“Anh Long, cô Cố”.
Lúc này, Tần Viễn Lâm đi vào phòng tiếp khách VIP, vô cùng khách sáo chào hỏi Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm.
“Chào thầy”.
Long Thiên Tiếu cũng đứng dậy, khách sáo nói. Cố Tuyết Cầm cũng đứng dậy, gật đầu, xem như chào hỏi.
“Thật ngại quá, bởi vì có chút việc nên tôi đến muộn”, Tần Viễn Lâm vô cùng áy náy nói.
“Không sao ạ, tôi mới ngại vì để thầy phải đi một chuyến”.
Long Thiên Tiếu có chút khách sáo nói, chỉ là những lời này làm cho Tần Viễn Lâm có chút không thoải mái, cảm thấy sự khách sáo này là do Long Thiên Tiếu cố ý giữ khoảng cách với mình, đây là điều mà ông không muốn thấy.
“Anh Long chớ nói thế, cậu như thế là khách sáo quá, thật sự là quá khách sáo. Những người ở đây tiếp đón cậu có chỗ nào sơ suất không?”
Tần Viễn Lâm có chút không được tự nhiên nói, chỉ có điều câu cuối cùng lại làm cho Triệu Đại Phú đang đứng bên cạnh lo lắng.
Long Thiên Tiếu ngồi xuống và uống một ngụm trà, không trả lời vội, liếc mắt nhìn Triệu Đại Phú rồi lại nhìn Tần Viễn Lâm.
“Không có. Bọn họ tiếp đón rất tốt, tôi rất hài lòng, thậm chí còn cảm thấy có chút quá long trọng”.
Một lúc sau, Long Thiên Tiếu mới nhẹ nhàng nói. Triệu Đại Phú nghe thấy những lời này, trong lòng mới cảm thấy nhẹ nhõm, thở phào một hơi, ánh mắt nhìn Long Thiên Tiếu có chút cảm kích, lại càng đánh giá cao Long Thiên Tiếu.
Nhìn đi, cùng là người có tiền, mày xem Long Thiên Tiếu người ta khiêm tốn như vậy, nhân cách như thế.
Vừa có tiền, nhân cách lại tốt, quả thực là người hòa nhã dễ gần lại đa tài đa nghệ. Trong lòng Triệu Đại Phú hết lời khen ngợi Long Thiên Tiếu.
“Không có thì tốt, không có thì tốt. Anh Long đã nắm rõ hết về tình hình bất động sản rồi đúng không?”, Tần Viễn Lâm vô cùng khách khí nói.
“Đều nắm rõ rồi”, Long Thiên Tiếu lãnh đạm nói.
“Vậy thì bây giờ đi xem xét mặt bằng. Cậu đã ngắm được căn nào rồi thì có thể nói với tôi. Nếu cậu thích căn nhà tôi đang ở, tôi cũng có thể chuyển nhà ngay lập tức”, Tần Viễn Lâm đứng dậy, vô cùng khách sáo nói.
“Tôi sẽ trả tiền”, Long Thiên Tiếu nói một cách chắc chắn.
“Anh Long còn nói với tôi những lời này sao? Chút tiền này có đáng là gì, cậu cũng biết, tôi không thích, không có hứng thú với tiền, từ khi thành lập tập đoàn Long Đằng đến này, tôi không…”
“Bố, nói thế được rồi, mọi người đều hiểu, cũng đều biết”.
Nghe thấy Tần Viễn Lâm cứ thao thao bất tuyệt nói mình không thích tiền, Tần Tiểu Manh ôm trán, có chút cạn lời. Chẳng lẽ ông ta không thấy rằng tất cả người dân ở thành phố Lâm Giang này đều đang chế giễu chuyện ông ta không thích tiền sao?
“Thế thì thôi, bây giờ chúng ta sẽ đi xem biệt thự, anh Long đừng nói chuyện tiền bạc với tôi”.
Tần Viễn Lâm bị ngắt lời, nhưng cũng không hề tức giận, dù sao người ngắt cũng là con gái bảo bối của ông ta.
Một nhóm người lái xe về phía đỉnh núi.
Trước khi đi, Triệu Đại Phú yêu cầu được lái xe cho Long Thiên Tiếu nhưng bị Long Thiên Tiếu từ chối, chỉ có thể lái xe một mình lên núi.
Tần Viễn Lâm đi ra ngoài đều mang theo rất nhiều vệ sĩ, ít nhất là ba, bốn xe, hơn nữa đều là xe sang. Lúc này, Tần Tiểu Manh lái xe cho Tần Viễn Lâm, lái chiếc Rolls-Royce Phantom của ông ta.
Tần Viễn Lâm vốn không hề thích xe sang, yêu cầu của ông ta từ trước đến nay tương đối thấp. Tuy nhiên Tần Tiểu Manh lại thích xe sang nên từ đó trong nhà trừ xe sang ra thì đều không có cái xe nào khác.
Chuyện này đã từng khiến ông ta rất đau đầu.
Trên đường lên đỉnh núi, đã xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ, phía trước có một chiếc Rolls-Royce dẫn đường, theo sau là một chiếc Audi A6, phía sau chiếc Audi A6 là một loạt xe sang.
Những chiếc xe sang này giống như hộ tống chiếc Audi A6 đi ở giữa. Trong tình huống này, những người lái xe xung quanh đều bối rối.
Chiếc Audi A6 rốt cuộc là có lai lịch như thế nào? Rất nhiều siêu xe đang vây quanh một chiếc Audi A6 là vì sao? Là do tính cách cổ quái hay đạo đức suy tàn?
“Mời anh Long, cô Cố, chủ tịch và cô Tiểu Manh vào trong”.
Tất cả các xe đều dừng ở cổng của biệt thự. Sau khi Triệu Đại Phú mời thì một nhóm năm người cùng bước vào, đám vệ sĩ của Tần Viễn Lâm thì ở bên ngoài.
Nơi này là địa bàn của nhà họ Tần, hơn nữa các biện pháp an ninh cũng rất tốt, không thể xảy ra bất cứ nguy hiểm nào.
“Anh Long, đây là những biệt thự đơn lập mà chúng tôi chưa bán, vị trí bình thường, hơn sáu mươi triệu tệ một căn, thiết kế đón ánh sáng và đón gió bình thường. Vị trí tốt hơn thì đắt hơn một chút”, Triệu Đại Phú nói một cách cung kính.
“Loại rẻ thì không cần giới thiệu, hãy giới thiệu loại đắt và vị trí tốt đi”.
Tần Viễn Lâm nói một cách rất khí phách, Triệu Đại Phú nghe vậy, trong lòng âm thầm kinh ngạc, có lẽ đây chính là nhà giàu mới nổi, trước tiên là phải đắt, không cần biết là vị trí tốt hay không, có thể hiểu lời của Tần Viễn Lâm là như vậy.
“Được ạ, chủ tịch Tần, xin mời xem bên này. Trên thực tế, các vẫn đề thiết kế và lấy ánh sáng của các biệt thự đơn lập ở chỗ chúng tôi đều rất được chú ý, cho dù có khác biệt thì khác biệt cũng không lớn. Vì vậy, sự chênh lệch về giá của các căn nhà có cùng diện tích là không quá lớn”, Triệu Đại Phú lại giới thiệu.
“Diện tích lớn bao nhiêu?”, Long Thiên Tiếu hỏi.
“Diện tích mà tôi nói ở đây là diện tích đất. Căn nhỏ thì có diện tích là 240 mét vuông, lớn hơn một chút thì là 420 mét vuông, có cả căn có diện tích hơn 800 mét vuông”.
Triệu Đại Phú nói một cách hùng hồn, vô cùng kiên nhẫn giải thích cho Long Thiên Tiếu.
“Cô cảm thấy cần diện tích lớn bao nhiêu?”, Long Thiên Tiếu quay lại hỏi Cố Tuyết Cầm.
“Tôi cảm thấy cần một nghìn mét vuông, có nhiều phòng, không gian rộng, khách đến chơi nhà trong dịp năm mới cũng có chỗ ở”.
Tần Viễn Lâm chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt bình thản nói. Những lời này làm cho mọi người xung quanh nghẹn họng.
Nếu đã là biệt thự thì cho dù là hơn hai trăm mét vuông còn không ở nổi sao? Nói những lời này thì chắc là nhà giàu mới nổi rồi.
“Tôi cảm thấy bốn trăm mét vuông là được rồi, nếu cân nhắc tình hình tài chính thì căn hai trăm mét vuông cũng được”.
Cố Tuyết Cầm đỏ mặt nói, cô chưa bao giờ nghĩ đến bản thân có thể đến chỗ này, càng không nói tới việc có một căn nhà thuộc về mình ở đây.
Tuy rằng bây giờ vẫn chưa mua nhưng nghe giọng điệu của Tần Viễn Lâm thì muốn tặng biệt thự cho Long Thiên Tiếu, nếu thế thì căn biệt thự này coi như nắm chắc tám, chín phần rồi.
“Thế thì bốn trăm mét vuông là được rồi”, Long Thiên Tiếu nghe vậy thì ngay lập tức ra quyết định.
“Biệt thự bốn trăm mét vuông thì có tổng cộng ba tầng, tầng một là nhà để xe dưới lòng đất cùng với kho chứa đồ. Tầng hai có đại sảnh, gồm bốn phòng, tầng ba có sáu phòng. Ngoài ra, ban công tầng trên cùng được thiết kế một không gian giải trí với sân bóng rổ, bể bơi ngoài trời và các công trình liên quan khác”.
Triệu Đại Phú lại giới thiệu, Cố Tuyết Cầm nghe vậy thì trong lòng có chút kinh ngạc, không ngờ biệt thự ở đây lại sang trọng đến vậy, chẳng trách giá cả lại đắt đỏ đến thế.