Chương 11
Anh ta là người tự mình hiểu mình, biết mình không thể đánh lại Tần Cao Văn, nhưng so về tiền thì… Hừ, Tần Cao Văn vẫn còn non lắm!
Vương Thuyền Quyên biến sắc.
Ván cược này rõ ràng là không công bằng, cô không ngừng lắc đầu với Tần Cao Văn, ra hiệu anh hãy từ chối.
Tần Cao Văn coi như không thấy động tác của Vương Thuyền Quyên, lập tức đồng ý với Mã Kim Cương.
“Không thành vấn đề”.
Thấy Tần Cao Văn sảng khoái như vậy, trước tiên Mã Kim Cương ngây ra, anh ta không ngờ chuyện lại phát triển thuận lợi như vậy, sau đó khóe miệng lộ ra nụ cười đạt được ý đồ.
Anh ta thầm nghĩ: “Anh cứ đợi quỳ xuống học tiếng chó kêu cho tôi đi!”.
“Anh điên rồi à?”, Vương Thuyền Quyên túm lấy tay Tần Cao Văn, nói: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”.
Cô không tin Tần Cao Văn thật sự có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy.
“Không sao, chỉ là chút tiền thôi mà”, khi Tần Cao Văn đối diện với Vương Thuyền Quyên, thái độ của anh vô cùng dịu dàng.
“Nhưng mà…”.
“Không nhưng mà gì cả”, Tần Cao Văn ngắt lời cô.
Mã Kim Cương khoanh tay trước ngực, cười nhạt: “Vậy bây giờ tôi chọn đây, nếu anh không mua được, đừng quên học tiếng chó kêu cho tôi!”.
Tần Cao Văn dám đánh anh ta trước mặt bao nhiêu người như vậy, sao anh ta có thể dễ dàng bỏ qua?
“Cứ chọn đi!”, Tần Cao Văn thờ ơ đáp.
Ngông cuồng!
Ngông cuồng quá mức!
Cho dù là người của nhà họ Trương hay nhà họ Vương cũng không dám nói những câu như vậy ở Công ty bất động sản Thiên Long.
Đây chắc chắn là một kẻ điên.
“Mua căn đó đi!”.
Mã Kim Cương chỉ tay phải vào một góc ở phía trước.
Tất cả mọi người nhìn theo hướng Mã Kim Cương chỉ, sau đó ngây ra tại chỗ.
Căn… căn biệt thự đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!