“Ha ha ha, anh Lôi, trận đấu còn chưa bắt đầu, tôi thấy các anh đã lật thuyền trong mương rồi, còn hơn 30 phút nữa trận đấu sẽ bắt đầu, người của các anh còn chưa đến đủ!”
Phương Cận lại gào lên, những người chơi bên phía Lôi Hổ là ai, thực ra trong lòng hắn ta biết rõ hơn ai hết. Thủ đoạn của Lôi Hổ, anh cả của hắn ta sớm đã nhìn thấu, người của Lôi Hổ đến đủ mới là lạ!
“Mặc dù là bảy đấu bảy, thay phiên nhau lên, hay là bốn người chúng tôi đấu với bảy người các anh?”
Lôi Hổ lại vô cùng bình tĩnh nói.
“Vậy thì tôi chỉ có thể chúc anh Lôi may mắn, ha ha ha!”
Phương Cận cười ha hả, đám người nghe thấy vậy cũng cười ồ lên.
“Anh Long, thứ tự ra sân của người bên anh như thế nào, khi nào anh Long ra sân, phía tôi nghe theo sự sắp xếp của anh”.
Lôi Hổ nói với Long Thiên Tiếu.
“Chúng tôi lên cuối cùng, các anh tự sắp xếp người bên mình là được rồi”.
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói. Nghe xong, Lôi Hổ cũng khẽ gật đầu, nhìn mấy người Long Thiên Tiếu, những người có năng lực chiến đấu chắc chỉ có Long Thiên Tiếu và người phụ nữ đánh bại hắn ta ban nãy, cũng không thể kêu hai cô gái yếu đuối mong manh đó lên sân, nhất là cô bé mới chỉ mười bốn mười lăm tuổi, đó chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Hy vọng rằng sức mạnh của Long Thiên Tiếu và người phụ nữ xinh đẹp đó ít nhất có thể chiến thắng bốn đối thủ.
Bằng không, mọi chuyện sẽ đổ bể!
“Hồ Lục, các anh xuống dưới chuẩn bị đi, còn hơn 10 phút nữa là bắt đầu rồi”.
Lôi Hổ nói với Hồ Lục ở bên cạnh. Hồ Lục nghe thấy vậy liền đi xuống, người không đi xuống là Thủy Tam Sinh, hắn ta cũng muốn lên sân, nhưng hắn ta không giống Hồ Lục, Cao Bá và đám người Hắc Lang.
Bắc Thành thành phố Lâm Giang, trong một căn phòng giám sát trên tầng cao nhất Đại Hạ, một người đàn ông trung niên mặc vest đi giày da, đeo kính, nhàn nhã vắt hai chân lên bàn, bên cạnh hắn ta là một nhóm người đàn ông cao to lực lưỡng và mấy ông lão lớn tuổi.
Lúc này, tất cả bọn họ đều nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
Trên màn hình đang truyền hình trực tiếp tình hình đấu trường quyền anh ngầm Hongdaokou.
“Đại ca, đây là cảnh phát sóng trực tiếp nhận được từ phía Lôi Hổ, chúng ta đưa ra yêu cầu muốn xem video giám sát, ngược lại hắn ta lại không nói gì”.
Lúc này, một người đàn ông đi đến trước mặt người đàn ông trung niên, nói.
“Ừm”.
Người đàn ông trung niên mặc vest đi giày da đáp lại một tiếng, hắn ta rút ra một điếu xì gà, đàn em bên cạnh rất biết ý châm lửa giúp hắn ta.
“Thắng Thiên, chuyện cậu sắp xếp, chắc chắn không có vấn đề gì chứ? Khoản đánh cược là phường 13 Bắc Thành đó, đây là miếng thịt mỡ béo bở, nếu rơi vào tay Lôi Hổ, e rằng hắn ta càng phát triển lớn mạnh hơn”.
Lúc này, một ông lão tóc trắng xóa đi tới, nói bằng vẻ mặt nghiêm nghị.
“Chú yên tâm, chút trí khôn nhỏ nhoi đó của Lôi Hổ, tôi không coi ra gì, hiện tại bọn họ chỉ có thể dùng 4 người, những người khác đã bị tôi dùng phương pháp kìm hãm. Ban nãy mọi người cũng thấy rồi, người mà bọn họ có thể dùng đều đã xuất hiện. Chúng ta bày binh bố trận lâu như vậy, vào thời khắc mấu chốt này, không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì”.
Phương Thắng Thiên hút một hơi thuốc, vô cùng tự tin nói.
“Hy vọng giống như lời cậu nói”.
Nghe thấy vậy, sắc mặt ông lão có chút ngưng trọng, sau đó bèn nói với giọng điệu bình tĩnh. Kể từ khi Phương Thắng Thiên lên nắm quyền, thế lực tại Bắc Thành một bước nhảy vọt trở thành sự tồn tại hùng mạnh nhất ở thành phố Lâm Giang, ở Bắc Thành, thậm chí là cả thành phố Lâm Giang, uy lực của Phương Thắng Thiên ngày một cao hơn.
Lúc này, trên màn hình, người dẫn chương trình đã lên sân khấu.
“Chào mừng các vị đến với Hongdaokou, hôm nay có thể xuất hiện ở đây đều là những khách hàng quen thuộc của Hongdaokou chúng tôi. Tôi không nhiều lời nữa, trận đấu quyền anh hôm nay khác với trước đây”.
Người dẫn chương trình cố gắng tạo bầu không khí, chưa nói hết đã dừng, anh ta muốn huy động sự nhiệt tình của mọi người.
“Không giống như thế nào, đừng nói lời vô ích nữa!”
“Đúng, lần nào cũng nhiều lời như vậy, có thể nhanh nhẹn chút hay không?”
“Mau chóng nói xong, anh có thể cút”.
Người dẫn chương trình mới lên tiếng, dưới sân liền truyền đến đủ các loại âm thanh kiêu ngạo khác nhau, điều này khiến người dẫn chương trình có chút xấu hổ, sự nhiệt tình của mọi người hiển nhiên vượt ra khỏi dự đoán của anh ta.
“Trận đấu hôm này, có hai đội tham gia. Đội thắng sẽ nhận được quyền sở hữu vĩnh viễn thành phố giải trí phường 13 Bắc Thành và sân vận động quyền anh ngầm Hongdaokou. 2 nơi này là tài sản của ai, mọi người chắc hẳn đã biết. Bất luận là phường 13 Bắc Thành hay là Hongdaokou đều là địa danh ở ngã ba thành phố Đông Bắc, có được quyền sở hữu hai nơi cũng có nghĩa là có được quyền lên tiếng ở khu vực này”.
Người dẫn chương trình cũng không nhiều lời nữa, anh ta đi thẳng vào vấn đề.
“Woa, thảo hôm nay vào đây khó như vậy, hóa ra là có nguyên nhân này!”
“Đấu trường quyền anh ngầm Hongdaokou chính là ở đây, là địa bàn của anh Lôi- ông trùm Đông Thành. Còn thành giải trí phường 13 Bắc Thành lại là địa bàn của anh Phương- ông trùm Bắc Thành, hai trung tâm giải trí đẳng cấp nhất thành phố Lâm Giang, muốn chơi, muốn vui gì cũng có! Đây là nơi con cháu nhà giàu hay đến vui chơi, cũng là nơi kiếm tiền rất báu bở. Trận đấu này sẽ quyết định xem hai hơi này thuộc về ai!”
“Lần đánh cược này cũng lớn quá, chúng ta thật may mắn khi được chứng kiến! Nói đi, đấu như thế nào, để chúng tôi hình dung!”
Người hiểu rõ tình hình nhao nhao giải thích khiến cho đám người được một phen sửng sốt, ván cược này thật kinh người, không cần phải nói về mức độ quyết liệt của trận đấu. Đây là quyền sở hữu tài sản hơn chục tỷ, hơn nữa về lâu về dài, lợi ích mà hai nơi này đem lại không thể tính toán được.
“Tiếp theo, tôi sẽ giới thiệu ngắn gọn luật thi đấu. Cả hai đội lần lượt cử ra 7 người, vòng đầu tiên sẽ cử một người lên sân, người chiến thắng ở vòng một sẽ ở lại trên sân để gặp người thách đấu trong vòng thứ hai, cứ như vậy cho đến khi tất cả các đối thủ bị đánh bại. Nói cách khác, người có thể đứng trên sân cuối cùng là người chiến thắng chung cuộc, sẽ nhận được quyền sở hữu vĩnh viễn phường 13 Bắc Thành và đấu trường quyền anh ngầm Hongdaokou. Không nhiều lời nữa, bây giờ chúng tôi mời các võ sĩ của hai đội lên đấu hiệp đầu tiên”.
Người dẫn chương trình lại nói, nói xong, anh ta liền rời sân, phía bên này hai võ sĩ đã lên sân. Phía Lôi Hổ, người lên sân đầu tiên là Hồ Lục, đối thủ của Hồ Lục là một võ sĩ Taekwondo da rất trắng, cơ bắp rắn chắc, cao hơn Hồ Lục một cái đầu, nhưng về tổng thể, anh ta không dũng mãnh bằng Hồ Lục.
Trận đấu bắt đầu, hai bên thăm dò đối phương, trong một trận đấu như vậy, trọng tài rất ít khi can thiệp, bởi vì bọn họ đều dựa vào bản lĩnh, sống chết có số, chỉ cần một bên không chịu thua, về cơ bản trọng tài sẽ không có một kì một động thái nào.
Sau khi hai bên tiến hành thăm dò đơn giản, họ bắt đầu bước vào cuộc tranh tài chính thức, Hồ Lục dùng tán thủ, sức công kích vô cùng ác liệt, thậm chí có thể ép sát đối phương.