Sau khi loại bỏ đối thủ, Cao Bá tiếp tục ở lại trên sân, 10 phút sau, có một võ sĩ ngăm đen phía Phương Thắng Thiên lên sân, mặc dù không cao bằng Cao Bá, nhưng cơ thể vô cùng cường tráng, trông rất mạnh mẽ.
“Đây là võ sĩ Muay Thái. Muay Thái nổi tiếng với lực đạo cương mãnh, nó chỉ có thể phá vỡ bởi sự khéo léo, Cao Bá mạnh mẽ theo kiểu cồng kềnh thô nặng, còn võ sĩ năm đen này lại mạnh mẽ kiểu nhanh nhẹn linh hoạt, trận này rất khó”.
Trận đấu vẫn chưa bắt đầu, nhưng Long Thiên Tiếu đã đưa ra phán đoán. Lần này, không có ai dám phản bác lời của Long Thiên Tiếu nữa, bởi vì lần nào Long Thiên Tiếu cũng dự đoán đúng.
Sự hiểu biết của Lôi Hổ về Long Thiên Tiếu cao hơn một chút, mặc dù cũng là một võ sư, nhưng năng lực phán đoán của hắn ta rõ ràng không bằng Long Thiên Tiếu, dựa vào con mắt nhận diện tinh tường của mình, sợ rằng sức mạnh của Long Thiên Tiếu còn vượt xa hắn ta. Trong lòng Lôi Hổ thầm nghĩ.
Trận đấu bắt đầu, quả nhiên, ban đầu Cao Bá còn có ưu thế, nhưng võ sĩ Muay Thái lao rất nhanh, thân hình Cao Bá to lớn, cồng kềnh, cuối cùng cậu ta không thể cản phá được, không ít nắm đấm giáng lên người cậu ta, đánh đến nỗi cậu ta liên tiếp lùi về phía sau.
“Bịch!”
Đây là cú đấm cuối cùng, võ sĩ ngăm đen giáng xuống phần bụng Cao Bá, cả người Cao Bá yên lặng đứng ở đó, một lúc sau, máu tươi tràn ra từ khóe miệng cậu ta.
Võ sĩ ngăm đen cũng không có dừng lại ở đó, mà là thừa thắng xông lên, trên đấu trường quyền anh này, trước khi nhận thua, sống chết có số, cho dù lúc này giết chết Cao Bá cũng không có ai dám nói gì.
Không lâu sau, Cao Bá đã không còn đứng vững được nữa.
“Nhận thua”.
Sắc mặt Lôi Hổ rất xấu, hắn ta chỉ có thể nói. Lần này, Cao Bá rất sẵn sàng chịu thua, cáng cứu thương lên khiêng Cao Bá xuống, nhưng khi xuống sân, Cao Bá lại từ trên cáng đi xuống, cậu ta lau vết máu trên mặt, đi về phía Lôi Hổ.
“Đại ca, em xin lỗi, em thua rồi”.
Cao Bá ngây ngô nói.
“Sức lực có hạn, cũng không thể trách cậu, cậu đi đi”.
Lôi Hổ lắc lắc đầu, sau đó nói. Dưới sự hỗ trợ của mọi người, Cao Bá đi xuống.
“Hiệp tiếp theo ai lên?”
Lúc này, Long Thiên Tiếu hỏi.
“Hiệp tiếp theo chắc là Hắc Lang”.
Lôi Hổ đáp.
“Anh tới đây”.
Long Thiên Tiếu nhìn về phía Hắc Lang, sau đó nói. Nghe thấy vậy, Hắc Lang liền đi đến trước mặt Long Thiên Tiếu, mặc dù anh Long này nói chuyện kiêu ngạo, nhưng hắn ta cũng không thấy phản cảm cho lắm, bởi vỉ hắn ta cảm thấy Long Thiên Tiếu là một cao thủ.
“Lát nữa anh làm như thế này!”
Long Thiên Tiếu nói gì đó bên tai Hắc Lang, Hắc Lang chỉ gật đầu lia lịa, sau khi nghe xong, hắn ta liền lên sân.
Không có ai biết Long Thiên Tiếu nói gì với Hắc Lang.
“Ông chú kì quái, chú nói gì thế?”
Tần Tiểu Manh hỏi. Nhưng Long Thiên Tiếu mặc kệ không quan tâm đến cô!
“Lần này cũng khó quá, sức mạnh của Hắc Lang không khác Hồ Lục, Cao Bá là bao, hơn nữa còn không có ưu thế về cơ thể”.
Lôi Hổ cảm thán nói.
“Chắc là có thể thắng”.
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu nói.
“Lẽ nào anh Long có chiêu gì hay?”
Lôi Hổ hỏi.
“Tôi nói rồi, dựa vào sự khéo léo, ưu điểm của Muay Thái là dũng mãnh, khuyết điểm cũng là dũng mãnh. Chỉ cần xác định nhược điểm, lợi dụng nó để phá vỡ”.
Nghe xong, Long Thiên Tiếu cũng không nói nhiều, anh thần bí nói.
Hiện giờ, dưới tình huống này, người cá cược ở hiện trường đã nghiêng về một bên, phía Lôi Hổ đã thua hai hiệp, hai người bị loại. Phía Phương Thắng Thiên chỉ thua một hiệp, mới có một người bị loại, hiện tại xem ra, không cần phải nói, phe Phương Thắng Thiên hùng mạnh hơn.
“Mày, không phải là đối thủ của tao, cút xuống dưới. Dân Đại Hạ chỉ biết mấy loại võ công phèn phèn, võ công của Đại Hạ đều là rác rưởi!”
Lúc này, tên võ sĩ ngăm đen đó lắc lắc ngón tay về phía Hắc Lang, nói. Nghe thấy vậy, Hắc Lang không động đậy, trong mắt lộ ra tia lạnh thấu xương, hắn ta giơ một tay lên, chờ đợi đòn tấn công của võ sĩ ngăm đen.
“Con mẹ nó, mày mới là rác rưởi, cả nhà mày đều là rác rưởi”.
“Đen như tro tàn, fuck!”
“Thứ đồ chó má này!”
“Shit, tôi thà rằng thua tiền cũng muốn hắn ta thua”.
Mặc dù những người dưới sân không mấy lạc quan về Lôi Hổ, nhưng những lời nói của võ sĩ ngăm đen quả nhiên đã chọc giận bọn họ.
“Hừ! Đi chết đi!”
Sau khi hừ lạnh một tiếng, võ sĩ ngăm đen xông về phía Hắc Lang, chỉ thấy Hắc Lang vô cùng bình tĩnh, trước đòn tấn công của võ sĩ ngăm đen, hắn ta chỉ lùi về phía sau, võ sĩ ngăm đen muốn đến gần, hắn ta không ngừng thối lui.
“Fuck, làm cái trò gì vậy? Đang thi đấu quyền anh mà nhỉ? Có chắc đây không phải là diều hâu bắt gà con không?
“Vô dụng, Lôi Hổ, không được thì nhận thua đi”.
“Đúng vậy, một lũ người ăn hại, chỉ biết trốn!”
Thấy tình thế trong sân, đám người lại bắt đầu bất mãn, trong sân vang lên vô số tiếng gào thét chửi mắng.
“Bốp!”
Đúng lúc này, Hắc Lang ra tay, hắn ta giáng một quyền lên mặt võ sĩ ngăm đen, cái tát này rất nặng, đánh đến nỗi võ sĩ ngăm đen gãy một chiến răng.
Thấy tình huống này, đám người đều ngẩn ra, làm gì vậy? Không phải là trận đấu quyền anh sao? Sao lại tát lên mặt?
Võ sĩ ngăm đen sững sờ, phát hiện mình bị đánh, hắn ta nổi trận lôi đình, biểu tình trên mặt càng thêm dữ tợn, lại xông về phía Hắc Lang.
Nhưng Hắc Lang không trực tiếp va chạm với hắn ta, thậm chí không thể cho hắn ta tiếp cận mình, điều này làm tên võ sĩ ngăm đen ôm một bụng tức giận, sức mạnh trên người hắn ta dường như không có tác dụng gì, bởi vì đối phương căn bản không để hắn ta đến gần.
Muay Thái là môn võ thuật cận chiến, nếu đối phương không để cho áp sát thì sức mạnh sẽ giảm đi rất nhiều, tình huống trước mắt là như vậy.
Nếu chênh lệch sức mạnh quá lớn, hắn ta vẫn có thể đánh bại đối thủ bằng sức mạnh chênh lệch của mình, nhưng Hắc Lang cũng không phải là kẻ ngốc, cứ như vậy, võ sĩ ngăm đen cảm thấy mình không còn cách nào khác.
Giờ phút này, hắn ta đấm đá bừa bãi như một con bò điên.
“Bốp!”
Hắc Lang chớp được thời cơ, hắn ta lại giáng một quyền xuống mặt võ sĩ ngăm đen, bởi vì mặt tên võ sĩ đó quá đen cho nên không thấy rõ vết tát, nhưng răng hắn ta lại rơi tất ra ngoài.
“Bốp bốp bốp!”
Tên võ sĩ ngăm đen đó càng nổi điên, Hắc Lang càng có nhiều cơ hội ra đòn.
“Ôi trời, còn có thể như này?
“Tát vào mặt suốt, chắc là do vừa rồi miệng hắn ta bốc mùi, nói chuyện tử tế không được sao? Cứ thích tìm đường chết cơ!”
“Đánh hay lắm, nhắm thẳng vào mặt, đánh chết đồ chó má này đi”.
Ở hiện trường lại có người quát mắng, đánh mãi đánh mãi, võ sĩ ngăm đen dần dần rơi vào trạng thái suy sụp, thở hồng hộc, ngược lại, Hắc Lang lại vô cùng bình tĩnh, tuy rằng hắn ta luôn tránh né va chạm trực diện với tên võ sĩ kia.
Nhưng, dường như hắn ta không tiêu tốn nhiều sức lực lắm.
“Ông chú, đây chính là chiến thuật mà chú dạy cháu, quá xấu xa”.
Tần Tiểu Manh cạn lời nói, cô còn cho rằng là thủ đoạn cao siêu gì! Thấy tình thế trước mắt, Lôi Hổ cũng có chút bất ngờ, giành được thắng lợi dễ như vậy sao?