  
 
Trước đó, cô ấy thậm chí còn tìm đến những người có chuyên môn trong gia đình để học hỏi.   
 
“Rất tốt, sáng ngày mai tỉnh dậy, có lẽ sáng ngày mai sẽ phát hiện ra sự bất thường”, Long Thiên Tiếu nói.  
 
“Số vốn rót vào thị trường lần này rất lớn, thậm chí đủ để tác động đến xu hướng của toàn bộ thị trường, một nhà họ Vương bé nhỏ thì không thể thay đổi được gì”, Lâm Hi gật đầu và nói.  
 
“Ừm, không có việc gì nữa thì tôi cúp đây, tôi vẫn còn một số việc khác”, Long Thiên Tiếu nói.  
 
Hai người chào hỏi rồi Long Thiên Tiếu cúp điện thoại, nhưng sau khi cúp điện thoại, lập tức lại nhận được một cuộc gọi khác.  
 
“Anh Long phải không?”, đây là giọng nói của Đông Phương Tuyết.  
 
“Cô Đông Phương tìm tôi có việc gì thế?”, Long Thiên Tiếu hỏi.  
 
“Anh Long, tất cả các tài sản mà tôi có thể kiểm soát được ở bên tôi đều được đem đi đầu tư hết rồi, còn phía gia đình tôi, bọn họ cho rằng tình hình chưa rõ ràng, chỉ muốn đầu tư một phần, cách làm việc tương đối bảo thủ. Tôi đã cố gắng hết sức để thuyết phục họ nhưng những người lớn trong nhà cho rằng chuyện này có chút mạo hiểm, cần phải theo dõi thêm”, Đông Phương Tuyết nói một thôi một hồi.  
 
“Tôi thật sự rất cảm ơn cô, như thế đã đủ rồi, với số vốn rót vào thị trường bây giờ đã đủ để lật đổ nhà họ Vương rồi”, Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì nói một tiếng cảm ơn.  
 
“Anh Long nói gì thế, tôi trước giờ luôn ngưỡng mộ tài hoa của anh Long, dù là phương diện nào thì tôi vẫn luôn vô cùng tin tưởng anh Long”, Đông Phương Tuyết cười và nói.  
 
Sau khi Long Thiên Tiếu hàn huyên mấy câu với Đông Phương Tuyết thì cúp máy.  
 
Trong phòng làm việc của mình, anh ngả lưng trên ghế, bộ dạng vô cùng thư thái, chỉ là không để anh thư thái được lâu, điện thoại lại đổ chuông, lần này là Cố Vân Sơn gọi đến.  
 
“Có việc gì vậy bố?”  
 
“Thiên Tiếu à, xảy ra chuyện lớn rồi”, Cố Vân Sơn lo lắng nói.  
 
“Chuyện gì lớn ạ?”, Long Thiên Tiếu hỏi.  
 
“Nhà họ Vương truyền lời đến, bảo cậu trưa ngày mai phải quỳ ở quảng trường trung tâm xin lỗi nhà họ Vương, còn muốn, còn muốn…”  
 
Cố Vân Sơn nói đến đây thì có chút khó mở miệng. Nhà họ Vương này ra yêu cầu như vậy chẳng qua chỉ là muốn sỉ nhục Long Thiên Tiếu. Nhưng mà cho dù thế nào đi nữa thì yêu cầu như vậy thật quá đáng. Nhà họ Vương này thật sự nghĩ bọn họ là gia tộc lớn mạnh duy nhất ở thành phố Lâm Giang sao?  
 
“Bố, con biết hết rồi”, Long Thiên Tiếu bình tĩnh nói.  
 
“Nếu cậu đã biết thì mau nghĩ cách đi, tìm những người bạn của cậu, xem xem bọn họ có thể giúp được gì không? Nếu như thật sự không được thì mau đưa Tiểu Tịch và Tuyết Cầm rời khỏi thành phố Lâm Giang, đi càng xa càng tốt. Nhà họ Vương không dễ chọc đâu, cậu khiến cậu ba nhà họ thành ra như thế, bọn họ chắc chắn sẽ không chịu để yên đâu”, Cố Vân Sơn vô cùng lo lắng nói.  
 
“Bố cứ yên tâm, con đã chuẩn bị hết rồi. Nhà họ Vương đối phó người khác thì có thể nhưng đối phó với con thì không có cửa đâu. Nếu như bọn họ đã lạm dụng quyền thế để ra tay với Tuyết Cầm thì con sẽ không để bọn họ được chết dễ dàng”, Long Thiên Tiếu nói với giọng lạnh lùng.  
 
“Cái này, tuy rằng tôi không biết cậu có bao nhiêu quan hệ bạn bè, nhưng tôi vẫn phải khuyên cậu nên cẩn thận, nhà họ Vương này không đơn giản”, Cố Vân Sơn lại nói.  
 
“Người ngày mai phải quỳ gối xin lỗi không phải con mà là Vương Mộng Sinh. Ông ta không chỉ phải quỳ xuống xin lỗi, nếu ông ta không đồng ý làm những việc này thì nhà họ Vương cứ chờ bị tiêu diệt đi!”  
 
Long Thiên Tiếu vô cùng tự tin nói. Cố Vân Sơn nghe thấy vậy thì trong lòng có chút kinh ngạc. Nhà họ Vương là gia tộc hàng đầu ở thành phố Lâm Giang, gây dựng ở thành phố Lâm Giang nhiều năm, có thể nói là thâm căn cố đế.  
 
Muốn lật đổ một gia tộc nào có dễ dàng đến thế?  
 
Tuy rằng lời Long Thiên Tiếu nói vô cùng đơn giản nhưng Cố Vân Sơn vẫn cảm thấy khó tin.  
 
“Dù sao thì cậu hãy nghĩ xa hơn về tương lai, bây giờ không chỉ có mình cậu, còn có Tuyết Cầm, còn có con cái”, Cố Vân Sơn tiếp tục dặn dò.  
 
“Bố cứ yên tâm ạ, trong lòng con tự có tính toán”, Long Thiên Tiếu nói.  
 
“Được, cậu nói như vậy thì tôi yên tâm rồi, nếu thật sự không được thì cũng không cần cố gồng mình”.  
 
Cố Vân Sơn dặn dò câu cuối cùng. Sau khi hai người tạm biệt, Long Thiên Tiếu liền cúp điện thoại. Cúp điện thoại xong, Long Thiên Tiếu nhìn thời gian, anh đặt đồng hồ báo thức sau đó đi vào phòng nghỉ, nằm trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi.  
 
Giờ phút này Long Thiên Tiếu đang ngủ một cách yên lành thì bên ngoài thành phố Lâm Giang lại đang sôi sục như mạch nước ngầm đang cuộn trào.  
 
Tin tức ông cụ nhà họ Vương yêu cầu Long Thiên Tiếu quỳ đã truyền đi khắp thành phố Lâm Giang. Lúc đầu mọi người không biết Long Thiên Tiếu là ai nhưng dần dần, mọi người thảo luận nhiều hơn và tất cả đều nhớ tới đám cưới chấn động toàn thành phố Lâm Giang cách đây 5 năm.  
 
Nguyên một buổi chiểu, người con rể dẫn theo con gái cưới vợ lần hai vào năm năm trước chợt quay về trong kí ức của mọi người, trở thành câu chuyện cười cho mọi người trong lúc trà dư tửu hậu.  
 
Tất cả mọi người đều mong mỏi đến quảng trường trung tâm vào trưa mai, đến lúc đó, người con rể vô dụng sẽ quỳ ở quảng trường trung tâm hay ông cụ nhà họ Vương sẽ treo cổ ở đó?  
 
“Cố Tuyết Cầm, không xong rồi, chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn rồi”.  
 
Cố Tuyết Cầm đang làm việc ở trong phòng, Sở Uyển Tình hớt ha hớt hải chạy tới kêu to, theo sau cô ấy còn có một người, người đó chính là Lương Giai.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của truyenazzmoi.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website truyenazzmoi.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!