Không được! Như thế là trái với luân thường đạo lý!
Sự giằng xé đang bắt đầu cào nát trái tim tôi.
Vũ vẫn cứ nhìn tôi đầy sự khát khao và mê hoặc. Tại sao anh cứ nhìn em mãi như thế? Tôi muốn cất lời nhưng cổ họng ứ nghẹn không thể nói thành tiếng.
Anh ghét em lắm mà! Đừng nhìn em thế nữa có được không? Em đã có bạn trai rồi!
Như thể nhìn thấu tâm can và thế giới nội tâm của tôi, Vũ lẳng lặng giơ tay vuốt ve má. Vuốt chán chê, bàn tay tỏa nhiệt ấy sờ mó sang bờ vai.
"Có một điều anh muốn nói từ lâu: Anh yêu em Sơn Ca ạ!"
Tôi chết điếng vì những gì Vũ nói. Cái gì? Anh Vũ yêu tôi? Yêu tôi mà lại làm nhiều chuyện xấu với tôi như vậy ư? Thật không thể chấp nhận! Tôi căng mắt nhìn biểu hiện xem anh ấy nói thật hay nói giả.
"Anh yêu em nên mới cố tình bày những trò tai quái để thu hút sự chú ý của em. Nhưng rồi anh phát hiện ra, anh càng làm càng khiến em ghét anh hơn thì phải." Vũ chăm chú nhìn tôi, khuôn miệng cuốn hút đó cay đắng cười, một nụ cười rất chân thật.
Rõ ràng, đổi lại là người khác, tôi cũng chẳng thích mình bị người ta đem ra làm trò đùa.
"Cho nên đêm nay anh sẽ cho em thấy cả thể, rằng anh say đắm em nhiều đến cỡ nào!"
Tôi thầm hít một ngụm khí lạnh, không ngừng gào thét trong đầu:
Nhưng là không được, cũng không thể, lại càng không nên! Chúng ta là anh em đấy!
Vũ không để ý đến sự phản kháng ngầm trong đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi của tôi. Anh nhẹ nhàng men theo lớp áo len mỏng, thò tay vào cởi móc khóa áo bra. Bàn tay ma quái ấy không quên xoa tới xoa lui bờ lưng trần láng mịn.
"Hức!" Cả cơ thể tôi mềm nhũn như con chi chi không thể cưỡng lại sức hấp dẫn đầy nam tính từ anh. Ở phía dưới, hạ thân không ngừng tiết dịch. Tệ hại hơn, tôi quên luôn việc phải ngăn chặn bàn tay hư hỏng thò vào trong quần, xoa bóp và khiêu khích bờ mông tôi.
Anh Vũ nuốt nước bọt, yết hầu trượt lên xuống. Tròng mắt màu đen tuyền nhen nhóm một ngọn lửa, lộ sõ sự quyến luyến không dứt... bàn tay không an phận đó tiếp tục thò xuống phía dưới, đùa nghịch vùng đất thần bí đang ngày càng tiết ra rất nhiều dịch trơn ướt.
Tôi bụm miệng kìm nén tiếng hét, hai chân không thể đứng vững thêm nữa, chúng run rẩy như muốn ngã quỵ tới nơi.
"Thích không?" Anh thôi không nghịch chỗ ấy, đỡ mông ôm nhấc bổng tôi lên. Cố tình áp chỗ đó vào, cọ xát liên tục. Hơi thở nóng ấm hà vào rái tai, thầm thì lời nói của ma quỷ: "Anh muốn em!"
Cơ thể rạo rực từng đợt giờ không còn nghe theo mệnh lệnh từ trên não bộ mà hùa theo từng động tác gợi dục, lời nói lẫn cái cọ xát ấy càng làm cho vùng kín ngứa ngáy khó nhịn, cần một thứ gì đó to lớn lấp đầy.
Vũ vẫn giữ nguyên tư thế, ôm tôi đến bên cạnh chiếc giường đơn... Nhẹ nhàng đặt người tôi lên giường một cách nâng niu, anh vừa cởi trang phục vừa nhìn tôi một cách chăm chú.
Tôi hoang mang quên cả phản ứng, trong đầu cố gắng lôi kéo một tia lý trí còn sót lại. Chẳng phải tôi vẫn luôn ghét anh đó sao? Vậy thì cứ tiếp tục ghét như trước đi! Trái tim ơi, đừng đập loạn nhịp như thế mãi có được không? Hãy nhớ lại những lần bị người đàn ông này chơi khăm xem nào!
Nhưng cố mãi nhớ mãi cũng chỉ thấy hình ảnh lần đầu tiên Vũ nhìn thấy hết cơ thể tôi, xoa nắn ngực tôi.
Cái đầu tôi bị sao thế này? Toàn nghĩ đến tình cảnh đen tối không à.
Và giờ, cả cơ thể tráng kiện trần truồng ấy một lần nữa bại lộ. Bờ ngực vuông vắn, cơ bụng sáu múi chắc nịch hiện ra... Không muốn phải thừa nhận đâu, nhưng người anh Vũ đẹp kinh khủng... Sống với nhau đủ lâu, tôi biết anh có chế độ dinh dưỡng vô cùng tốt và năng tập luyện thể thao mới có thể duy trì vóc dáng như thế ở độ tuổi 35.
Khoảng cách của chúng tôi mong manh như một sợi chỉ mảnh, hơi thở thơm tho ấm áp phả vào mặt tôi như kích thích toàn bộ giác quan trong tôi. Với sự gần gũi như thế này, trái tim tôi đập mạnh như muốn nhảy tung ra khỏi lồng ngực. Mùi hương trên người anh xộc vào mũi khiến chỗ ấy ướt át khó nhịn.
Tôi tự hỏi mình: Tại sao người đàn ông ấy có thể đẹp và quyến rũ đến mức chấn động giác quan người nhìn là tôi đến vậy.
Anh không một giây chần chừ, lột bỏ hết quần áo vướng víu trên người tôi.
Nhưng mà... nhưng mà... tôi đang quen với một người con trai khác mà! Thôi nào Sơn Ca! Mày phải chống cự lại đi chứ, cứ để yên mãi như thế là không có được đâu! Sợi dây lý trí tiếp tục lên tiếng nhắc nhở thân thể.
"Sơn Ca này, khi biết có một thằng con trai khác đang dòm ngó và ngấp nghé em, anh không thể đợi chờ thêm một giây phút nào nữa." Vũ cúi đầu xuống, thỏ thẻ rót vào tai tôi mấy lời nói đỏ mặt: "Cho nên đêm nay, hãy trở thành người phụ nữ của anh. Và cùng anh làm chuyện ấy, có được không hả em yêu?"
Cuối cùng bản năng của con người sẽ chiến thắng tất cả.