Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông bố chiến thần – Vương Tọa

“Đại ca, thứ đồ chó má này muốn đến thành phố Lâm Giang chúng ta. Nhiều năm qua, thành phố của chúng ta tương đối yên bình, chưa từng có người ngoài nhúng tay vào chuyện của thành phố Lâm Giang. Lần này, điệu bộ của thứ đồ chó má đó giống như là muốn làm ông trùm của thành phố Lâm Giang vậy, thậm chí còn muốn trở thành ông chủ của Đại Hạ chúng ta”.

Lúc này, Cao Bá lại nói.

“Cậu đã điều tra ra lai lịch của người này chưa?”

Lôi Hổ hỏi.

“Muốn điều tra thông tin của bọn họ, cũng không tính là quá khó, chủ yếu là hắn ta lên giọng hống hách. Tin tức của hắn ta cũng không được bảo mật. Tên ban đầu là Ryan. Tiếu Khắc Thác, ra mắt vào năm 16 tuổi, cho đến bây giờ chưa từng thất bại, thủ đoạn giết người chủ yếu là đánh lén, bởi vì ra tay tàn nhẫn vô tình nên được mệnh danh là sói độc. Hiện đứng thứ 15 trong danh sách sát thủ, mới nổi lên trong năm nay, được gửi gắm nhiều kì vọng. Tổ chức sát thủ Hồng Đào k là một trong những tổ chức trực thuộc liên minh sát thủ, trong nội bộ tổ chức sát thủ, chủ trương là mở thị trường ở Đại Hạ”.

Nghe thấy vậy, Cao Bá nói một cách chi tiết.

“Những năm qua, Đại Hạ chúng ta được gọi là cấm địa lính đánh thuê, liên minh sát thủ phương Tây cũng gọi là có nhiều nhân tài, nhưng lại không dám nhìn ngược nhìn xuôi, các cậu có biết tại sao không?”

Lôi Hổ ung dung nói.

“Tại sao? Lẽ nào đại ca biết bí mật gì rồi?”

Nghe đến đây, đám người đều có chút tò mò, xuất thân của Lôi Hổ khá đặc biệt, cũng không giống bọn họ, hắn ta xuất thân từ nắm đấm, hoặc là được sinh ra trong một tầng lớp hỗn hợp.

“Trước đây, người của liên minh sát thủ vẫn rất dễ dàng tiến vào Đại Hạ chúng ta, ở Đại Hạ, giao dịch giết người đang phát triển mạnh, chuyện giết người cướp của đôi lúc xảy ra, thậm chí còn vươn tới tầng lớp dân thường, nhưng 10 năm trước, đại nhân Long Vương xuất thế ngang trời, trong vòng ba đến năm năm đã giết hết 50 tên sát thủ hàng đầu trong liên minh sát thủ. Cũng là 5 năm trước, liên minh sát thủ đã phải chịu áp lực nặng nề, không có người kế nhiệm, thời kì dễ đói kém, đành phải giơ tay đầu hàng. Minh chủ của liên minh sát thủ Tát Lạp Ngõa Đóa đã phải kí một bản thỏa thuận không bao giờ đặt chân đến Đại Hạ. Đến nay đại nhân Long Vương đã mất tích nhiều năm, sợ rằng bọn họ cho rằng đại nhân Long Vương đã biến mất nên có thể tung hoành ở Đại Hạ”.

Lôi Hổ đứng dậy, vô cùng khí phách nói.

“Hóa ra còn có bí mật như vậy”.

Cao Bá bùi ngùi nói. Bọn họ không biết những chuyện này.

“Những chuyện này, chỉ lưu hành trong nội bộ Nam Cảnh chúng tôi, đương nhiên các cậu sẽ không biết”.

Lôi Hổ kiêu ngạo nói.

“Đó là điều đương nhiên, năm đó đại ca suýt chút nữa là người bước vào đội ngũ chuẩn bị chiến đấu nòng cốt của đại nhân Long Vương”.

Nghe thấy vậy, đám người bắt đầu nịnh hót, về chuyện của Lôi Hổ, bọn ít nhiều cũng biết được một chút. Dù sao, lúc Lôi Hổ uống rượu say, thỉnh thoảng sẽ khoe khoang chém gió kể về quá khứ hào hùng của mình.

“Quá khứ nhớ lại mà đau nhói lòng, nhớ năm đó cuộc sống ở Nam Cảnh thật khiến cho con người ta xúc động. Các cậu biết, điều đó có ý nghĩa gì với tôi không?

Lôi Hổ chắp hai tay sau lưng, tựa hồ đang hồi tưởng điều gì đó.

“Có ý nghĩa gì? Mong đại ca nói rõ!”

“Đúng đó, đúng đó, rốt cuộc có ý nghĩa gì?”

Đám người cũng rất tò mò, nhao nhao hỏi.

“Là thanh xuân, là tuổi trẻ. Đó là thanh xuân nhiệt huyết sôi trào, khi ở Nam Cảnh, thời khắc xúc động nhất lòng người là được vào chiến trường giết địch, 10 năm trước, 7-8 năm trước, biên giới thành phố Nam Cảnh vẫn vô cùng hỗn loạn. Đông Khấu xuôi dòng từ biển lớn xâm nhập vào cửa Nam Đại Hạ, tiến vào biên giới chúng ta, sau đó bọn chúng cướp bóc giết người, không chuyện ác nào là không làm, thấy người của Nam Cảnh chúng ta, bọn chúng bèn ôm súng, lao lên kèm theo tiếng gào thét”.

Lôi Hổ bùi ngùi nói, dường như hắn ta đã sa vào một trạng thái cảm xúc không thể tự thoát khỏi.

“Thôi được rồi, không nói đến mấy thứ này nữa. Cao Bá, cậu và anh Long thương lượng một chút, lùi trận đấu vào năm ngày sau”.

Sau khi trầm mặc hồi lâu, Lôi Hổ mới nói với Cao Bá.

“Không phải nói ngày mai muốn so tài sao? Sao đột nhiên lại thay đổi?”

Nghe thấy vậy, Cao Bá có chút khó hiểu nói.

“Có hai nguyên nhân, thứ nhất, Tiếu Khắc Thác này sắp đến thành phố Lâm Giang, dáng vẻ còn kiêu căng như vậy, các thế lực và các cao thủ chắc chắn sẽ có động thái. Mặc dù Lôi Hổ tôi không phải là người giỏi nhất, nhưng tôi muốn tham gia vào trò náo nhiệt lần này, bất luận là ai muốn giết thứ đồ chó má đó, Đông Thành tôi nhất định sẽ giúp một tay. Đây là nguyên nhân chủ yếu nhất”.

Lôi Hổ nhấn mạnh, nghe thấy vậy, đám người khẽ gật đầu, bọn họ hiểu rất rõ tính tình của Lôi Hổ, mặc dù bây giờ không còn đi lính ở Nam Cảnh nữa, nhưng hắn ta vẫn luôn coi mình là người của Nam Cảnh, xuất ngũ nhiều năm, nhiệt huyết vẫn sôi trào như thuở ban đầu.

Biết được tình cảnh này, bọn họ cũng không còn ý nghĩ muốn khuyên nhủ nữa, dù sao, Lôi Hổ không phải là loại người có thể dễ dàng thuyết phục.

“Vâng, đại ca”.

Nghe thấy vậy, Cao Bá đáp.

“Nguyên nhân thứ hai chính là muốn cho các cậu nghỉ ngơi lấy lại sức. Các cậu mới đánh mấy trận, chắc chắc cần không ít thời gian để khôi phục nguyên khí. Thời gian nghỉ ngơi tĩnh dưỡng càng dài, càng có lợi cho các cậu”.

Lôi Hổ lại giải thích.

“Đại ca, nguyên nhân thứ nhất, em cảm thấy có vấn đề. Nhưng nói đến nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, thật ra bọn em đã nghỉ ngơi đủ rồi”.

Có người đáp.

“Nói không sai, bọn em có nhiều người như vậy, cho dù vẫn chưa tĩnh dưỡng xong, lẽ nào bọn em còn sợ một mình anh Long đó sao?”

“Đúng thế đúng thế, cho dù bọn em chưa tĩnh dưỡng xong, không phải còn đại ca sao? Em không tin anh Long đó mạnh hơn cả đại ca, năm đó sức mạnh của anh đã được đại nhân Long Vương công nhận”.

“Nói đúng lắm, chúng ta không thể làm suy yếu khí thế”.

Nghe thấy vậy, hiện trường bắt đầu ồn ào lên, người nào người nấy đều hừng hực khí thế.

“Mặc dù các cậu nói không sai, tuy nhiên sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, ngàn vạn lần không thể lơ là sơ suất. Hơn nữa, tiếp theo, chúng ta muốn tiếp nhận phường 13 Bắc Thành, nói không chừng còn phải đánh một trận cam go”.

Lôi Hổ nghe xong khẽ gật đầu, tán thành quan điểm của mọi người.

“Đúng rồi, có thể tìm ra ai là người công bố nhiệm vụ treo thưởng không? Loại chó má dẫn sói về nhà này, không thể tha thứ”.

Lôi Hổ dừng một chút rồi lại hỏi.

“Tạm thời rất khó để điều tra ra, chúng ta không có quyền hạn vào diễn đàn K, muốn điều tra, sợ rằng không có khả năng”.

Cao Bá nói, nghe thấy vậy, Lôi Hổ chỉ gật đầu, về chuyện này, hắn ta cũng không có chỉ thị gì đặc biệt.

“Được rồi, mọi người giải tán đi. Cao Bá nhớ chuyện tôi bàn giao cho cậu, nếu anh Long không đồng ý, tôi sẽ đích thân gọi điện thoại thương lượng với anh ấy”.

Lôi Hổ nhìn về phía Cao Bá, đặc biệt dặn dò.

“Vâng, đại ca yên tâm, em nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa. Sáng sớm mai em sẽ gọi điện thoại cho anh Long, nói rõ tình hình với anh ấy”.

Cao Bá cúi đầu khom lưng nói. Nghe xong, Lôi Hổ liền đi xuống. Thấy thế, đám người cũng lần lượt tản ra.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!