Chương 22
“Nó sẽ mang đến cho các người cảm giác sống không bằng chết!”, Tần Cao Văn thản nhiên nói.
“Ông nói cho mày biết, mày dám? Bọn tao là người của anh Bưu. Mày dám động tới một sợi lông của bọn tao thì cả này mày cũng sẽ xong đời”, Long Tranh căng thẳng nói. Mồ hôi chảy ướt đẫm sống lưng hắn.
“Hầy!”, Tần Cao Văn thở dài: “Cho cơ hội mà không biết tận dụng!”
Rắc!
Một ngón tay của Long Tranh bị cắt đứt. Còn chưa đợi hắn kịp hét thì Tần Cao Văn đã rót chất dịch trong chai ra.
Cảm giác đó thật sự…
Khó có thể miêu tả được!
“Mày…”, Long Tranh đau tới mức méo mặt; “Anh Bưu sẽ không tha cho mày!”
Rắc!
Lại thêm một ngón tay nữa. Lần này cơn đau càng trở nên kịch liệt hơn.
Một tên đàn ông như Long Tranh mà còn sắp khóc đến nơi thì có thể hiểu rồi đấy. Cái thứ nước này đổ lên vết thương không nhưng đau đớn vô cùng mà còn ngứa khủng khiếp, cảm giác như có hàng trăm con kiến đang gặm nhấm vào cả tứ chi xương cốt vậy.
“Nhanh!”
Long Tranh thở hổn hển: “Là…Là Dương Hạo bảo bọn tôi giết anh”.
“Dương Hạo à?”, ánh mắt Tần Cao Văn trở nên âm sầm.
“Đúng vậy, là anh ta. Anh ta đưa cho anh Bưu năm triệu tệ, chỉ nói là muốn giết chết anh là anh ta có thể có được Vương Thuyền Quyên”, Long Tranh thật sự đau tới chết khiếp nên đã nói ra hết theo bản năng chẳng chút giấu diếm.
“Hai người nói với anh ta rằng, sau này ít có ý với vợ tôi thôi. Hôm nay tâm trạng tôi không tệ, tạm thời tha cho anh ta. Nếu còn lần sau, thì tôi sẽ khiến cả nhà họ Dương biến mất khỏi thành phố Minh Châu đấy”.
Cả hai bọn chúng đều biết lần này đụng phải một tảng sắt nên không khỏi ớn lạnh.
Nhìn bộ dạng của anh, chắc chắn không chỉ đơn giản là nói xuông mà anh có thể làm được thật đấy.
“Còn nữa!”, Tần Cao Văn cười lạnh lùng.
Rẹt!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!