Chương 20
Câu nói này khiến hai kẻ kia sững sờ.
Bọn họ nhìn nhau với vẻ không dám tin.
Thằng này đầu óc không phải có vấn đề đấy chứ?
Có phải là lúc bước ra khỏi cửa bị rơi mất não rồi không?
Hai người bọn chúng được coi là những nhân vật có uy lực trong thế giới ngầm. Mỗi tên đều phụ trách mạng sống của bao nhiêu người.
Vậy mà gặp Tần Cao Văn thì lại bị coi thường như thế.
“Thằng nhóc, mày có biết bọn tao là ai không?”
Long Tranh Hổ Đấu khoanh tay trước ngực, nói với vẻ lạnh lùng.
Tần Cao Văn chẳng thèm quan tâm: “Các người là ai tôi không quan tâm, nhưng tôi có thể đảm bảo, nếu như các người còn không đi thì sẽ có khả năng thành xác chết đấy”.
Im lặng.
Sự im lặng chết người bao trùm.
Tiếng thở của mỗi người những người có mặt đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Phụt!
Long Tranh Hổ Đấu bật cười. Bọm chúng ôm bụng, vừa cười vừa nói: “Ông đây chưa từng thấy ai mà lại tự đại, cuồng ngạo như mày. Bọn tao là thuộc hạ của Vương Bưu, biết chửa?”
“Vương Bưu là cái thá gì? Trước giờ chưa nghe qua!”
Tần Cao Văn từng tung hoành khắp thế giới ngầm nữa là một cái thành phố Minh Châu cỏn con. Là ai cho bọn chúng cái gan dám gây rắc rối cho anh vậy?
Câu nói của anh khiến hai tên kia nổi giận.
“Có giỏi thì mày nói lại lần nữa xem?”
Tần Cao Văn vứt đầu lọc thuốc lá xuống đất, thản nhiên nói: “Tôi không thích nói chuyện với người điếc”.
“Được lắm”, Long Tranh cười lạnh lùng: “Lát nữa ông mày muốn xem xem, xương của mày có cứng như miệng của mày hay không”.
Là hai cao thủ dưới trướng Vương Bưu, người bình thường chỉ cần nghe thấy tên của họ là đã sợ tới mức hồn bay phách tán, phải quỳ xuống mà xin tha tội.
Tần Cao Văn đúng là người đầu tiên to gan như vậy. Không những không coi chúng ra gì mà còn chẳng coi Vương Bưu là cái đinh gì sất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!