Chương 598
Ngô Tuấn Kiệt ở bên cạnh giống y như một khúc gỗ không dám nhúc nhích. Anh ta không dám cả thở mạnh.
“Không thành vấn đề, tôi đồng ý”.
Tục ngữ có câu còn người còn của. Chỉ cần còn sống được. Chẳng có gì quan trọng hơn việc sống, sẽ có một ngày anh ta làm lại từ đầu.
“Vậy còn tạm được”.
Tiểu Điệp ném Vương Diệu Hoa qua một bên.
…
Tại Huyền Vũ Môn.
“Mãnh Hổ Môn đã thật sự bị tiêu diệt rồi sao?”
Môn chủ Huyền Vũ Môn đứng bật dậy, sắc mặt vô cùng khó coi.
Anh ta thật sự không ngờ, thực lực của đối phương lại đáng sợ như vậy. Thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của anh ta.
Bạch Thiên Không thở dài. Nhớ lại những lời Tần Cao Văn từng nói, Bạch Thiên Không thật dở khóc dở cười.
Anh ta vốn tưởng rằng, đối phương chỉ ăn nói ngông cuồng mà thôi. Giờ phát hiện ra anh ta đã sai thật sự rồi.
Tần Cao Văn thật sự rất mạnh.
“Vậy giờ môn chủ cảm thấy chúng ta nên làm gì?”
Bạch Thiên không nhìn môn chủ Huyền Vũ rồi nói.
Môn chủ Huyền Vũ Môn bật cười, để lộ vẻ chế nhạo. Anh ta vốn nghĩ đám thuộc hạ của mình có thể đối phó dễ dàng đối với Tần Cao Văn. Giờ xem ra anh ta đã lầm.
Đối phó với Tần Cao Văn là điều không thể.
Hành động sỉ nhục Tần Cao Văn trước đó của Bạch Thiên Không chắc chắn đã khiến đối phương cảm thấy oán hận, e rằng anh sẽ truy cứu bọn họ tới cùng.
Vậy tới khi đó chết chắc rồi.
“Đại ca, bên ngoài có người xông vào!”
Môn chủ Huyền Vũ Môn khựng người.
“Là Tần Cao Văn phải không?
Tên thuộc hạ lắc đầu: “Không phải, là một cô gái. Một cô gái với làn da đen”.