"Cái này ấy mà, chị Tuyết Cầm, em nói với chị, người này không đơn giản!"
Tần Tiểu Manh vừa lái xe vừa nói, khi nói ra lời này, cô nhìn Long Thiên Tiếu qua kính chiếu hậu, chỉ thấy Long Thiên Tiếu đang dựa vào ghế sau nhắm mắt lại, như là đang nghỉ ngơi.
"Ông chú kì quái, cháu có thể nói chứ? Thật không hiểu nổi vợ chồng nhà chú, giữa vợ chồng mà còn thần thần bí bí như vậy".
Tần Tiểu Manh có chút u oán nói.
"Tùy cháu, cháu biết gì thì nói đấy là được".
Long Thiên Tiếu mở mắt ra, nhàn nhạt nói.
"Chị Tuyết Cầm, em kể cho chị nghe nhé, ở thành phố Lâm Giang, ngoài những gia tộc lớn ở trên mặt đất, còn có những thế lực khác ở dưới mặt đất, nói bọn họ là thế lực ở dưới mặt đất, không phải là bởi vì bọn họ sống ở dưới đất, mà là bởi vì ngành công nghiệp bọn họ làm là ngành công nghiệp xám, cho nên chúng ta thường gọi là thế lực ngầm thành phố Lâm Giang".
Tần Tiểu Manh chậm rãi nói, thật ra, cô biết những thứ này từ chỗ Lục Thanh Dao.
Bố cô bảo vệ cô rất chặt chẽ, thậm chí rất ít khi cho cô đến quán bar, chứ đừng nói là tiếp xúc tìm hiểu về thế lực ngầm thành phố Lâm Giang.
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm cũng không ngạc nhiên lắm, mỗi nơi đều có một số thế lực không tồn tại ở ngoài ánh sáng, các ngành các nghề trắng đen lẫn lộn đều có.
"Có bốn thế lực ngầm chính ở thành phố Lâm Giang chúng ta, Lôi Hổ này là một trong số đó, hắn ta chiếm giữ địa bàn Đông Thành, chủ yếu kinh doanh đấu trường quyền anh dưới lòng đất, võ quán v.v. Hắn ta có hàng chục ngàn tên thuộc hạ, mặc dù sức mạnh đứng cuối trong bốn thế lực lớn, nhưng cũng không nên coi thường".
Tần Tiểu Manh lại thản nhiên nói.
"Có hàng chục ngàn thuộc hạ?"
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm có chút kinh hãi nói.
"Đúng thế, tuy nhiên, bây giờ đều là người của ông chú kì quái rồi. Đám người bọn họ chỉ khuất phục trước kẻ mạnh hơn mình, một mình ông chú kì quái đánh bại tất cả cao thủ cốt cán của bọn họ, cho nên, bọn họ không thể không phục".
Tần Tiểu Manh lại giải thích. Nghe được những lời này, trong lòng Cố Tuyết Cầm lại càng thêm nghi ngờ, cô không biết Long Thiên Tiếu muốn làm gì, khống chế đám người này có thể làm được rất nhiều chuyện, nghe những gì bọn họ nói trong võ quán ban nãy, bản đồ của Long Thiên Tiếu không nhỏ.
Mặc dù trong lòng có nghi ngờ, nhưng Cố Tuyết Cầm không hỏi ra, cô biết đây không phải là lúc để hỏi.
Võ quán Thiên Đạo, trong một phòng họp rộng rãi.
Võ quán Thiên Đạo là võ quán lớn nhất ở thành phố Lâm Giang với trang thiết bị tiên tiến nhất, trình độ võ sư cũng cao nhất và trang bị phần cứng tốt nhất.
"Những người có thể xuất hiện trong phòng họp ngày hôm nay là những người mà Lôi Hổ tôi có thể tin tưởng".
Lôi Hổ đứng dậy, nhìn vào tám chín người đang ngồi, sau đó hắn ta bình tĩnh nói.
"Đại ca, anh Long vừa mới đi, anh kêu bọn em tới đây là có chuyện gì sao?"
Lúc này, có người hỏi.
"Tôi nghĩ đại ca đầu hàng trước anh Long đó là giả, Đông Thành vẫn là Đông Thành, Đông Thành vẫn do chúng ta làm chủ".
Lại có người phỏng đoán.
"Sai rồi. Việc tôi đầu hàng trước anh Long là thật. Anh Long có sức mạnh kinh người, hơn nữa tôi cũng không phải là đối thủ của anh ta. Quan trọng nhất là, tôi cảm thấy, nếu đi theo anh Long, chúng ta có thể thu được rất nhiều lợi ích".
Nghe thấy vậy, Lôi Hổ lạnh lùng nói.
"Đại ca, lời này là sao?"
Cao Bá hỏi.
"Trước khi về anh Long truyền cho tôi một bộ phương pháp thở, nghe nói phương pháp này có thể nhanh chóng phục hồi chấn thương, dùng lâu còn có thể gia tăng sức mạnh".
Lôi Hổ nói đúng sự thật.
"Có phương pháp thần kì vậy sao? Cũng khó tin quá, tôi chỉ thấy phương pháp này trong các bộ phim truyền hình mà thôi".
"Đúng đó, khó tin quá, đại ca, nếu anh đã học được rồi, anh cảm thấy có tác dụng không?"
"Nếu thật sự có phương pháp huyền diệu như vậy, quả thật sẽ giúp ích rất nhiều cho việc củng cố thực lực của Đông Thành chúng ta".
Mọi người nghe xong đều đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy rất khó tin.
"Mới đầu, tôi cũng có suy nghĩ như các cậu. Nhưng sau khi dùng phương pháp anh Long nói, tôi cảm thấy khí huyết trong người mình trơn tru hơn rất nhiều, tư tưởng thông suốt, thậm chí còn tỉnh cả rượu, có thể thấy, cách này quả thực rất tốt. Thế giới rộng lớn, mọi thứ kì lạ đều có, chúng ta chưa từng thấy qua, chỉ có thể chứng minh rằng tầm nhìn của chúng ta quá hạn hẹp".
Lôi Hổ không nhanh không chậm giải thích.
"Thần kỳ vậy!"
"Đại ca có thể dạy bọn em không?"
"Nếu bọn em học được, nói không chừng sức mạnh cũng có thể tăng lên một hai cấp!"
Vừa nghe được lời này, đám người nhất thời trở nên kích động, bọn họ đều là võ sĩ hàng đầu, đến trình độ này rồi, bọn họ đang đau đầu vì không có cách nào để nâng cao thực lực, nếu như những gì Lôi Hổ nói là thật, vậy thì vẫn có thể coi đây là một con đường mới.
"Tôi kêu các cậu ở lại, đương nhiên là có ý định truyền dạy cho các cậu rồi. Nhưng bây giờ không phải là lúc, tôi sẽ dạy vào lúc khác. Các cậu đều là người tôi tín nhiệm, về những chuyện này, tôi không hy vọng các cậu rêu rao, làm lộ ra bên ngoài".
Lôi Hổ lãnh đạm nói.
"Đó là chắc chắn rồi, anh cả đối xử với bọn em như thế nào, bọn em biết rất rõ".
"Đúng vậy, đại ca cứ yên tâm".
Nghe thấy thế, đám người tôi một câu anh một câu.
"Tôi gọi các cậu đến còn có chuyện khác".
Lôi Hổ lại nói.
"Đại ca, có chuyện gì anh cứ nói".
Đám người ào ào lên tiếng.
"Mọi người có còn nhớ Cao Bá nhặt được gì dưới xác tên sát thủ ngoại quốc đó không?"
Lôi Hổ đặt câu hỏi.
"Cúc áo?"
Đám người đáp.
"Không sai, là cúc áo! Hơn nữa đó là một chiếc cúc áo rất đặc biệt, sau đó, tôi đã nhờ người điều tra nguồn gốc của chiếc cúc áo này, phát hiện ra rằng, căn bản không thể tìm thấy một chiếc cúc áo như vậy ở thành phố Lâm Giang".
Lôi Hổ lạnh giọng nói.
"Sao thế, đại ca?"
Đám người có chút ngờ vực hỏi.
"Tôi đã tìm thấy chủ nhân của chiếc cúc đó".
Lôi Hổ liếc nhìn đám người, nói bằng giọng điệu lạnh như băng.
"Cái gì, là ai? Anh đã tìm được chủ nhân của chiếc cúc, chẳng phải là đã tìm được người giết tên sát thủ ngoại quốc đó sao?"
"Rốt cuộc là sự tồn tại kinh khủng tới mức nào mới có thể giết chết tên sát thủ đó?"
Nghe xong, đám người có chút khó tin nói.
"Có phải là đại ca thấy trên người anh Long cũng có một chiếc cúc giống vậy không?"
Lúc này, Hắc Lang không nói gì đột nhiên lên tiếng nói trúng trọng điểm.
"Sao tôi không nghĩ tới nhỉ?"
Đám người dường như đột nhiên bị điểm huyệt vậy, bọn họ đều hít một ngụm khí lạnh, như ở trong mộng mới tỉnh.
"Tên nhóc Hắc Lang nói không sai, quả thực tôi đã nhìn thấy chiếc cúc áo giống hệt trên người anh Long".
Lôi Hổ tán thưởng nói. Quả nhiên Hắc Lang khác với đại đa số mọi người ở đây, bất kì lúc nào, Hắc Lang đều có thể bình tĩnh vững vàng, suy nghĩ chín chắn.
"Đại ca, không phải trước đây anh nói gai sắt trên người tên sát thủ ngoại quốc đó là gai rồng à? Gai rồng là thứ riêng có của đại nhân Long Vương, vậy chẳng phải nói là, anh Long chính là đại nhân Long Vương sao?"
Đầu óc Cao Bá quay cuồng, một ý tưởng táo bạo xuất hiện.