Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 957

“Không phải cô bảo tôi đến đây sao?” Lê Văn Nam bóp đầu mờ mịt nói “Tôi bảo anh đến?” Lam Ngọc Anh ngây người.

Lê Văn Nam gật đầu, nhớ lại nói: “Đúng vậy, cô gửi tin nhắn cho tôi, hẹn tôi đến đặt phòng ở khách sạn này, tôi cũng rất bối rối, nhưng gọi điện thoại cho cô mãi vẫn đường dây bận không ai nghe máy, tôi đến như đã hẹn, vừa trở cửa đi vào thì ngửi thấy mùi ether, sau đó không biết cái gì cả…”

Cô đâu có gửi tin nhắn gì cho anh ta!

Quả thực Lam Ngọc Anh thấy khó hiểu.

Trong đầu đột nhiên lóe lên cái gì đó, cô lập tức chau mày, nắm chặt cái chăn trên người mình, cô nhanh chóng bình tĩnh lai nói: “Đừng nói qì nữa, trước tiên chúng ta mặc đồ vào đã, rời khỏi chỗ này!”

Lúc hai người tìm quần áo xung quanh, đột nhiên có ột tiếng truyền đế Đó là tiếng cửa phòng được quét mở ra Ngay sau đó, có người lên tiếng chê trách: “Sao lại chậm thế, anh mau nhanh lên! Đợi đến bất gian này!”

Bắt gian?

Trong thoáng chốc động tác của Lam Ngọc Anh cứng lại.

Quay đầu cùng nhìn Lê Văn Nam ở bên cạnh, đã hiểu ra hoàn cảnh xấu hố lúc này, hơn nữa, giọng nói này.

Rất nhanh, tiếng bước chân bước từ xa lại gần, hai bóng hình một người đàn ông và một người phụ nữ bước vào, trong nháy mắt đã bước vào trong phòng, người phụ nữ chỉ về phía bọn họ nói với người đàn ông: “Anh Trường Minh, anh mau nhìn đi, em không lừa anh chứ! Cô ấy không chung thủy với anh, làm bậy với người đàn ông khác ở sau lưng anh, quả thực là rất quá đáng, quá tham lam!”

Điều mà Lam Ngọc Anh đoán không sai, cô thấy vẻ mặt cười trên nỗi đau khổ của người khác của Trịnh Phương Vũ.

Lúc này, cô đã không quan tâm đến điều gì khác, ánh mắt chỉ căng thẳng, thấp thỏm nhìn Hoàng Trường Minh thân hình cao lớn đẳng sau Trịnh Phương.

Vũ, sự rối bời trong lòng mở rộng ra vô tận, cô hoàn toàn không biết phải làm sao.

Nếu nói lúc trước chỉ là ghen tuông, bây giờ lại bị nhìn thấy như thế này, nhảy xuống sông Hồng cũng không thế rửa sạch!

“Anh Trường Minh, em cũng phải cảm thấy khó chịu thay cho anh! Anh tận tâm với cô ấy như thế, nhưng cô ấy lại như thế này với anh, hừ, khinh người quá màt” Trịnh Phương Vũ vui sướng thêm mảm dặm muối.

Hoàng Trường Minh giống như không nghe thấy, bước về phía bên giường.

“Hoàng Trường Minh.”

Thấy anh bước nhanh lại đây, Lam Ngọc Anh lẩm bẩm gọi anh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!