"Về điều này, chúng tôi biết một số thông tin liên quan và đã có một số phỏng đoán nhất định, nhưng trước mắt vẫn chưa thể chắc chắn. Hiện tại chúng tôi cũng đang thông qua các phương tiện khác nhau, các chứng cứ liên quan để cố gắng xác định danh tính của vị cao thủ thần bí này".
Nghe thấy vậy, Trần Hướng Thiên nói.
"Được rồi, cảm ơn ông Trần đã nhận lời phỏng vấn của chúng tôi, tiếp theo xin trở lại trường quay trực tiếp".
Phóng viên chỉ đơn giản nói một câu.
"Tiếp theo vẫn là tin tức liên quan đến vụ việc lần này. Chiến khu Nam Cảnh đã tiến hành các hoạt động săn lùng liên minh sát thủ đang thực hiện nhiệm vụ xung quanh biên giới Nam Cảnh để trả thù cho các hành vi gây hấn của liên minh sát thủ, trước mắt hành động đã được thực hiện trên biên giới phía Đông Nam, chúng ta xem qua một chút về bản tin phỏng vấn liên quan nhé".
Người dẫn chương trình vẫn nở một nụ cười ngọt ngào trên môi, ống kính chuyển sang chỗ khác.
"Sắp chiến tranh hả? Bao nhiêu năm trôi qua, em chưa từng thấy một trận chiến lớn như vậy".
Nghe xong, Long Vận Nhi liền nói.
"Thế lực ngang nhau mới gọi là chiến tranh".
Long Thiên Tiếu vừa xới cơm vừa nói.
"Xin chào người phát ngôn, xin hỏi lần này Nam Cảnh phát động chiến dịch săn lùng lớn như vậy sẽ đạt được hiệu quả gì?"
Trong bản tin, một phóng viên hỏi.
"Chiến dịch săn lùng lần này để đáp trả hành vi gây hấn của liên minh sát thủ. Chúng tôi không quan tâm đến lời tuyên bố của tên sát thủ đó đại diện cho liên minh sát thủ hay là đại diện cho riêng hắn, xét theo tác động thực tế, chúng tôi quyết định thực hiện chiến dịch lần này. Về phần hiệu quả mong đợi mà anh hỏi, tôi có thể chắc chắn nói rằng, không có hiệu quả mong đợi. Mục tiêu của chúng tôi là, bất luận xung quanh biên giới phía Nam có bao nhiêu thành viên của liên minh sát thủ, chúng tôi đều sẽ trực tiếp đánh chết, trực tiếp dọn sạch tất cả".
Người phát ngôn là một người đàn ông trung niên với vẻ mặt rất nghiêm túc, ông ta nói bằng giọng điệu lạnh lùng.
"Xét theo thao tác không khác biệt của hành động lần này, bị nghi ngờ chất vấn đến từ chủ nghĩa nhân đạo, ông nghĩ gì về điều này?"
Phóng viên lại nói.
"Người của liên minh sát thủ tàn sát người vô tội, ra tay với người già, phụ nữ và trẻ em trên đất Đại Hạ chúng ta, xin hỏi như vậy là nhân đạo sao?"
Nghe được lời này, người phát ngôn lạnh lùng hỏi ngược lại.
"Đương nhiên là vô nhân đạo rồi".
Phóng viên trả lời gần như theo bản năng.
"Nếu đã là vô nhân đạo, tại sao chúng ta phải dùng nhân đạo để đối đãi với bọn vô nhân đạo chứ?"
Người phát ngôn lại hỏi.
"Uh uh".
Phóng viên nhất thời cứng họng, anh ta thực sự không thể phản bác.
"Ngôn từ thật sắc bén, em rất thích xem tin tức từ chiến khu Nam Cảnh, em cảm thấy họ đều là những người chính trực, mạnh mẽ, lạnh lùng nghiêm nghị".
Long Vận Nhi vừa xem tin tức vừa đánh giá chân thành, trên mặt cô mang theo vẻ sùng bái.
"Đợi khi nào lớn, em muốn trở thành người như vậy".
Nghe thấy thế, Long Tiểu Tịch luyên thuyên nói.
"Thôi dẹp đi, con gái con lứa như em, đánh trận sẽ chết người mất".
Cố Tuyết Cầm cạn lời nói.
"Thưa người phát ngôn, nghe nói lần này phát động chiến dịch săn lùng lớn như vậy vì các nạn nhân là trẻ mồ côi con của các chiến sĩ Nam Cảnh, trên phương diện này, có những ý kiến nghi ngờ vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp đối với hành động của các ông, xin hỏi ông có cách giải thích như thế nào?"
Lại có phóng viên hỏi.
"Tôi mong các bạn phóng viên đừng nhắc đến chuyện nghi ngờ với tôi nữa, Nam Cảnh chúng tôi làm việc, từ trước đến nay không sợ ai nghi ngờ, cũng không cần ai nghi ngờ, những người cầm bút được tùy thích, thích viết gì thì viết nấy, còn chúng tôi thì không quan tâm tới bọn họ. Đối với câu hỏi mà anh đưa ra, tôi vẫn sẽ trả lời. Nghi ngờ không sai, đúng, chúng tôi vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp, người bị hại là một cụ già và một bé gái, đầu tiên, bọn họ là người Đại Hạ, chúng tôi có nghĩa vụ bảo vệ bọn họ, đây là lý do cốt lõi cho chiến dịch lần này. Thứ hai, con của chiến sĩ chiến khu Nam Cảnh tôi phải chịu tổn hại, lẽ nào chúng tôi không nên trả thù gấp bội sao? Nếu các vị đang ngồi đây phải chịu hành vi xâm phạm bất hợp pháp, với tư cách là con dân Đại Hạ, dưới sự bảo vệ của chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ thực hiện các biện pháp như vậy".
Người phát ngôn nói bằng giọng điệu đanh thép.
Vừa dứt lời, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, sau đó ống kính lại trở về trường quay trực tiếp.
"5 năm trước, trong chiến tranh Nam Cảnh, không biết có bao nhiêu chiến sĩ đã anh dũng hy sinh, bỏ lại không biết bao nhiêu đứa trẻ mồ côi, góa phụ khắp nơi trên rải đất Nam Cảnh. Đến nay, khi con cái, bố mẹ của bọn họ bị xâm phạm, chiến khu Nam Cảnh đã phát động chiến dịch lôi đình để an ủi những người đã khuất. Tiếp theo, tôi muốn kể câu chuyện về một người lính ở Nam Cảnh. Mới đây, bảo tàng liệt sĩ Đế Quốc đã nhận được di vật của chiến sĩ đã hy sinh, đó là một bức huyết thư".
"Trên huyết thư viết: Đông Khấu lộng hành, chiếm lãnh thổ của ta, tàn phá quê hương, giết hại đồng bào ta. Đất nước gặp khó khăn, đàn ông sức dài vai rộng phải có trách nhiệm bảo vệ tổ quốc. Nay chết trên chiến trường, chết cũng không tiếc, chỉ lo mẹ già không ai phụng dưỡng. Ở ranh giới giữa sự sống và cái chết, tôi để lại mấy lời này. Nếu ai có duyên thấy được, xin nhờ chuyển mấy lời này cho mẹ già ở quê: Con chết vì tổ quốc, không hổ thẹn với lòng, xin mẹ đừng đau buồn mà hãy vui vẻ sống tiếp”.
"Sau khi công bố bức huyết thư, nó đã gây xôn xao dư luận, từng nằm trong bảng hotsearch, cảm động muôn vàn cư dân mạng".
Người dẫn chương trình nói, ống kính lại quay về trường quay trực tiếp.
"Đại Hạ mênh mông rộng lớn, hào kiệt nhiều vô kể! Khi đất nước gặp khó khăn cũng là lúc xuất hiện tầng tầng lớp lớp anh hùng, vô số nghĩa sĩ anh dũng hưởng ứng, dùng cây cỏ làm vũ khí, dùng máu thịt làm bức tường thành bảo vệ quê hương Đại Hạ, chính bởi vì có những con người như vậy, chúng ta mới có thể tận hưởng cuộc sống an cư lạc nghiệp như ngày hôm nay".
Giọng nói của người dẫn chương trình có sức lan tỏa đến hàng triệu trái tim.
Cố Tuyết Cầm ở một bên xem bản tin lại có chút kinh ngạc, cô đã từng thấy bức huyết thứ này, không ngờ rằng Long Thiên Tiếu lại đặt bức huyết thư vào bảo tàng liệt sĩ Đế Quốc, thật sự không dễ dàng gì, nếu không có quan hệ nhất định, căn bản không thể làm được.
Hy vọng cô bé mập có thể tìm được gia đình! Trong lòng Cố Tuyết Cầm có chút cảm động, có một số người chết rồi, nhưng vẫn còn sống, có một người đang sống nhưng lại như đã chết.
Vẻ mặt của Long Thiên Tiếu lại khá bình tĩnh, anh không ngờ Lâm Hi làm tốt như vậy, người thân của cô bé mập thật sự có thể xem được bản tin này.
Sau khi ăn xong, Long Thiên Tiếu rất tự giác đi rửa bát.
Về phần việc nhà, có lúc Cố Tuyết Cầm làm, có lúc Long Thiên Tiếu làm, có lúc hai người cùng làm, có lúc Long Vận Nhi làm, Long Tiểu Tịch vào làm cùng.
Dù sao, khi mọi người cùng chung sống đều có ý thức tự giác, không ai lười biếng đùn đẩy cho nhau.
Đối với phương thức chung sống của anh trai và chị dâu, Long Vận Nhi vô cùng ngưỡng mộ, cuộc sống không thể thiếu chất xúc tác củi gạo dầu muối, tìm kiếm niềm vui cuộc sống và sự cân bằng trong đó, có lẽ đây là dáng vẻ mà tình yêu nên có.