Chương 444
Chỉ cần thái độ của Tiểu Điệp không còn bài trừ mãnh liệt như trước đó nữa thì kế hoạch của kẻ này đã thành công được một nửa.
“Tiểu Điệp vậy tôi đi trước nhé. Sự an toàn của anh Tần nhờ vả cả vào cô rồi”.
Tiểu Điệp hoang mang gật đầu.
Người mặc đồ đen quay người rời đi, biến mất trong con hẻm nhỏ âm u.
Ngày hôm sau.
Tối nay Vương Thuyền Quyên tăng ca, ở nhà chỉ có Tiểu Điệp và Đóa Đóa.
Đóa Đóa đang xem tivi, cô bé vui vẻ lắm nên không để ý tới Tiểu Điệp.
Cô gái hơi căng thẳng, tay đổ mồ hôi ướt nhẹp và bỗng thấy chột dạ.
Một lúc sau Tiểu Điệp đứng dậy, từ từ đi lên tầng hai.
Phòng của Vương Thuyền Quyên không hề khóa cửa.
Tâm trạng của Tiểu Điệp hết sức phức tạp, cô gái hi vọng có thể tìm thấy loại độc dược mãn tính đó dưới gầm giường để có thể quang minh chính đại bôi nhọ Vương Thuyền Quyên.
Nhưng Tiểu Điệp cũng cảm thấy lo sợ.
Nếu như thật sự tìm được thứ thuốc độc dược mãn tính đó thì phải nói với Tần Cao Văn thế nào đây?
Tần Cao Văn tin tưởng Vương Thuyền Quyên như vậy, coi cô ấy như một sự tín ngưỡng trong đời mình, bảo vệ cô ấy kỹ càng như vậy…
Nếu như Tần Cao Văn biết được Vương Thuyền Quyên phản bội mình thì sẽ đau khổ lắm.
Thôi bỏ đi.
Giờ Tiểu Điệp cũng không suy nghĩ được gì nhiều.
Tiểu Điệp mở đèn trong phòng và nằm sạp xuống.
Cô tới sát gầm giường. Quả nhiên có một chiếc hộp màu đen nằm ở đó.
Tiểu Điệp lấy chiếc hộp, mở ra thì phát hiện bên trong có một túi bột màu trắng.
Cô gái cảm giác như đang rơi xuống đáy vực.
Quả đúng là như vậy.
Sự việc sao lại thành ra như thế này?
Dịu dàng, lương thiện như Vương Thuyền Quyên sao lại có thể phản bội Tần Cao Văn được chứ?