Chương 36
Đúng lúc này, một giọng nói vang khắp đại sảnh.
“Mau xin lỗi!”
Giọng nói không lớn lắm nhưng mỗi người có mặt đều nghe thấy rõ. Giọng nói như có lực xuyên thấu chạm đến mỗi người khiến cho tất cả đều phải ớn lạnh.
Một lúc sau một bóng hình vạm vỡ với khuôn mặt tuấn tú từ ngoài bước vào.
Tần Cao Văn.
Đóa Đóa sà tới nói với Tần Cao Văn bằng vẻ uất ức: “Chú siêu nhân, cuối cùng chú cũng tới rồi, có người ức hiếp mẹ và cháu”.
Tần Cao Văn sờ mũi Đóa Đóa, nói với giọng dịu dàng: “Đóa Đóa đừng lo, chú sẽ lấy lại công bằng cho mẹ và cháu nhé”.
Tiếp đó anh đi tới trước Vương Thuyền Quyên, khẽ vô vai cô, nhẹ nhàng nói: “Phần còn lại để anh”.
Cô gái mập không hề sợ hãi. Tần Cao Văn đúng là trông khá vạm vỡ nhưng người đàn ông phía sau cô ta cũng chẳng kém là mấy.
Một cú đấm của anh ta có thể đánh chết cả một người có sức ngang một con bò đực.
Nếu như Tần Cao Văn dám ra tay thì e rằng còn chưa kịp làm gì đã bị người đàn ông phía sau cô ta đánh sấp mặt luôn rồi.
“Vợ anh trộm đồ là sự thật, dù anh có giảo biện thế nào cũng vô ích mà thôi”.
Người phụ nữ mập vẫn vô cùng tinh tướng bá đạo.
“Xin lỗi đi!”
Tần Cao Văn vẫn lạnh lùng nói.
“Tôi nói cho anh biết…”
Bốp!
Không đợi người phụ nữ kịp nói hết, Tần Cao Văn đã tát vào mặt cô ta một phát thật mạnh.
Rầm!
Người phụ nữ mập bay bật ra phía sau đập mạnh vào cái bàn khiến cái bàn gãy làm hai.
“Anh…anh đánh tôi?’
Người đàn ông đứng sau bị kích động. Người phụ nữ mập vừa rồi chính là vợ của anh ta. Nên anh ta nghiến răng, hằm hằm lao lên chửi Tần Cao Văn: “Hôm nay ông đây liều mạng với mày!”
Rầm!
Khi anh ta vừa mới tiếp cận Tần Cao Văn, còn chưa kịp ra tay thì anh đã đấm thẳng vào ngực anh ta.
Đám đông còn chưa kịp nhìn rõ Tần Cao Văn đã tấn công như thế nào.