“Chuyện để bố mẹ tôi qua ở cùng không thương lượng trước với cô, là do tôi sơ sót”.
Khi khởi động xe, Long Thiên Tiếu bèn nói, vừa nãy anh cũng mới ý thức được điều này.
“Phải đó, quá đáng quá rồi!”
Lúc này, Long Tiểu Tịch ngồi trên đùi Cố Tuyết Cầm, nghịch cục bông nhỏ trên áo Cố Tuyết Cầm, miệng lẩm bẩm nói.
Cố Tuyết Cầm nghe vậy, liếc mắt nhìn Long Tiểu Tịch một cái.
“Cái gì mà quá đáng chứ, chỉ biết nói linh tinh thôi!”
Cố Tuyết Cầm nhẹ nhéo cái má nhỏ của Long Tiểu Tịch, không vui nói.
“Bác trai bác gái vất vả cả đời rồi, hiện giờ là lúc để hai người hưởng phúc, vậy cũng tốt mà, sao tôi lại có ý kiến gì được?”
Cố Tuyết Cầm lắc đầu rồi nói.
Nghe thấy lời này, trong lòng Long Thiên Tiếu có chút cảm thán. Cố Tuyết Cầm rốt cuộc vẫn là người phụ nữ hiểu chuyện, hiền lành, đức hạnh, cưới được người phụ nữ như vậy là điều mà người đàn ông nào cũng mong muốn.
“Vậy được rồi, về sau có quyết định gì tôi cũng sẽ thương lượng với cô trước”.
Long Thiên Tiếu an tâm hơn một chút, sau đó nói.
“Vâng!”
Cố Tuyết Cầm nghe vậy, mặt cười hơi đỏ lên, hiện giờ cô có cảm giác mình như nữ chủ nhân, anh để ý đến cảm nhận của cô, mới hỏi ý kiến cô như vậy. Thì ra mình cũng có địa vị trong lòng anh, trong lòng Cố Tuyết Cầm có chút ngọt ngào.
Không thể không nói cảm giác được coi trọng này rất tuyệt.
Không bao lâu sau xe từ từ đi vào khu biệt thự trên đỉnh núi Vân Lan, sau đó dừng lại, cơ hồ cùng lúc Tần Tiểu Manh cũng tới.
Long Vận Nhi trên đường đi chỉ cảm thấy hoàn cảnh ở đây cũng quá tốt rồi, nhìn biệt thự san sát quanh đây, trong lòng cô ấy có chút chấn động, cô ấy chưa từng nghĩ đến mình có thể được ở một nơi như vậy.
“Chị Vận Nhi, đi thôi, vào trong xem thử. Biệt thự này, ngoài nhà em ra thì nó có vị trí tốt nhất rồi đấy!”
Sau khi xuống xe, Tần Tiểu Manh đi trước dẫn đường.
“Nhà cháu cũng ở đây sao?”
Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút kinh ngạc hỏi lại.
“Đúng vậy, có phải chú rất vui không, về sau chúng ta có thể thường xuyên giao lưu một chút hahaha!”
Tần Tiểu Manh cười rất vui vẻ.
“Thường xuyên giao lưu!”
Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng không nói gì thêm, lời này nghe sao lại cảm thấy không được tự nhiên lắm, thường xuyên giao lưu gì chứ?
“Chính là cháu có thể sang nhà chú ăn cơm bất kì lúc nào, thế đấy!”
Tần Tiểu Manh không ngại đáp.
“Vậy thì phải trả tiền cơm”.
Long Thiên Tiếu nghe được liền thản nhiên đáp. Chỉ là Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy liền nhéo mạnh Long Thiên Tiếu một cái.
“Tiểu Manh muốn đến lúc nào thì đến lúc ấy, khi em đến chị sẽ nấu cơm cho em. Em thích gì chị sẽ nấu cho em món đó”.
Cố Tuyết Cầm trừng mắt với Long Thiên Tiếu một cái. Người ta tặng nhà cho anh đấy, thế mà còn keo kiệt vài ba bữa cơm, thật sự hết nói nổi mà. Vả lại ở thành phố Lâm Giang có rất nhiều người muốn mời Tần Tiểu Manh ăn cơm, có thể mời Tần Tiểu Manh ăn cơm, với nhiều người đó còn là cơ hội cầu mà không được.
“Chị Tuyết Cầm là tốt nhất, không giống ai đó”.
Tần Tiểu Manh nghe vậy liền đi lên khoác tay Cố Tuyết Cầm vô cùng thân thiết, bởi Cố Tuyết Cầm là người phụ trách dự án kia, hai người gần đây qua lại, nói chuyện cũng tương đối nhiều.
Trong phương diện thái độ làm việc của Cố Tuyết Cầm đương nhiên không cần phải bàn, hai người xem như hợp tác vui vẻ, dù sao chủ đề nói chuyện của phụ nữ với nhau cũng rất nhiều.
Đi đến trước cửa biệt thự, Long Thiên Tiếu mở cửa ra.
Khi Cố Tuyết Cầm và Long Vận Nhi nhìn thấy cách bày trí trong biệt thự lại thêm chấn động một chút.
“Ở đây thiết kế theo phong cách Bắc u, cũng phải tốn đến mấy triệu tệ, sao rồi, mọi người lên trên xem có được không?”
Tần Tiểu Mạnh nhìn biệt thự rồi giới thiệu, về mặt trang trí, nó đã được sửa sang xong từ lâu rồi, đồ đạc trong nhà đều do một công ty đặc biệt thiết kế, cả căn biệt thự khổng lồ này nhìn qua thì trông vô cùng nguy nga, cũng khiến con người ta phải lóa mắt.
Khi Long Vận Nhi và Cố Tuyết Cầm nghe đến mấy triệu tệ, trái tim của họ đồng thời cùng nhảy lên môt nhịp. Quả nhiên, đại gia không nhân tính, thế giới của kẻ có tiền bọn họ không thể nào hiểu được.
“Tốt thật, quá tốt rồi, ngôi nhà này quá rộng, còn có trên dưới hai tầng nữa!”
Long Vận Nhi cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua ngôi nhà nào tốt như vậy, lúc này cô có chút cảm khái nói, đối với một màn trước mắt cô thậm chí có chút không thích ứng được, căn nhà tốt như vậy thật sự mình có thể ở sao?
“Kỳ thật tổng cộng có ba tầng, tầng hầm tất nhiên là nhà để xe, có chỗ để một số đồ linh tinh khác. Tầng một có một phòng khách lớn và bốn phòng, tầng hai có sáu phòng, tổng cộng có mười phòng. Biệt thự của nhà họ Tần áp dụng thiết kế mở, tận dụng toàn bộ không gian hữu dụng nhất có thể. Cho nên bên trên đỉnh biệt thự còn có bể bơi và các loại hình giải trí khác như sân bóng rổ, tắm nắng, ngắm cảnh mặt trời mọc, nói chung là đều có thể”.
Tần Tiểu Manh vô cùng kiên nhẫn giới thiệu.
Cố Tuyết Cầm nhìn thấy một màn này cũng có chút kinh ngạc, vốn dĩ ngôi nhà này đã vô cùng lộng lẫy hiện giờ còn bỏ thêm mấy triệu tệ để thiết kế thêm, độ hoành tránh này đã không thể dùng từ khoa trương để hình dung nữa rồi.
“Cũng không tệ lắm”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ thờ ơ nói.
“Vận Nhi em xem ở đây có thiếu gì thì về nhà lấy hoặc anh bảo người mua thêm cho”.
Long Thiên Tiếu nhìn Long Vận Nhi nói.
“Ở đây cái gì cũng có rồi, đại khái chỉ cần khăn gói đến ở thôi!”
Long Vận Nhi nghe vậy, mặt cười đỏ lên nói, lúc trước nghe nói ở đây cái gì cũng có, hiện tại xem ra thật đúng là cái gì cũng có, chỗ này đã đầy đủ đến phóng đại quá mức rồi.
“Đúng rồi ở đây còn có thêm bộ phận giúp việc, giúp mọi người quét dọn vệ sinh, phục vụ trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, còn nữa nếu cần đầu bếp, bên cháu cũng có thể sắp xếp cho mọi người”.
Lúc này, Tần Tiểu Manh lại nói.
“Đầu bếp thì không cần đâu, quét tước vệ sinh thì quả thật cần, ngôi nhà này lớn như vậy, mình tụi chị quét dọn cũng vô cùng khó khăn. Còn đầu bếp thì chị có thể tự nấu được”.
Cố Tuyết Cầm nghe xong lời này, vội vàng nói, còn có cả người giúp việc, cái này cũng quá khoa trương rồi. Bọn họ cũng không phải nhà giàu có gì, vả lại họ cũng quen tự mình làm nấy rồi.
“Người giúp việc gì đó sau này hẵng nói, giờ cháu cùng Vận Nhi xuống trung tâm mua bán nhà đất dưới chân núi tìm Triệu Đại Phú bảo anh ta sắp xếp người đến giúp Vận Nhi dọn nhà đi”.
Lúc này, Long Thiên Tiếu lại nói.
“Cháu biết rồi, tối nay cháu có thể đến nhà chú ăn chực một bữa không? Cháu chính thức chào hỏi một chút”.
Tần Tiểu Manh vô cùng nhu thuận nói, nói xong còn ưỡn thẳng lưng, nói là chính thức chào hỏi.
“Có thể”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, đáp lại.
“Về sau em muốn đến khi nào thì đến khi đó, chị nói rồi, em muốn ăn gì chị sẽ nấu cho em”.
Cố Tuyết Cầm nghe vậy vẫn nói câu kia, Tần Tiểu Manh này nhìn thế nào vẫn có chút trẻ con, bộ dạng không lớn được.
“Cảm ơn chị Tuyết Cầm, hì hì, em đi đây”.
Tần Tiểu Manh nghe vậy, lại cười hi ha nói.