Chương 586
Phụt!
Một ngụm máu tươi phun ra.
Người khác thấy vậy đều lần lượt ra tay với Tần Cao Văn.
Bụp bụp bụp!
Những âm thanh bùm bụp không ngừng phát ra, thoáng chốc mấy chục tên áo đen đã bay ra đập thẳng vào vách tường.
Bọn họ không ngừng nôn ra máu, cơ thể ai nấy đều đập mạnh xuống mặt đất.
Trong hang động đầy mùi tanh của máu tươi.
Ba giây.
Tần Cao Văn chỉ dùng ba giây đã xử hết bọn họ.
Sau đó anh vội vàng chạy đến trước mặt Vương Thuyền Quyên, dịu dàng nói: “Bây giờ em thấy thế nào rồi?”.
Khụ khụ!
Vương Thuyền Quyên ho lên vài tiếng.
“Bây giờ em không sao!”.
Cởi trói trên người cho Vương Thuyền Quyên, Tần Cao Văn ôm chặt vợ vào lòng, anh cảm thấy vô cùng áy náy.
“Anh xin lỗi, đều tại anh không tốt, là anh đã không chăm sóc cho em thật tốt”.
Khuôn mặt tái nhợt của Vương Thuyền Quyên lại thêm vẻ tiều tụy, bất chợt nở nụ cười.
“Không sao cả!”.
Đối với Vương Thuyền Quyên mà nói, chỉ cần Tần Cao Văn đến, tất cả mọi chuyện đều sẽ tốt lên.
“Phải rồi, mau đi cứu Đóa Đóa!”.
Vương Thuyền Quyên vội vàng nói: “Đóa Đóa vẫn ở trong tay bọn chúng, em sợ anh đến muộn thì sẽ con bé sẽ gặp họa mất”.
“Em đừng lo, giờ anh đi ngay”.
Anh cõng Vương Thuyền Quyên trên vai, sau khi xuống núi tìm một chỗ cho Vương Thuyền Quyên ở tạm, sau đó Tần Cao Văn lại xuất phát đi đến chỗ Mãnh Hổ Môn.
Lần này anh sẽ nhổ tận tốc Mãnh Hổ Môn.
Dám ra tay với con gái anh.
Thì chỉ có con đường chết.