"Cao thủ vô danh huyết tế vong hồn vô tội ở Tây Thành, đụng chạm vào Đại Hạ chúng ta, thế nào cũng phải giết chết, thân phận sát thủ hành hung ở vùng ngoại ô Tây Thành, chữ trên cổng thành cổ Tây Thành! Những cụm từ này đều lên hotsearch rồi!"
Cố Tuyết Cầm nhìn điện thoại, thản nhiên nói.
“Xin chào quý vị khán giả, những gì các bạn đang nhìn thấy là cổng thành cổ Tây Thành thành phố Lâm Giang, đêm ngày hôm qua chúng tôi phát hiện một thi thể nam giới treo cổ trên cổng thành! Thông qua xác nhận từ phía cảnh sát, danh tính của người chết chính là sát thủ hành hung ở vùng ngoại ô Tây Thành trước đó, trước khi sát thủ này tiến vào Đại Hạ, đã tuyên bố sẽ biến Đại Hạ thành thiên đường của lính đánh thuê và sát thủ. Trong mắt dân thường, sự xuất hiện của hắn ta là do có người cố ý gài vào. Một người như vậy, sáng sớm hôm nay lại bị phát hiện treo cổ ở đây”.
"Buổi sáng, một vài người dân đã phẫn nộ chạy đến đây, ném trứng gà và rau trong tay lên người sát thủ này, phát tiết hết sự phẫn nộ từ tận sâu đáy lòng ra. Đối với hành vi không có lý trí này, phóng viên chỉ muốn nói một câu: Làm tốt lắm”.
"Từ trước đến nay, người dân Đại Hạ luôn yêu chuộng hòa bình, trân trọng cuộc sống hòa bình không đến được dễ dàng. Nhưng có một số phần tử lại nhìn không quen dáng vẻ an cư lạc nghiệp của chúng ta, muốn kéo chúng ra khỏi chúng ta. Bọn chúng mang theo ác ý mà đến, các anh hùng cái thế Đại Hạ chúng ta, hãy để hắn ta có đến mà không thể đi”.
Trên bảng tin trên TV, phóng viên nói một cách chậm rãi, giới thiệu tình trạng ở hiện trường.
"Thật là tức giận mà. Ông lão kia bị giết, còn để lại một cháu gái đáng thương kia, nhìn vậy thôi, lòng em khó chịu muốn chết”.
Long Vận Nhi nhìn bảng tin trên TV, có chút cảm khái nói, Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng chỉ cúi đầu ăn đồ ăn, giống như không quan tâm truyện trước mắt lắm. Cố Tuyết Cầm nhìn Long Thiên Tiếu, trong ánh mắt ẩn chứa một tia khác lạ.
"Anh xem chữ trên trụ đá này đi, chữ này hot rồi”.
Lúc này, Cố Tuyết Cầm đặt điện thoại của mình lên trước mặt Long Thiên Tiếu, nói với Long Thiên Tiếu.
Long Thiên Tiếu nhìn nét chữ sâu vào đá ba phân trên trụ đá này, chỉ chớp chớp mắt.
"Chữ này thế nào?"
Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút ngơ ngác nói.
"Hot rồi”.
Cố Tuyết Cầm thản nhiên nói.
"Làm cách nào mà hot được?"
Long Thiên Tiếu nghe vậy, bật cười khanh khách nói.
"Anh, do anh không biết thôi, những chữ này được mấy người thư pháp gia sùng bái, còn nói bút pháp thư pháp tốt hiếm thấy, nếu như đem ra ngoài bán đấu giá ít nhất đáng giá hơn mấy trăm đến mấy chục triệu tệ đó”.
Long Vận Nhi nghe vậy, chậm rãi nói.
"Khoa trương như vậy ư, chữ này chắc là dùng dao găm khắc lên nhỉ, sâu vào đá ba phân”.
Long Thiên Tiếu có chút khó hiểu, sao anh lại không phát hiện ra chữ mình đáng giá như vậy nhỉ?
"Dùng dao găm khắc lên thì đã làm sao, anh xem đi, đây chính là nét chữ sâu vào đá ba phân, nếu không phải là cao thủ thì không làm được đâu. Quan trọng hơn là mấy người thư pháp gia đều cảm thấy trình độ nghệ thuật của những chữ này rất cao, rất đáng tiền”.
Long Vận Nhi lại là thản nhiên nói.
"Quả thật là rất đẹp”.
Long Thiên Tiếu nhìn một hồi rồi nói, anh thật sự không thể không biết xấu hổ mà tán thưởng bản thân nhiều hơn nữa.
"Đối với anh mà nói thì là đẹp, nhưng trong mắt nghệ thuật gia thì không đơn giản là đẹp không thôi, mà là nghệ thuật”.
Long Vận Nhi lại trịnh trọng nói.
"Được rồi!"
Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ thản nhiên nói.
Sau khi ăn sáng xong, Long Thiên Tiếu đưa Long Tiểu Tịch đến trường mẫu giáo, sau đó mới đưa Cố Tuyết Cầm đến tập đoàn Cố thị.
Lúc xe của anh dừng lại bên dưới tập đoàn Cố thị, điện thoại trên người bỗng nhiên vang lên, anh nhìn màn hình hiển thị trên điện thoại, là Trần Hướng Thiên gọi tới.
"Chuyện gì?"
Long Thiên Tiếu hỏi.
"Cậu Long, thông báo cậu một chút, tên sát thủ đó chết rồi”.
Trần Hướng Thiên nói qua điện thoại, lúc nói lời này, Trần Hướng Thiên cảm giác có phần là lạ, chuyện này vốn dĩ là Long Thiên Tiếu làm, mình lại đi thông báo thêm lần nữa, cảm giác rất kì quái.
"Tôi biết rồi”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ thản nhiên đáp lại.
"Còn có chuyện gì sao?"
Long Thiên Tiếu hỏi.
"Cậu Long, cây gai rồng trên người hắn có công khai không?"
Trần Hướng Thiên trịnh trọng nói.
"Một thật một giả, vừa thật vừa giả, thật thật giả giả. Nếu tôi để lại trên người hắn thì ông cứ công khai là được, nếu như không công khai, sẽ mang lại cảm giác cố tình giấu diếm”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy lại nói.
"Đã rõ. Nếu như không phải người để tâm thì sẽ không chú ý đến cây gai rồng này. Bây giờ tôi vẫn chưa đụng tới thi thể kia nữa, vẫn còn đang treo trên cổng thành cổ Tây Thành nữa kìa!"
Trần Hướng Thiên nghe vậy, có chút vui sướng khi người gặp họa nói.
"Đại khái là có thể đem hắn xuống rồi”.
Long Thiên Tiếu đáp lại.
"Cậu Long không gấp gáp à, không phải hắn ta rất hống hách sao? Cậu Long, cậu không thấy trên mạng xã hội có bao nhiêu người tâng bốc tên Tiếu Khắc Thác đó sao? Bọn chúng mong chờ Tiếu Khắc Thác làm loạn Đại Hạ của chúng ta, nhưng mà bọn chúng nghĩ nhiều rồi. Tôi cứ không đi nhặt xác hắn ta đấy, để hắn ta treo ở đó, làm mất mặt mặt mũi của Liên minh sát thủ kia. Cho bọn chúng biết được, Đại Hạ chúng ta không phải muốn đến là đến, muốn đi là đi đấy”.
Trần Hướng Thiên nghe vậy, ngữ khí mang theo một phần trào phúng.
"Chuyện này tùy ông, đừng để hắn ta bốc mùi là được, tôi sợ ảnh hưởng bộ mặt thành phố”.
Long Thiên Tiếu nói bằng ngữ khí vô cùng thản nhiên.
"Được, tự tôi có chừng mực. Cậu Long, cậu cứ bận việc của mình trước đi. Nếu như có gì cần hỗ trợ thì cứ đến tìm tôi ”.
Trần Hướng Thiên lại nói, sau khi chào tạm biệt nhau, Long Thiên Tiếu liền cúp điện thoại, anh đột nhiên nghĩ tới điều gì, vì thế mở wechat trên điện thoại di động, mở khung trò chuyện với Lâm Hi ra.
"Cô đã làm chuyện tối qua tôi giao cho cô chưa?”
Long Thiên Tiếu hỏi.
"Bây giờ là thời gian sau khi ăn tối ở nước ngoài, lượng truy cập mạng xã hội là nhiều nhất, tôi vừa đăng đoạn video của Tát Lạp Ngõa Đóa lên, Về phần đoạn video Tiếu Khắc Thác tử vong bây giờ sẽ đăng. Bởi vì weibo quốc tế và weibo trong nước của chúng ta không giống nhau. Vì vậy, tin tức về cái chết của Tiếu Khắc Thác vẫn chưa được xác nhận, một khi chúng ta đăng video này lên thì sẽ trở thành chứng cứ xác thực cho tin tức cái chết của Tiếu Khắc Thác”.
Lâm Hi lại trả lời lại bằng một đoạn tin nhắn thật dài.
"Tốt lắm”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ trả lời lại.
"Giờ tôi đăng đoạn video còn lại lên”.
Lâm Hi lại nói.
"Ừ. Cô cứ làm đi”.
Long Thiên Tiếu lại đáp, nói xong anh mở Weibo quốc tế ra, xem bảng hotsearch mạng xã hội nước ngoài. Trên bảng hotsearch, hotsearch cái chết của Tiếu Khắc Thác nằm ở vị trí áp chót, bởi vì vẫn chưa có chứng cứ xác thực nên không có người nào quan tâm đến.
Cho dù là có người quan tâm, thì cũng chỉ xem đó là lời đồn.
Long Thiên Tiếu tùy tiện chọn một bài viết liên quan đến cái chết của Tiếu Khắc Thác, bài viết này có hàng ngàn lời bình luận, chắc blogger là người Đại Hạ ở nước ngoài.
"Người bạn của tôi ở Đại Hạ đã chứng thực, Tiếu Khắc Thác đã chết ở Đại Hạ, OMG, các người có muốn đi chung với hắn ta không, nghe nói thi thể còn bị người ta treo lên trên tường thành, thật thảm hại!"
Bên dưới bài viết này có đủ các lời bình luận.
"Người Đại Hạ rác rưởicó thể giết được Tiếu Khắc Thác toàn năng ư? Đùa gì thế?"
"Đúng thế, làm sao có thể, nhất định là lời đồn”.
"Chiều qua Tiếu Khắc Thác vừa đăng tải video, làm sao có thể chết nhanh như vậy, đây chắc chắn chỉ là lời đồn”.
Bên dưới bài viết, bình luận cho rằng đây là lời đồn chiếm đa số, đều không tin lời của blogger.