"Tôi sẽ sử dụng một số kỹ thuật xoa bóp để kích thích các huyệt đạo đặc biệt, có thể thay đổi trạng thái cơ thể. Cô đang ở trong trạng thái này, bây giờ cô nên đi tắm, tắm xong sẽ thấy thoải mái".
Long Thiên Tiếu dừng lại, nói với Cố Tuyết Cầm.
"Ừm, giờ tôi đi".
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm nói.
"Nhớ phải tắm nước nóng đấy nhé, không được tắm nước lạnh".
Long Thiên Tiếu nói.
"Ok, tôi biết rồi".
Cố Tuyết Cầm đi vào phòng tắm, sau khi cô vào phòng tắm, Long Thiên Tiếu nhìn vào tay mình, khi ấn tay vào, một luồng khí thấp thoáng hiện ra, anh liếc nhìn rồi thu về.
"Để khôi phục hoàn toàn, e rằng sẽ mất một khoảng thời gian rất dài rất dài. Có lẽ cần phải có sự hỗ trợ đặc biệt mới có thể đẩy nhanh tiến độ phục hồi".
Long Thiên Tiếu tự lẩm bẩm.
Hồi lâu sau, cuối cùng Cố Tuyết Cầm cũng bước ra khỏi phòng tắm, mặt cô hơi đỏ lên, trên người mặc áo choàng tắm, mái tóc ướt sũng.
"Không biết tại sao, tôi cảm thấy cơ thể mình hôm nay rất bẩn, tôi đã tắm ra rất nhiều thứ bẩn. Tuy nhiên, tôi cảm thấy rất thoải mái và tôi thấy rằng cơ thể mình nhẹ nhõm hơn nhiều so với trước đó".
Cố Tuyết Cầm ngồi trước bàn trang điểm, tùy ý để Long Thiên Tiếu giúp mình chải đầu sấy tóc, cô có chút nghi ngờ nói.
"Có lẽ là do kỹ thuật xoa bóp của tôi?"
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu chỉ nhàn nhạt nói, rốt cuộc là tại sao, thật ra trong lòng anh rất rõ.
"Ừm, tôi cũng cảm thấy như vậy. Dựa vào tay nghề của anh, mở một tiệm mát xa cũng kiếm được kha khá tiền đó".
Cố Tuyết Cầm khen ngợi, kỹ thuật xoa bóp của Long Thiên Tiếu quả thực rất đặc biệt.
"Nói thì nói vậy thôi, tôi vẫn cảm thấy làm bảo vệ tốt hơn".
Long Thiên Tiếu lãnh đạm nói.
"Làm gì có bảo vệ nào được lương cao như anh, Tần Viễn Lâm thật hào phóng, thuê một nhân viên bảo vệ, một tháng 100 ngàn tệ, ông ấy nhiều tiền đến nỗi không có chỗ nào tiêu hả".
Cố Tuyết Cầm có chút cạn lời nói.
"Không phải là ông ấy nhiều tiền đến nỗi không có chỗ nào tiêu, khoản tiền này ông ấy chi ra cũng rất có lời đó".
Nghe thấy thế, Long Thiên Tiếu cũng nói.
"Được rồi! Quả thực là có lời".
Cố Tuyết Cầm mỉm cười ngọt ngào trước gương. Cô là một người nhìn bề ngoài trông khá lạnh lùng, rất khó để lộ ra nụ cười như vậy, cho nên, Long Thiên Tiếu nhìn đến nỗi ngây ngốc.
"Anh nhìn gì?"
Xuyên qua gương, Cố Tuyết Cầm thấy Long Thiên Tiếu đang nhìn mình nên hỏi.
"Không có gì, tôi chỉ thấy đẹp thôi".
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu chỉ thản nhiên nói, nói xong, anh lại cúi đầu tiếp tục làm việc của mình.
"Nói năng ngọt xớt".
Cố Tuyết Cầm có chút khinh thường nói, nhưng trong lòng cô lại rất ngọt ngào, trên mặt hơi ửng hồng.
Trong mấy ngày tiếp theo, thời gian dần dần trôi đi, chẳng mấy chốc đã đến thứ sáu, thứ bảy tới là sinh nhật Cố Tuyết Cầm, Sở Uyển Tình sợ Long Thiên Tiếu quên một chuyện quan trọng như vậy, cho nên cô ấy đã nhiều lần nhắc nhở Long Thiên Tiếu.
"Mai tôi ra ngoài có chút chuyện, chắc trưa không ăn cơm ở nhà đâu".
Khi chuẩn bị đi ngủ, Long Thiên Tiếu nói với Cố Tuyết Cầm.
"Có chuyện gì thế?"
Cố Tuyết Cầm dựa vào Long Thiên Tiếu, hỏi.
"Cô muốn biết à?"
Nghe thấy thế, Long Thiên Tiếu chỉ mỉm cười hỏi.
"Lẽ nào không thể để cho tôi biết sao?"
Cố Tuyết Cầm hỏi.
"Nếu muốn đi, cô cũng có thể đi cùng tôi. Tuy nhiên, chắc chắn Tiểu Tịch không để cho cô đi theo đâu".
Long Thiên Tiếu liếc nhìn Cố Tuyết Cầm, sau đó nói.
"Rốt cuộc có chuyện gì mà thần bí thế?"
Thấy Long Thiên Tiếu nói như vậy, Cố Tuyết Cầm càng thêm tò mò.
"Đi đấu võ với bạn ấy mà".
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.
"Trận đấu này có tính sát thương không?"
Cố Tuyết Cầm có chút lo lắng nói.
"Khả năng là có, nhưng người bị thương, chắc chắn không phải là tôi".
Long Thiên Tiếu mỉm cười nói.
"Nếu có bất kì nguy hiểm gì, anh không được đi".
Cố Tuyết Cầm vô cùng cường thế nói.
"Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, cô yên tâm, ở thành phố Lâm Giang, đến hiện tại vẫn chưa tìm được đối thủ của tôi".
Long Thiên Tiếu tự tin nói.
"Vậy tôi cũng muốn đi, đưa Tiểu Tịch đến chỗ bác trai bác gái, nhờ hai bác chăm sóc nó là được, con bé này, chỉ cần có đồ ăn, thế nào con bé cũng đồng ý".
Cơ thể Cố Tuyết Cầm dựa sát vào Long Thiên Tiếu, sau đó nói.
"Ok, đều nghe theo cô".
Nghe được lời này, Long Thiên Tiếu lãnh đạm nói. Nói xong, anh liền tắt đèn rồi chui vào chăn.
"Tôi là gì của anh, tại sao anh nghe theo tôi?"
Cố Tuyết Cầm cũng nằm xuống, cô ôm lấy cánh tay Long Thiên Tiếu hỏi.
"Không phải là vợ sao?"
Long Thiên Tiếu sửng sốt một lúc, sau đó hỏi.
"Anh nói đi?"
Cố Tuyết Cầm có chút cạn lời nói.
"Chẳng thế à".
Long Thiên Tiếu đáp.
"Phốc, anh có biết kiểu đàn ông như anh, trên mạng gọi là gì không?"
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm tức giận nói.
"Gọi là gì?"
Long Thiên Tiếu hỏi.
"Gọi là trai thẳng, nói chuyện làm việc quá mức thẳng thắn, không biết lãng mạn được gọi là trai thẳng".
Cố Tuyết Cầm giải thích.
"Được rồi!"
Long Thiên Tiếu chỉ đáp lại một tiếng, tính cách của anh quả thực có chút thẳng thắn.
Cũng vào đúng lúc này, Cố Tuyết Cầm cố ý di chuyển thân thể, tiến sát vào bên tai Long Thiên Tiếu, khoảng cách giữa hai người rất gần, hơi nóng từ hơi thở của Cố Tuyết Cầm phả vào bên tai Long Thiên Tiếu.
"Cô làm gì đó?"
Long Thiên Tiếu hỏi.
"Anh nói xem?"
Cố Tuyết Cầm mang theo vẻ tà mị nói, Long Thiên Tiếu có thể cảm nhận được thân thể tinh xảo tuyệt mĩ của cô, anh có chút khó xử, bản năng rục rịch vẫn ẩn dấu trong cơ thể. Cố Tuyết Cầm cũng không phải là một người phụ nữ không có sức hấp dẫn, ngược lại, cô là một người rất có sức hấp dẫn.
Có một cô gái xinh đẹp gợi cảm như vậy ngủ bên cạnh, hơn nữa cô còn trêu đùa, khiêu khích như này, đổi lại là ai cũng không thể chịu được.
Cũng vào đúng lúc này, Cố Tuyết Cầm cảm thấy có một bàn tay to lớn ôm lấy eo cô, thân thể cô ngày càng dán chặt vào Long Thiên Tiếu, thậm chí cô còn cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của anh.
"Anh anh làm gì đó?"
Sự chủ động của Long Thiên Tiếu khiến Cố Tuyết Cầm có chút khẩn trương, tim cô bỗng đập thình thịch, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng, cô vô cùng lo lắng, cô chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như vậy.
"Cô nói xem?"
Long Thiên Tiếu ăn miếng trả miếng.
"Anh!"
Cố Tuyết Cầm không biết phải làm sao, cô nhận ra rằng dường như mình đang đùa với lửa. Mặc dù cô cũng biết đây là chuyện rất bình thường giữa vợ chồng, nhưng lúc này cô lại hoang mang bối rối, thậm chí có chút sợ hãi.
Long Thiên Tiếu không để ý đến lời nói của Cố Tuyết Cầm, anh vùi mặt vào cổ cô, ngửi được hương thơm say đắm trên cơ thể cô, anh có chút mê mẩn.
"Cô rất hồi hộp sao?"
Dưới ngọn đèn ngủ mờ ảo, Long Thiên Tiếu nhìn vào Cố Tuyết Cầm, anh cười một cách tinh nghịch.
"Đâu có đâu, chỉ là tôi, tôi vẫn chưa sẵn sàng".
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm có chút chột dạ nói.