“Đây là chồng tôi Long Thiên Tiếu, nếu anh Lưu là con trai của bạn mẹ tôi thì chúng ta cũng xem như bạn bè rồi, mời ngồi!”
Cố Tuyết Cầm thoải mái giới thiệu, Lưu Tiến Đạt cũng thuận thế ngồi xuống.
“Cái gì? Chồng cô sao?”
Lưu Tiến Đạt nghe thấy liền từ trên ghế đứng bật dậy, giống như nghe được chuyện gì ghê gớm lắm.
“Đúng vậy, anh ấy chính là chồng tôi, có vấn đề gì sao?”
Cố Tuyết Cầm cùng Long Thiên Tiếu ngồi xuống sau đó nói.
“Dì Vương, không phải dì nói con gái dì chưa kết hôn sao? Đây là chuyện gì vậy? Dì Vương dì có ý gì đây? Cháu cũng không thể hiểu nổi cách làm của dì nữa rồi?”
Lưu Tiến Đạt nhìn về phía Vương Mỹ, chất vấn bà ta. Vương Mỹ nghe vậy nhất thời xấu hổ.
“Đúng là đã kết hôn, nhưng sắp ly hôn rồi, lần này không phải để hai đứa xem mắt xem có hợp hay không à?”
Vương Mỹ miễn cưỡng cười trừ, vô cùng xấu hổ nói. Tên đầu to này, còn ra nước ngoài du học, sao lại ngay thẳng, có phải chuyện gì cũng cần đâu ra đấy đâu?
“Sao có thể có chuyện này chứ? Lưu Tiến Đạt cháu làm người làm việc gì cũng đều quang minh lỗi lạc, dì làm vậy là hại cháu mang danh bất nghĩa. Con gái của dì tuy rằng rất ưu tú nhưng đã kết hôn rồi, hơn nữa tình cảm vợ chồng cũng rất tốt, dì vì sao lại muốn làm như vậy?”
Lưu Tiến Đạt vô cùng khó hiểu, anh ta cũng gặp nhiều những chuyện kì lạ rồi nhưng chuyện như thế này là lần đầu tiên anh ta thấy.
“Thời điểm anh Lưu đến đây chẳng lẽ không biết Tuyết Cầm đã kết hôn rồi sao?”
Long Thiên Tiếu nghe vậy, khóe miệng cong lên nở nụ cười trào phúng nói.
Anh thật sự thấy khinh thường Vương Mỹ, người phụ nữ này cũng thật sự quá ghê gớm rồi, còn mang chuyện tình cảm đi lừa người, thật sự sống lâu mới gặp.
“Dì Vương chưa từng đề cập qua với tôi về chuyện này, đúng là tôi đến xem mắt, nhưng nếu biết đối phương đã có gia đình thì đánh chết tôi cũng không đến đâu. Chuyện phá hư tình cảm hạnh phúc gia đình người khác sẽ bị trời phạt đấy”.
Lưu Tiến Đạt phản ứng có chút kịch liệt, dù sao anh ta cũng chưa từng trải qua chuyện hoang đường đến thế.
“Mẹ vợ đáng mến của tôi ơi, bà đã nghe thấy chưa, phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác sẽ bị trời phạt đấy. Tự bà thử tính xem bà sẽ bị trời phạt bao nhiêu lần đây?”
Long Thiên Tiếu nhìn về phía Vương Mỹ, tựa như cười như không mà nói.
“Long Thiên Tiếu cậu dám nói chuyện với tôi như vậy sao? Cậu chỉ là thứ vô dụng mà thôi, cậu có khả năng mang lại hạnh phúc cho con gái tôi không?”
Vương Mỹ thực sự phát hỏa rồi, vốn sự tình bại lộ đã khiến bà ta vô cùng căm phẫn, bà ta thật sự không ngờ tên Lưu Tiến Đạt này lại một người đơn thuần như vậy, một người ra nước ngoài du học sao tư tưởng vẫn cứng nhắc như vậy?
“Ít nhất hiện tại cô ấy đồng ý đi theo tôi. Còn người mẹ hoang đường như bà ngoại trừ việc tạo áp lực cho cô ấy thì còn có thể làm được gì nữa đây? Chính bà không thể làm dâu nhà giàu, không thể làm phu nhân hào môn liền muốn con gái mình giúp mình thực hiện mong ước đó sao? Vương Mỹ bà thật sự quá ích kỷ rồi”.
Long Thiên Tiếu nhìn thoáng qua Vương Mỹ, sắc mặt khinh thường nói. Sống hai mươi ba mươi năm anh chưa từng thấy người mẹ nào lại rác rưởi như vậy, đây đúng là lần đầu thấy.
“Cậu nói bậy! Nó sớm hay muộn cũng có thể hiểu được nỗi khổ tâm của tôi, con bé đi theo cậu chỉ có thể chịu khổ, cậu chỉ là đồ phế vật có khả năng mang lại hạnh phúc cho con bé sao?”
Vương Mỹ lại quát lên.
“Con bây giờ không hiểu được, mãi mãi cũng không thể hiểu được. Ngay cả hôn nhân của chính mình con cũng không làm chủ được, vì sao con không thể tự chọn hạnh phúc cho chính mình chứ? Con đã ở bên anh ấy 5 năm rồi, sớm tối có nhau, con rất hiểu anh ấy, con có tình cảm với anh ấy vì sao mẹ phải bức ép con chứ?”
Cố Tuyết Cầm nhìn về phía Vương Mỹ, hốc mắt cũng hơi đỏ lên.
Hôm nay làm trò cho người ngoài, cô thực sự cũng cảm thấy xấu hổ, mất mặt nhưng đã không còn cách nào khác nữa, có rất nhiều chuyện cô đã không thể khống chế được nữa rồi.
“Cố Tuyết Cầm con quyết định ở cùng đồ vô dụng này cả đời sao? Nếu đúng là như vậy thì con cút ra khỏi nhà cho mẹ, mẹ xem như không có đứa con gái này”.
Vương Mỹ lại nói.
“Con sẽ rời đi, nếu mẹ đã muốn con rời đi thì con sẽ rời đi. Lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, cùng lắm thì chỉ như thế này thôi”.
Cố Tuyết Cầm lại rơi nước mắt, cảnh tượng giống như ngày hôm nay đã không phải là lần đầu tiên cô trông thấy nữa rồi, dường như không rời khỏi cái nhà này thì cô vĩnh viễn không thoát khỏi vận mệnh bị áp bức.
“Dì Vương cháu khuyên dì một câu, chuyện này cháu không làm được đâu. Hạnh phúc của người trẻ thì cứ để họ tự mình lựa chọn đi! Không có chuyện gì nữa thì cháu đi trước đây, cháu không nên đến mới phải!”
Lưu Tiến Đạt đứng lên lắc đầu, có chút thật vọng nói, chuyện đã đến nước này, Vương Mỹ kia muốn để anh ta trở thành loại người nào vậy? Chuyện cướp giật vợ người khác anh ta không làm được đâu, vậy thì có khác gì đạo tặc cướp bóc chứ?
“Lưu Tiến Đạt, cháu đứng lại cho dì! Cháu có phải đàn ông không vậy? Con gái của dì không xinh đẹp sao? Cháu không thích nó sao? Nếu cháu thích thì phải giành lấy chứ! Cháu là người đi du học trở về sao tư tưởng lại cổ hủ cứng nhắc như vậy?”
Nhìn thấy tình huống này, Vương Mỹ trong nháy mắt trở nên nóng nảy, đây cũng không phải tình huống mà bà ta muốn thấy, Lưu Tiến Đạt này trông khỏe mạnh như vậy, ít nhất có thể đánh cho tên vô dụng kia một trận chứ? Khiến cho tên vô dụng đó biết khó mà lui.
Nhưng mà hiện tại sao lại thành thế này, Lưu Tiến Đạt sao lại rút lui sớm như vậy, thật đúng là đồ gỗ mục.
“Người khác đều nói cháu ra nước ngoài học tập, là du học sinh về nước, mọi người đều đề cao cháu vì điều này, nhưng cháu ra nước ngoài học chỉ để học hỏi những kiến thức và kỹ năng tiên tiến từ bên ngoài và hy vọng nó có thể áp dụng được cho xã hội và đất nước trong tương lai. Điều khiến cháu tự hào trước nay không phải là cái danh du học sinh, mà là một thân phận khác của mình”.
Lưu Tiến Đạt xoay người nhìn về phía Vương Mỹ, vẻ mặt có chút trào phúng nói.
Hôm nay ở đây anh đã nhìn thấy giới hạn nhân cách con người, sự xấu xa trong nhân cách. Một người làm mẹ, một người mẹ vợ, mà lại có thể làm ra những chuyện hoang đường như vậy quả thật là đáng khinh thường.
“Anh là một người lính!”
Long Thiên Tiếu nhìn về phía Lưu Tiến Đạt sau đó yên lặng nói. Khi Lưu Tiến Đạt bước đi trên đường, anh vẫn luôn quan sát đến giờ phút này thì rốt cuộc anh cũng xác định được rồi.
“Sao anh biết được?”
Ánh mắt Lưu Tiến Đạt sáng lên rồi hỏi.
“Chân của anh bị thương, do đạn bắn xuyên qua bị thương”.
Long Thiên Tiếu nhìn chân của Lưu Tiến Đạt rồi nói một cách chắc nịch.
“Làm sao anh có thể nhìn ra được chứ?”
Lưu Tiến Đạt nghe vậy, nhìn về phía Long Thiên Tiếu với nét mặt khó tin. Chân của anh ta bị thương, bị một khẩu súng bắn tỉa hạng nhẹ bắn thẳng vào bắp chân, mặc dù không phải xuyên qua nhưng đúng thật là do đạn làm bị thương.
“Tư thế đi của anh khác với người bình thường. Trên đời này, chỉ có loại súng bắn tỉa hạng nhẹ kia mới có thể khiến anh bị thương như vậy thôi".
Long Thiên Tiếu nói vô cùng chắc chắn. Nghe được những lời này Lưu Tiến Đạt càng thêm kinh ngạc, trước tiên không đề cập tới chuyện lời Long Thiên Tiếu nói đúng không nhưng anh có thể nhìn ra được thương tích trên chân anh thì quả thực rất giỏi.
Hơn nữa còn nhìn ra được đây là vết thương do súng bắn, quả thật quá đỉnh rồi!
“Là loại súng ngắm sao?”
Lưu Tiến Đạt lại hỏi, chỉ là mấy câu anh ta đã có hứng thú với Long Thiên Tiếu, anh rốt cuộc là ai chứ?
“Anh là lính của Nam Cảnh, chân này của anh bị lũ chó săn trong khu rừng biên giới phía Nam cắn. Trong tay bọn Đông Khấu có một loại súng bắn tỉa có uy lực bình thường, nhưng trọng lượng nhẹ, dễ mang theo, âm thanh nhỏ, chắc hẳn anh bị loại súng này làm cho bị thương, sau đó để lại vết thương như này”.
Long Thiên Tiếu vô cùng chắc chắn nói.
“Mong anh nói cụ thể là loại súng bắn tỉa nào vậy?”
Lưu Tiến Đạt có chút kích động nói, trên thế giới này sao lại có người lợi hại như vậy, liếc mắt nhìn là có thể nhìn ra tình hình bên trong. Hơn nữa theo như lời Long Thiên Tiếu nói đến giờ, những phán đoán của anh không lệch chút nào cả.
Anh ta quả thật là lính của Nam Cảnh, chân của anh ta bị lũ chó trong rừng phía Nam cắn, lũ chó săn trong khu rừng phía nam đã dùng khẩu súng bắn tỉa độc đáo của chúng làm anh ta bị thương, khiến anh ta trở nên tàn tật không thể không xuất ngũ.