Chương 215: Chân dài đi đường còn ưỡn a ưỡn ẹo
“Quân cờ này chính là Long Thiên Tiếu”.
Tần Tiểu Manh thẳng thắn nói, năm năm trước, ai có thể ngờ được một người đàn ông đã từng kết hôn, mang theo một đứa con gái lại có sức mạnh kinh người như vậy, e rằng bây giờ mọi người đều vẫn chưa nhận ra Long Thiên Tiếu đang phát huy tác dụng?
Đặc biệt là những người muộn màng nhận ra trong nhà họ Cố, quả thực là có chút buồn.
“Một người như thầy ấy, ai cũng không thể dùng làm quân cờ, trừ phi thầy ấy cam tâm chịu làm quân cờ. Nói cách khác, ông cụ Cố là người chơi cờ. Nhưng Long Thiên Tiếu, thầy ấy vừa là quân cờ vừa là người chơi cờ. Cục diện chung là do thầy ấy kiểm soát”.
Tần Viễn Lâm vô cùng tỉnh táo nói, là người đã ở trên thương trường đã lâu, việc nhìn rõ tình hình đúng lúc chính là điều cơ bản nhất.
Thương trường như chiến trường, bất cẩn một chút sẽ không bao giờ quay lại được.
Ông ta nhận được sự giúp đỡ của Long Thiên Tiếu, nhưng sau khi nhận được sự giúp đỡ ấy, anh có thể đưa nhà họ Tần kinh doanh phát triển như bây giờ, đó không phải đã thể hiện năng lực của anh sao? Một người tầm thường như Cố Hiểu Huy, dù có được trao cơ hội tốt đến đâu, cậu ta cũng sẽ không thể vươn lên.
“Lai lịch thân phận của chú ấy rất bí ẩn, hơn nữa còn vô cùng đáng sợ”.
Tần Tiểu Manh khá là nghiêm túc nói, cô ấy đang lái xe, lúc này cô ấy hoàn toàn không cười đùa như thường ngày.
“Đúng vậy. Vì vậy, con phải cố gắng kết bạn với thầy ấy”.
Tần Viễn Lâm nói.
“Chuyện này thì cứ thuận theo tự nhiên là được. Con nghĩ chú ấy là người tốt nhưng lại quá lạnh lùng. Có lẽ là vì chú ấy đã lớn tuổi rồi?”
Tần Tiểu Manh gật đầu, sau đó nói.
“Chăm chỉ học thêm từ người khác, dù là kỹ năng hay những nguyên tắc làm người thì đều đáng học hỏi. Xuất thân của thầy ấy, bố đại khái biết rằng thầy ấy sinh ra trong nghèo khó, lại có thể leo lên vị trí cao, một người như vậy nhất định không đơn giản như vậy”.
Tần Viễn Lâm lại nói.
“Con hiểu rồi, bố yên tâm, con đã lớn rồi”.
Tần Tiểu Manh nghe xong liền đáp. Nghe vậy, Tần Viễn Lâm gật đầu, khóe miệng hiện lên một tia cười nhẹ, ông ta chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi.
Tâm trạng hôm nay của Cố Tuyết Cầm đặc biệt tốt cho nên đã mua rất nhiều đồ ăn.
“Chị Tuyết Cầm, hôm nay chị có vẻ hơi khác”.
Trên ghế sau của chiếc Audi a6, Long Tiểu Tịch ngồi trên đùi Cố Tuyết Cầm, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Cố Tuyết Cầm, quan tâm hỏi.
“Khác thế nào?”
Cố Tuyết Cầm hỏi.
“Trở nên xinh đẹp rồi ạ”.
Long Tiểu Tịch nói.
“Nhóc con nịnh nọt, có phải em học những thứ này từ bố em không hả?”
Cố Tuyết Cầm nghe xong liền bật cười, nhéo cái mũi đáng yêu của Long Tiểu Tịch rồi nói.
“Không có, em nói thật đấy. Hôm nay chị với bố em đi đâu vậy?”
Long Tiểu Tịch lại hỏi.
“Đi xem nhà”.
Cố Tuyết Cầm đáp.
“Đó có phải là một ngôi nhà vừa to vừa đẹp không ạ?”
“Chính xác”.
“Vậy sau này Tiểu Tịch muốn ở một phòng riêng, còn có ông nội, bà nội, và cô, cũng sẽ có một phòng riêng. Vì vậy, chị chỉ có thể ngủ với bố em thôi!”
Long Tiểu Tịch nói như chuyện hiển nhiên vậy. Cố Tuyết Cầm nghe xong, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên, cái gì mà chỉ có thể ngủ với bố em? Cô nhóc này, tuổi còn nhỏ mà đã biết tạo cơ hội cho bố rồi, đúng là tiểu quỷ.
“Có rất nhiều phòng, đủ cho mỗi người một phòng”.
Cố Tuyết Cầm có chút bất lực nói.
“Vậy chắc chắn là không đủ, chị phải ngủ với bố. Nếu không thì sẽ không có chỗ ở cho khách đến chơi. Chị Tuyết Cầm, chị lớn như vậy rồi, không thể không hiểu chuyện như vậy được”.
Long Tiểu Tịch lắc chiếc đầu nhỏ, bộ dạng nghiêm túc quan tâm nói, trông cực kỳ đáng yêu.
“Được được được, nghe em hết”.
Cố Tuyết Cầm có cảm giác muốn ói ra máu, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ, cô liếc mắt nhìn Long Thiên Tiếu, phát hiện Long Thiên Tiếu có vẻ hoàn toàn không quan tâm. Tên xấu xa này sao lại bình tĩnh như vậy, không lẽ là cảm thấy cô đang dính lấy anh sao?
Hừ! Tên đàn ông già!
Cố Tuyết Cầm trong lòng không khỏi chửi một câu, là đàn ông vậy mà không biết chủ động một chút, ý thức còn kém hơn một cô nhóc, quá kém.
“Vậy thì tốt rồi! Vì chuyện của hai người mà em thật sự lo lắng”.
Long Tiểu Tịch thở dài, bộ dạng rất mệt mỏi.
“Bố nghĩ con là đang lo lắng bừa bãi”.
Long Thiên Tiếu nghe Long Tiểu Tịch nói nhăng nói cuội liền nhịn không được mà mắng.
“Cái gì mà lo lắng bừa bãi? Nếu hai người không ở chung thì khi nào con mới có em trai em gái? Thật là! Hừ hừ...”
Nghe Long Thiên Tiếu nói vậy, Long Tiểu Tịch rất bất mãn nói.
“Phụt…”
Cố Tuyết Cầm uống một ngụm nước, vừa nghe lời này liền trực tiếp phun ra. Ông bố xấu xa thì thôi đi, con gái cũng xấu xa như vậy, có thể coi như cô phục hai bố con nhà này rồi.
“Làm sao con biết nếu bố ở chung với chị Tuyết Cầm thì sẽ có em trai em gái? Chuyện này là ai dạy con?”
Long Thiên Tiếu có chút cạn lời, chuyện này là ai đã dạy vậy chứ, một đứa trẻ sáu tuổi, sao cái gì cũng biết như vậy?
“Dì Trương hàng xóm nói đó ạ, dì Trương nói, nếu bố và chị không ngủ chung, con sẽ không có em trai em gái”.
Long Tiểu Tịch thẳng thắn hùng hổ nói.
“Dì Trương đúng là nhiều chuyện, bao giờ rảnh bố phải nói chuyện với dì ấy!”
Long Thiên Tiếu có chút chán ghét nói.
“Hừ, dì Trương không thèm để ý đến bố đâu!”
Long Tiểu Tịch vô cùng khinh thường nói.
“Chuyện mua nhà không được để mẹ tôi biết đấy.”
Thấy sắp về nhà, Cố Tuyết Cầm lên tiếng nhắc nhở. Cô biết mẹ mình là người như thế nào, cô cũng không nghĩ điều đó là vi phạm đạo hiếu. Cô biết nếu như mẹ cô biết Long Thiên Tiếu có một căn nhà đắt tiền như vậy, bà nhất định sẽ tìm cách lấy đi.
Điều này đối với Long Thiên Tiếu vô cùng bất công.
“Ừm, nghe lời cô. Nhưng cô cũng không cần phải lo lắng. Nếu mẹ cô làm phiền cô thì cứ đẩy việc cho tôi, đừng một mình chịu uất ức”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng nói.
“Ừm”.
Cố Tuyết Cầm nghe xong, trong lòng liền cảm thấy ấm áp, cảm giác được người khác chăm sóc, bảo vệ như thế này thật tốt.
Đời người phụ nữ mong muốn gì, chẳng phải là một người đàn ông biết nóng biết lạnh hay sao?
Đời người đàn ông mong muốn gì, chẳng phải là một người phụ nữ biết nóng biết lạnh hay sao?
“Cố Tuyết Cầm, ngày mai con ở nhà đi, bên phía tập đoàn, mẹ đã xin nghỉ phép cho con rồi”.
Vừa bước vào cửa, Vương Mỹ liền nói, Cố Tuyết Cầm nghe xong liền vô cùng khó hiểu.
“Mẹ, sao mẹ lại xin nghỉ cho con?”
Cố Tuyết Cầm hỏi.
“Ngày mai con trai của bạn học mẹ đến nhà ta chơi, con ở nhà tiếp đón bọn họ một chút đi?”
Vương Mỹ nói như điều hiển nhiên.
“Tiếp đón? Ý của mẹ là gì? Con căn bản không quen con trai của bạn học mẹ, tiếp đón cái gì chứ? Từ ‘tiếp đón’ này không thể dùng tùy tiện cho phụ nữ như vậy? Mẹ có thể đừng suốt ngày tìm mối xem mắt cho phụ nữ đã kết hôn như con được không? Điều này trái với luân thường đạo lý, mẹ có biết không?”
Cố Tuyết Cầm nghe xong những lời này liền có chút tức giận, cô vốn là người tính tình ngoan ngoãn, nhưng mỗi lần gặp phải chuyện như vậy, cô đều rất tức giận. Dù như thế nào, trước đây hay bây giờ, cô đều là người đã cùng đăng ký kết hôn với Long Thiên Tiếu.