Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 97

Đứng càng cao phải gánh vác càng nhiều, anh có thể lên được vị trí cao như vậy, đương nhiên đã phải bỏ ra nhiều hơn. Toàn bộ công ty đều nằm trong tay anh, làm chuyện gì cũng phải cân nhắc được mất kĩ lưỡng, nếu không chỉ một quyết định sai lầm dù nhỏ, cũng có thể mất hết.

Thường thường người bên ngoài nhìn thấy chỉ là một mặt vinh quang của họ, nhưng không biết đằng sau họ cũng đã trả giả rất nhiều.

Lam Ngọc Anh kinh ngạc.

Đột nhiên cảm thấy những người như họ sống cũng không dễ dàng.

Nút áo ngủ bị cởi ra từng cái, Lam Ngọc Anh hoảng loạn, lập tức thấy một sự lạnh lẽo trên xương quai xanh, cô vội vàng nắm tay anh: “Không phải anh mệt sắp chết rồi sao, sao còn muốn. ”

Trả lời vấn đề của cô là đôi môi của Hoàng Trường Minh.

Lam Ngọc Anh cứng đờ một lúc, nhưng rất nhanh đã bị hòa tan dưới nụ hôn của anh.

Ngón tay đang lướt trên người, cô khó chống lại sự run rẩy.

Nhiệt độ trong phòng dần dần lên cao, đầy nóng bỏng, khi cho rằng anh sẽ trực tiếp vào thẳng vấn đề thì anh đột nhiên thả cô ra. “Há?”

Lam Ngọc Anh bất ngờ nhìn

Hoàng Trường Minh đã quay trở lại vì trí của mình.

Anh giơ tay tắt đèn: “Không làm, ngủ!” “…” Lam Ngọc Anh chớp mắt mấy cái trong bóng tối.

Vừa rồi rõ ràng anh cũng đã….

Hoàng Trường Minh xoay người, chân dài gác nhẹ lên cô cười nhẹ: “Có vẻ em rất thất vọng nhỉ?” “Làm gì có!” Lam Ngọc Anh xấu hố phủ nhận.

Nhắm mắt lại, không bao lâu đã ngủ say, hô hấp của hai người đều đặn.

Ngoại trừ thời kì kinh nguyệt ra, đây là lần đầu họ ngủ chung mà không làm gì cả.

Cô cũng không biết, đêm nay hơn cả làm tình, Hoàng Trường Minh càng hưởng thụ sự bầu bạn của cô.

Ngày thứ hai đi làm.

Lúc quẹt thẻ chào hỏi những người đi ngang qua, Lam Ngọc Anh đều không có chủ tinh thần nào, hai chân cũng đá lung tung.

Tối hôm qua Hoàng Trường Minh thật sự không làm gì cô, nhưng sáng sớm nay, mắt cô còn chưa mở, đã bị sói đói là anh nhào lên, không nói hai lời trực tiếp lật người cô

Cô thiếu chút nữa không xuống giường nổi.

Quả nhiên mọi người đều nói, đàn ông vào lúc sáng sớm là đáng sợ nhất

Mơ hồ đã tới chạng vạng, cuối cùng cũng tan tầm, Lam Ngọc Anh rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, nghĩ qua thăm bà ngoại có thể nằm nghỉ trên số pha một chút.

Chỉ là vừa lên xe bus, trên màn hình điện thoại di động hiển thị “Hoàng Trường Minh”.

Lam Ngọc Anh rất muốn giả bộ không nghe thấy, nhưng sau khi vang lên vài tiếng, vẫn là sợ hãi mà bắt máy. “Em ở đâu.”

Cô im lặng một lúc, nhìn phong cảnh lướt qua bên ngoài: “Vừa tan làm, đang tới bệnh viện… “Ừm, gặp mặt rồi nói.” Hoàng Trường Minh trả lời một câu như vậy. “Được.” Lam Ngọc Anh theo thói quen ngoan ngoãn đáp.

Cúp điện thoại, cô gãi cảm.

Không đúng?

Gặp ở đâu rồi nói?

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!