“Vậy được, chú nói thời gian và địa điểm đi. Nhưng mà cháu nói trước là cháu không phải là người tùy tiện, còn chú là người đàn ông đã có gia đình vợ con”, Tần Tiểu Manh nghĩ một đằng nói một nẻo.
“Nếu rảnh thì đến phòng huấn luyện của tập đoàn đợi chú, chú tìm người tập luyện cùng cháu”.
Long Thiên Tiếu nghe thấy những lời của Tần Tiểu Manh nói thì vô cùng cạn lời, có thể đừng tự mình đa tình như thế không?
“A, vâng”, Tần Tiểu Manh đáp một cách bản năng.
“Hả, chú chỉ nói nới với cháu chuyện này? Chú không định mời cháu ăn cơm à?”, Tần Tiểu Manh phản ứng trở lại và hỏi.
“Cháu nghĩ quá nhiều rồi, chú là người đã có gia đình, có thể đừng tự mình đa tình không?”, Long Thiên Tiếu lắc đầu và nói.
“Con mẹ nó, chú đang nói tiếng người sao?”
Tần Tiểu Manh nghe thấy vậy liền cảm thấy muốn độn thổ cho xong, hình như thật sự là cô tự mình đa tình. Nhưng mà ông chú kỳ quặc có thể đừng nói thẳng ra thế không? Chú không thể để ý đến cảm xúc của người ta một tý hay sao?
“Được rồi, cứ như vậy đã, chú cúp đây”.
Long Thiên Tiếu nói rồi cúp điện thoại. Tần Tiểu Manh đang nghe điện thoại, lúc nghe đến câu này thì điện thoại đã truyền đến tiếng tút tút tút.
“Ông chú xấu xa, ông chú kỳ quặc, có gì ghê gớm chứ, khốn kiếp, chú chết chắc rồi”.
Tần Tiểu Manh nhìn điện thoại của chính mình rồi chửi thề. Cô tức giận thở hổn hển. Ông chú kỳ quặc này tại sao cứ luôn chọc tức cô, cô vẫn còn là một đứa trẻ, chú ấy đến một đứa trẻ cũng không tha, thật quá đáng.
Sau khi cúp điện thoại Long Thiên Tiếu mới đi vào trong nhà. Lúc này Cố Tuyết Cầm đang bận rộn trong nhà bếp.
Bởi vì chỉ có hai người ở nhà nên đồ ăn cũng khá đơn giản. Cố Tuyết Cầm chỉ làm hai món đơn giản là xong một bữa cơm.
Hai người liền ngồi vào bàn, tay nghề nấu ăn của Long Thiên Tiếu rất giỏi và Cố Tuyết Cầm nấu nướng cũng không tệ.
Nấu cơm cùng Long Thiên Tiếu nhiều lần rồi, Cố Tuyết Cầm cũng học được ít nhiều tay nghề của anh. Tay nghề nấu ăn của Long Thiên Tiếu rất giỏi, có một vài món nấu đặc biệt ngon, người nhà rất thích, hầu như bữa nào cũng có.
Nhưng đối với các món ăn khác, Long Thiên Tiếu hầu như thay đổi hàng ngày, ngày nào cũng có món mới.
Có lúc Cố Tuyết Cầm thậm chí còn nghi ngờ Long Thiên Tiếu tốt nghiệp trường dạy nấu ăn nào, nếu không thì tại sao biết nhiều món đến thế.
“Mùi vị thế nào?”
Cố Tuyết Cầm ăn một miếng rồi hỏi. Bình thường cô rất ít nấu ăn, thường ngày toàn Long Thiên Tiếu nấu, có lẽ người khác không bao giờ biết được cảm giác có một người chồng giỏi nấu nướng là như thế nào, dù sao thì cô cũng cảm thấy rất tuyệt.
“Cũng được, vốn dĩ đã khá ngon, bây giờ lại càng ngon”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy thì cười và nói, sau đó thì nghiêm túc ăn cơm. Thời gian gần đây, Long Thiên Tiếu có sự thay đổi cực kỳ rõ rệt, đó chính là sức ăn tăng lên, trước đây chỉ hai, ba bát là được rồi, bây giờ bốn, năm bát, thậm chí là năm, sáu bát.
Cố Tuyết Cầm rõ ràng cũng đã nhận ra sự thay đổi, không chỉ sức ăn thay đổi mà ngay cả khí chất của cũng thay đổi, cả người trông uy lực hơn trước.
“Cái này ngon này, anh thử đi”.
Cố Tuyết Cầm nghe thấy lời khen ngợi của Long Thiên Tiếu, trong lòng vui mừng, gắp cho Long Thiên Tiếu mấy món ăn. Long Thiên Tiếu vùi đầu vào ăn, nhìn thấy bản thân gắp cho anh ăn thành công, Cố Tuyết Cầm có chút thỏa mãn.
Lúc này điện thoại rung lên, Cố Tuyết Cầm lấy điện thoại ra xem, là thông báo từ weibo.
“Người tạo ra “Kiss the rain” – Lý Trường Dân lên tiếng! Một triệu tiền thưởng để truy tìm người tạo ra “Kiss the rain”! Chuyến du lịch mùa hè của Lý Trường Dân!”.
Mở weibo lên, Cố Tuyết Cầm liền nhìn thấy vài tin nóng, trong đó tiêu biểu là người tạo ra “Kiss the rain” - Lý Trường Dân phát biểu.
“Sao thế?”, Long Thiên Tiếu đang ăn cơm và hỏi.
“Cái người hoàng tử ếch đó diễn tấu bài “Kiss the rain” trong nhà hàng âm nhạc Sênh Vũ lại có thể gây ấn tương được cả với nhà soạn nhạc nổi tiêng Lý Trường Dân, anh xem này”.
Cố Tuyết Cầm cảm thấy có chút khó tin, cô bấm vào một cái video, là một người đàn ông năm, sáu mươi tuổi đang được phỏng vấn. Lý Trường Dân là nhà soạn nhạc nổi tiếng của nước Hàn Bắc và là người tạo ra “Kiss the rain”, ông ta nói tiếng Hàn Bắc nhưng trên video có phụ đề.
“Tôi nghĩ rằng ca khúc này được viết riêng cho chàng trai trẻ đó. Cậu ấy đã mang đến cho tác phẩm này một sức sống mới. Cậu ấy là người diễn tấu vĩ đại nhất hành tinh. Các đồng nghiệp của tôi và tôi đều cho rằng như vậy”.
Trong video, người đàn ông đeo kính gọng đen, đẩy đẩy gọng kính, có vài phần thận trọng nói, lời lẽ không nhanh không chậm, nhưng niềm hy vọng háo hức được thể hiện một cách tinh tế.
“Ông Lý vô cùng nóng lòng muốn gặp hoàng tử ếch để làm gì?”, trong video, người dẫn chương trình hỏi.
“Tôi có một ca khúc trong tay đã được chuẩn bị kỹ lưỡng trong mười năm. Trong mười năm, tôi vẫn luôn tìm kiếm một người diễn tấu phù hợp nhất. Sau khi xem cậu ấy thể hiện bài “Kiss the rain”, tôi cảm thấy rằng mình đã tìm được người mà tôi tìm kiếm bấy lâu nay. Đó là chính cậu ấy, chàng trai đeo mặt nạ ếch. Trong âm nhạc, cậu ấy là tri kỷ của tôi. Đại Hạ của các bạn không phải có câu cao sơn lưu thủy sao? Tôi cảm thấy rằng tôi và cậu ấy chính là mối quan hệ như thế”, trong video, Lý Trường Dân nói tiếng Hàn Bắc.
“Woa, đây có phải là thông báo chính thức đầu tiên không? Chúng tôi biết rằng ông Lý đã không ra tác phẩm mới trong nhiều năm, có nghĩa là ông đã dồn hết tâm sức trong những năm qua vào ca khúc này. Mười năm, thời gian mười năm, đây rốt cuộc là ca khúc như thế nào? Trong thời gian mười năm đã có vô số người diễn tấu đến tìm ông, nhờ ông sáng tác cho bọn họ những tác phẩm để trình diễn nhưng ông đều từ chối. Ông đã dồn hết tâm huyết vào tác phẩm mới này”, trong video, người dẫn chương trình nghe thấy vậy thì ngạc nhiên thốt lên.
“Bạn nói đúng. Nếu trên đời này không tồn tại một người như vậy thì tác phẩm của tôi sẽ không xuất hiện trên thế giới này. Ca khúc này chỉ thuộc về người giỏi nhất, xuất sắc nhất, người diễn tấu hiểu tôi nhất. Bây giờ người đó xuất hiện rồi, cậu ấy ở Đại Hạ. Tuy rằng tôi không biết cậu ấy là ai nhưng nếu bây giờ cậu ấy cũng xem chương trình trực tiếp của chúng ta thì tôi muốn nói với cậu ấy là tôi yêu cậu ấy!”, Lý Trường Dân chân thành nói.
“Phốc~ Khụ khụ khụ khụ”.
Lúc Long Thiên Tiếu nghe thấy những lời này, anh đang uống một ngụm nước thì suýt nữa phun ra ngoài, cuối cùng không phun ra nhưng cũng bị sặc gần chết.
“Anh làm sao thế?”
Cố Tuyết Cầm nhìn bộ dạng của Long Thiên Tiếu, có chút không nói nên lời. Xem một video trực tiếp mà anh cũng xem đến nỗi thành như thế!
“Ông ta nói ông ta yêu cái cậu hoàng tử ếch đó, khụ khụ khụ”, Long Thiên Tiếu vô cùng cạn lời.
“Thế thì không bình thường à? Người ông ta yêu cũng không phải là anh, anh kích động cái gì? Người ta yêu hoàng tử ếch, tri kỷ khó tìm, không phải là cái kiểu anh nghĩ đâu”.
Cố Tuyết Cầm lắc đầu, thực sự không hiểu Long Thiên Tiếu tại sao lại có phản ứng như vậy.
“Cô rất thích ca khúc của Lý Trường Dân à?”
Long Thiên Tiếu ổn định lại tinh thần và nói.